Em à, mở cửa cho anh với
2014-07-13 09:37
Tác giả:
Giọng đọc:
Radio Online Team, Nhím Xù
Một ngày, cô gái cũng có đủ dũng khí nói với chàng trai rằng: Chúng mình chia tay đi !
Chàng trai hỏi: Cớ tại làm sao?
Cô gái trả lời: Mệt rồi, thì chẳng cần lý do nào cả.
Suốt đêm hôm đó chàng trai chỉ hút thuốc mà không nói câu nào, lòng cô gái cũng càng lúc càng lạnh.
Rất lâu về sau chàng trai không nhịn được nữa mới cất lời: Phải làm sao em mới ở lại bên tôi ?
Cô gái từ từ nói: Trả lời em một câu hỏi, nếu như anh có thể trả lời đúng đáp án trong lòng em, thì em sẽ ở lại. Giả như em rất thích một bông mọc bên sườn dốc, nhưng để ngắt được nó thì sẽ nắm trăm phần chết, anh có ngắt nó về cho em không?
Chàng trai suy nghĩ rồi nói: Ngày mai anh nói đáp án có được không?
Lòng cô gái lúc ấy lập tức lại se lại.

"Em thân yêu, anh sẽ không đi ngắt bông hoa đó đâu, nhưng hãy để anh đưa ra lý do của mình. Em chỉ biết dùng máy tính để làm việc, nhưng luôn hồ đồ làm hỏng chương trình, sau đó em cứ thế gục đầu xuống bàn phím mà khóc. Anh phải giữ lại đôi bàn tay để sắp xếp lại chương trình cho em. Em ra ngoài luôn quên mang theo chìa khóa, anh phải giữ lại đôi chân để chạy đến mở cửa cho em. Cô gái thích du lịch này, em ở thành phố của mình thường vẫn bị lạc đường, anh phải giữ lại đôi mắt để đưa đường cho em. Mỗi tháng đến ngày là toàn thân em run lên, bụng lại đau, anh phải giữ lại lòng bàn tay ấm áp làm ấm lòng em.
Em không thích ra ngoài, anh lo em sẽ bị trầm cảm, anh phải giữ lại cái miệng này để xua bớt sự cô đơn cho em. Em luôn phải làm việc trước máy tính, đôi mắt em như thế về sau sẽ không được tốt. Nếu anh không sống, đến khi già rồi lấy ai chăm sóc em."
Cho nên, trước khi anh tìm được người yêu em nhiều hơn anh, anh sẽ không đi ngắt bông hoa đó"
Nước mắt cô như những bông hoa rơi trên trang giấy.Gạt nước mắt cô tiếp tục đọc : "Em yêu, nếu như em đọc xong rồi, đáp án này khiến em hài lòng, thì hay ra mở cửa có được không, anh đang đứng ngoài đó, trong tay cầm món bánh mì sữa tươi mà em thích ăn nhất ..."
Cô gái ra kéo cửa, nhìn thấy khuôn mặt chàng trai đang hồi hộp như một đứa trẻ, chỉ biết đưa chiếc bánh mì lấp lánh ra trước mặt cô ...
Hết yêu là hết yêu, hết yêu thì những điều đã từng thuận mắt, đã từng đáng yêu, đã từng sống chết mà hợp nhau lắm cũng trở thành bất ổn, cũng trở thành ngứa mắt. Vậy cớ gì, phải dành tặng nhau một câu chúc vô nghĩa, không cần thiết đến thế? Đừng nghĩ vậy sẽ là cao thượng!
Có lần, tình cờ chứng kiến hai người bạn chia tay. Họ đã từng yêu nhau tha thiết. Họ đã từng nồng nàn hứa hẹn. Đến một ngày yêu thương ra đi, họ quay mặt và dành tặng nhau những câu nói tàn nhẫn. Đến cuối cùng, khi không thể chịu đựng được nữa, họ chia tay.
Nhưng trước khi chia tay, cậu bạn trai vẫn gửi lời chúc: "Anh mong em sẽ ổn. Sẽ tìm thấy người yêu em hơn anh! Chúng mình không hợp nhau."

