Phát thanh xúc cảm của bạn !

Quỷ Huynh_ phần 3

2014-07-16 15:58

Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team, Nhím Xù

Kế hoạch bán Diệp Khuynh Thành của Hồ Lộ lại thất bại.Trốn không được, cô chỉ còn cách nghĩ kế đối phó, cũng may yêu quái Diệp Khuynh Thành chỉ có tật xấu kiêu căng, tự đại, tự kỷ với thỉnh thoảng hay cáu kính một chút, còn lại cũng không làm gì quá đáng, ít nhất cũng chưa từng làm tổn thương cô. Dù sao tên nhóc đó cũng không ở đây lâu, mỗi ngày chỉ cần nấu mỳ tôm cho gã ăn là được, nghĩ thế Hồ Lộ mới miễn cưỡng chấp nhận.

"Hồ lô, ngươi chậm chạp quá." Diệp Khuynh Thành bất mãn khoanh tay. "Dám để chủ nhân chờ lâu như vậy, ngươi quả là một thị nữ can đảm." Mỗi ngày Diệp Khuynh Thành đều quanh quẩn xung quanh công ty cô, lúc sẩm tối sẽ thuận đường đến lôi cô về nhà, đương nhiên, chẳng qua để cậu nhóc sớm được ăn mì tôm mà thôi.

Hôm nay đối phó với khách hàng rất mệt mỏi, Hồ Lộ cũng lười so đo với gã, yếu ớt nói "Đi thôi", rồi mệt mỏi đi trước.

Không nhận được ánh mắt giận dữ nhưng không dám phản kháng thường ngày, Diệp Khuynh Thành cảm thấy nhàm chán, cậu nhóc nhìn Hồ Lộ đi trước vừa xoa trán vừa không ngừng thở dài, còn chưa nói gì, đã nghe phía sau vang lên tiếng nói của một người đàn ông: "Ồ, Hồ Lộ, tối nay đi ăn cơm cùng chứ?"

Ánh mắt Diệp Khuynh Thành lạnh lẽo, Hồ Lộ đờ người, cô từ từ xoay đầu lại, miễn cưỡng cười nói: "Không cần."

"Đừng vừa mở miệng đã từ chối như thế." Người kia đi tới muốn kéo Hồ Lộ. Diệp Khuynh Thành chuyển động, chắn trước người cô, không hề khách sáo nói: "Đồ hói đầu đáng khinh, hiện giờ ngươi có hai sự lựa chọn, hoặc là biến mất, hoặc là chết ngay tại chỗ."

Người kia bị mấy lời này giữ chân, ngơ ngác nhìn Diệp Khuynh Thành, Hồ Lộ xấu hổ, vội vàng túm tay Diệp Khuynh Thành lôi ra sau: "Na Xá, anh thấy đó, tôi không đi được, xin phép đi trước nhé!" Nói xong nửa lôi nửa kéo Diệp Khuynh Thành rời đi.



Để lại người đàn ông đứng đó thẫn thờ sờ đỉnh đầu mình, rõ ràng là bị tổn thương sâu sắc.Về đến nhà, Diệp Khuynh Thành bất mãn khoanh tay, cau mày nhìn cô chằm chằm. Hồ Lộ vội hỏi: "Không thấy tôi rất lo lắng sao?"

Cậu nhóc càng bất mãn: "Một đầu ngón tay ta thừa sức bóp chết cái gã chết bầm kia!"

Hồ Lộ bóp trán: "Tôi lo như thế đấy..." Cô thở dài, nhìn thấy Diệp Khuynh Thành hơi ngượng ngập, "Nhưng mà, cũng phải cảm ơn cậu vừa nãy đã bảo vệ tôi."

"Ngươi đi ăn cơm mất thì ai nấu mỳ tôm cho ta. Dám không quan tâm bữa ăn của chủ nhân..." Cậu nhóc cằn nhằn...Hồ Lộ đen mặt cầm hai gói mỳ tôm đi vào bếp, tiếng xoong nồi va vào nhau loảng xoảng.