Mình cười nhạt. Hết yêu là hết yêu, hết yêu thì những điều đã từng thuận mắt, đã từng đáng yêu, đã từng sống chết mà hợp nhau lắm cũng trở thành bất ổn, cũng trở thành ngứa mắt. Vậy cớ gì, phải dành tặng nhau một câu chúc vô nghĩa, không cần thiết đến thế? Đừng nghĩ vậy sẽ là cao thượng! Chỉ làm người ở lại không đành lòng mà bước đi, không đành lòng mà buông tay, không đành lòng mà lãng quên.
Nhiều năm tháng sau, có thể những kẻ đã từng yêu nhau ấy sẽ gặp lại, bởi trái đất này vốn tròn và vì nó tròn cho nên con người phải đối diện với nhau. Lại một câu nói vô vị ngày nào: "Em ổn chứ?"
Ổn hay không ổn, thì hai kẻ đã đi hai con đường tách biệt liệu có còn liên quan đến nhau? Sớm đã là người dưng, xã giao cũng đâu cần phải thiếu muối đến nhường ấy? Vì cớ gì, mà anh nghĩ em cần phải ổn? Vì cớ gì, mà anh nghĩ em lại không thể ổn? Chẳng phải, năm xưa người ngoảnh mặt bỏ lại một người, cũng đâu cần biết họ ổn hay không ổn đó sao? Tình cũ khó cầu, mộng xưa khó vẹn, hối hận là vô duyên, khó quên là hoài niệm.
Thế gian này, chỉ có kẻ ngu mới tin rằng, trong vô vàn mối lương duyên, cuộc trùng phùng tốt đẹp giữa hai người cũ chính là, nhìn nhau, mỉm cười và hỏi nhau câu hỏi vô nghĩa: "Em ổn chứ?"
Nếu có thể ổn, thì điều mà những kẻ đã từng bị bỏ rơi, muốn nhất chính là nhẹ nhàng và duyên dáng, đứng trước mặt người ấy mà vung tay thật mạnh. Đó là điều ổn nhất, hiểu chưa?
Tình yêu của người Trái đất phức tạp và buồn cười lắm. Lúc thì đẹp như văn như thơ, lúc lại nguy kịch như bệnh nhân giai đoạn cuối. Sáng sớm đang thề non hẹn biển, vĩnh viễn bên nhau, tối về đã thấy đá nhau bay xa tít. Người Trái đất cũng lạ lắm cơ, không yêu thì than vãn không có ai yêu, đến lúc yêu rồi lại kêu trời kêu đất, khi không yêu được nữa lại oán trách, ân hận vì trót rơi vào bẫy. Thật chẳng hiểu sao! Cho nên là, khi còn tỉnh táo, nhớ đọc kỹ hướng dẫn sử dụng đi để yêu rồi đỡ… sốc.

2. Con gái yêu bằng tai, con trai yêu bằng mắt. Chân lý này tuy lâu lâu mới đúng nhưng vẫn là chưa đủ. Bây giờ, con gái nên yêu thêm bằng não và cả hai luôn phải yêu nhau bằng tim! Cứ nói là sai đi?
3. Người yêu không phải chiến tích. Yêu nhiều người chẳng có gì đáng để tự hào. Đừng cố khoe, có ngày bị giật đấy!
4. Thi thoảng có thể chán cơm thèm phở, nhưng phở là phở, cơm là cơm. Đã lúc nào bạn chan phở để ăn với cơm chưa? Nếu chưa, thì cũng đừng bao giờ yêu theo kiểu ngồi mâm này còn trông mâm nọ. Tham thực thì cực thân.
5. Yêu là yêu, không yêu là không yêu. Tuyệt đối tránh xa thể loại không yêu nhưng cứ cố làm người yêu. Mệt mỏi lắm!
6. Giận dỗi có thể cãi nhau to nhưng hạn chế tối đa cảnh người này im lặng người kia không hé nửa lời. Đất không chịu trời thì trời phải chịu đất, nhất định có người đứng ra làm lành.
7. Không làm được thì đừng hứa. Hãy ngừng rót mật vào tai nhau.
8. Không ai cứ thế mà yêu nhau được đến hết đời đâu, phũ phàng nhưng đây là sự thật. Đến mình đôi lúc còn tự chán mình thì đừng mong người khác luôn luôn hào hứng. Tình yêu thi thoảng sẽ có lúc này lúc khác, đừng nản, bước chậm một chút để xem mình thiếu gì thôi.
9. Người ta không chọn ngoại hình để yêu nhưng bỏ bê bản thân lại khiến đôi phương nhanh chán. Hãy chú ý điều đó.
10. Facebook không phải nhật ký tình yêu.
11. Tình phí không mua được hạnh phúc nhưng tình phí góp phần duy trì hạnh phúc. Chỉ cần đừng quá thực dụng.
12. Tình yêu không đi liền tình dục. Đừng bao giờ mượn tình dục để níu kéo hay vỗ béo tình yêu.
(...)
Tác giả: Sưu tầm
Được thể hiện qua giọng đọc : Nhím Xù
Kỹ Thuật: Nhím Xù
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)
Nhân quả vẫn tồn tại dù bạn có tin hay không. Và chắc chắn đến thời điểm đủ duyên, những nhân chúng ta gieo sẽ trổ quả.

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)
Khi những khó khăn, bão tố không ngừng ập đến ta có đủ can đảm để tĩnh lại và nghĩ xem tại sao đến giây phút này ta vẫn còn đang sống.

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)
Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)
Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình, nên tôi hay lên mạng tìm kiếm một cái kết nối gì đó. Tôi cần một ai đó, người lạ cũng được, để họ lắng nghe tôi lúc này.

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)
Sáng nay thức dậy, lòng tôi bỗng trào dâng một tình yêu dành cho chính mình. Tôi muốn mặc đẹp hơn, bất chấp công việc hôm nay thế nào. Một cảm giác yêu thương và hân hoan.

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)
Tôi từng quanh quẩn hoài với những hồi ức, ngần ngại chẳng dám xóa bỏ chúng khỏi cuộc đời. “Từng ấy kỉ niệm, từng ấy niềm vui cơ mà, sao mà có thể từ chối sự hiện diện của chúng đây…” Tôi từng đắn đo nhấn nút “xóa tất cả” những tấm hình, những câu chuyện đã lưu, những dòng tin nhắn đã gửi. Nhưng lại lấp lửng chẳng dám chạm tay vì sợ nhỡ đâu một ngày lại tìm đến nó, cần đến nó như để tìm thêm một chút động lực thì sao?

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)
Ngày đó ông bà cũng không ưng dượng, vì hoàn cảnh nhà dượng khó khăn lại đông anh em, trên có mẹ già, dưới có em nhỏ ông bà sợ dì lấy dượng sẽ phải chịu khổ, ra sức can ngăn, nhưng dì thương dượng lại cứ mãi cứng đầu cứng cổ đến cùng.

Nơi Tình Yêu Bắt Đầu (Blog Radio 858)
Mưa ngớt. Không khí mát mẻ và trong lành, khác hẳn với những ngày nắng như thiêu như đốt suốt một tuần ròng rã. Chim hót véo von trên cành na, nhảy nhót chuyền cành làm cho những hạt mưa còn đọng lại rớt xuống trên đầu chú mèo nhỏ xinh, tinh nghịch đang rình rập, nô đùa.

Đi Xa Hơn Để Trưởng Thành Hơn (Blog Radio 857)
Với những ai từng xa nhà, xa gia đình, xa bạn bè thân thiết đã từng cảm thấu nỗi lòng của những đêm đông thương nhớ hơi ấm vị quê nhà. Đó là nỗi nhớ những bình dị thân thương, những con đường trước nhà, khóm hoa đầu ngõ, âm sắc quê hương, lòng thương nhớ mẹ cha. Và đó cũng chính là những cảm xúc khó nói nên lời của Thảo Uyên.

Đứng vững vàng trên đôi chân nhỏ bé (Blog Radio 856)
“Nước mắt lưng tròng, tôi đọc hết lần này đến lần khác, nhưng không thể không chấp thuận rằng, thanh xuân là một cuốn sách quá đỗi vội vã”. Khi màn đêm buông xuống cũng là lúc con người ta tháo ra những ngụy trang trên gương mặt của mình. Cởi bỏ dáng vẻ vô tư, lộ ra đôi mắt đỏ hoe; rũ bỏ nụ cười gắng gượng trên môi, giọt nước mắt đã lăn dài trên má.