Sống cùng Diệp Khuynh Thành một tháng, mọi người trong công ty đều nói tính tình Hồ Lộ rất tốt, làm việc rất kiên nhẫn. Hồ Lộ âm thầm lau nước mắt trong lòng, nàng cảm thấy từ khi Diệp Khuynh Thành xuất hiện, những vị khách hàng khó tính đều rất dễ đối phó, cô vẫn có thể chịu được những lời châm chọc khó nghe. Cũng nhờ thế mà tiền lương của cô cũng được tăng lên đáng kể.

Chiều thứ sáu tan sở, lại không thấy Diệp Khuynh Thành đến công ty đón mình. Hồ Lộ cảm thấy không quen. Cô đợi thêm một tiếng vẫn không thấy bóng dáng cậu nhóc đâu, có lẽ tên kia đã tìm được ca ca của mình nên trở về thế giới của hắn rồi.Đột nhiên được tự do cũng không khiến Hồ Lộ cảm thấy vui vẻ, trái lại cô còn thẫn thờ ngồi xe về nhà, thầm nghĩ thằng nhóc đó vô lễ đến mức rời đi cũng không thèm báo một câu, dù gì cũng ở cùng một tháng...Hồ Lộ đẩy cửa bước vào, giật mình nhìn thứ nằm trước cửa.

"Chó, chó.... chó!"

Một con chó rất lớn trắng như tuyết đang nằm người đất, đang thở khò khè. Nghe thấy tiếng hét của Hồ Lộ, nó mở mắt ra giống như cực kỳ phẫn nộ, hung dữ nói: "Ta là sói!" Nói xong lại yếu ớt cúi đầu xuống, lỗ tai trên đầu phẫn nỗ vẫy vẫy: "Hồ lô ngu ngốc!"

"Nói, còn biết nói chuyện!" Hồ Lộ ôm ngực lùi về phía sau ba bước.

Sói trắng căm hặn nói: "Ta là Diệp Khuynh Thành!" Hồ Lộ nhìn nó chằm chằm, con sói chìa chân trước ra che mặt, giống như không còn mặt mũi nào gặp người khác: 'Ta bị cảm..."

Hồ Lộ im lặng trừng mắt nhìn nó hồi lâu....

"Phì!"

Diệp Khuynh Thành bị cảm nên hiện nguyên hình. 

(...)

Tác giả : Cửu Lộ Phi Hương

Người dịch: Hắc Gia

Được thể hiện qua giọng đọc: Nhím Xù

Kỹ thuật: Nhím Xù

Bạn có thể tìm thấy những bản nhạc nền được sử dụng trong chương trình tại forum Nhacvietplus và Blog Việt theo địa chỉ: http://forum.nhacvietplus.vn. 

Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Audio Book bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email audiobook@dalink.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 2 (Blog Radio 828)

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 2 (Blog Radio 828)

Câu chuyện về một cô gái đã quay ngược về quá khứ để trở thành tình đầu của người yêu hiện tại, để không còn phải đóng vai người đến sau và là thế thân của ai đó. Nhưng liệu đường tình có rẽ lối theo hướng mà cô ấy muốn?

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 1 (Blog Radio 827)

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 1 (Blog Radio 827)

óa ra, ngay từ ban đầu mình đã chỉ là một người thay thế. Nhưng nếu có thể quay ngược về quá khứ, liệu mọi chuyện có khác đi không? Liệu mình có phải mang danh phận người đến sau trong cuộc đời ai đó?

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)

Lấy người không yêu mình mà chỉ yêu tiền của mình khổ lắm. Nhưng khi đang đứng trên đỉnh cao danh vọng, được hàng tá những cô gái xinh đẹp theo đuổi, mấy ai nhận ra điều này.

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)

Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện

Giá như anh đừng xuất hiện

5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?

back to top