Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bởi vì yêu em ( Người yêu hoàn mỹ, phần 49 )

2014-07-18 10:56

Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team, Mèo Mun, Nhím Xù

Có lẽ chính trong giây phút ấy, cô đã trở thành ngoại lệ duy nhất không nằm trong kế hoạch của cuộc đời anh, tim anh vì cô mà mềm nhũn, dịu dàng sụp đổ, để lại một khe hở mong manh để cô trong lúc yếu đuối lọt vào.Cái gì gọi là yêu, thật ra không hề phức tạp như thế.Tất cả không cần thiết phải có lý do và trả giá, chỉ cảm thấy yêu đến mức muốn bảo vệ cô trong lòng, nói không sai, đó đã là tình yêu.

Đường Thần Duệ im lặng hồi tưởng nhớ tới đôi chân thon dài trắng nõn vừa lộ ra ban nãy khi đánh nhau của cô, trong khoảnh khắc ấy đột nhiên anh cảm thấy mình có ham muốn giữ chặt lấy nó. Hàn Thâm bước tới, nhìn thấy nét cười kỳ lạ trên mặt anh, nhất thời vô cùng hiếu kỳ hỏi:


“Cậu đang nhìn ai thế?”

“Cậu đoán xem.”

“Cô gái vừa đánh nhau ban nãy?”

“Chuẩn thế cơ à?”

“Bởi vì cậu rất ít khi nhìn chăm chú một người phụ nữ lâu như vậy.Bản lĩnh không tệ, thế nào, cậu để mắt đến cô gái ấy?”

“Cô ấy sẽ gặp phiền phức,Hơn nữa rất nhanh sẽ gặp.”

“Hả?” Hàn Thâm dừng lại một chút, so với chuyện này, điều anh tò mò lại là một vấn đề khác: “Làm sao cậu biết?”



Đường Thần Duệ mỉm cười, không đáp. Làm một người dựa vào đầu óc để kiếm cơm, người khác đi một bước, anh nhất định phải tiến mười bước, mới có thể nhìn thấy được phương hướng quyết định sách lược sau này, đó gần như đã là bản năng của Đường Thần Duệ.

Đường Thần Duệ đoán vô cùng chính xác, ngày hôm sau cô đã gặp phiền phức, vẫn là trong quán bar kia, mấy người đàn ông ngồi trên ghế sô pha, chờ cô tiến vào nhận trừng phạt.Bởi vì bọn họ là khách hàng của Tịch gia mà dì nói không thể đắc tội, những việc đó, ngày hôm qua cô đã sớm biết rồi. Nhưng biết thì có sao đâu? Tịch Hướng Vãn mỉm cười, cô nghĩ mình vẫn sẽ ra tay như lúc trước.

“Uống đi, uống xong số rượu trước mắt, mày mới có tư cách đến nói chuyện tha thứ với bọn tao.”

“Được.”

Ánh nhìn khẽ đảo qua, trước mắt đều là đủ loại rượu mạnh pha trộn lẫn nhau, loại chuyện ngộ độc vì rượu cũng không phải có thể đem ra đùa giỡn. Đêm nay cô nghĩ mình sẽ phải chịu khổ rồi, nhưng mà thế thì có làm sao, mấy năm gần đây cô đâu phải chưa từng chịu khổ chứ.Đường Thần Duệ đứng ở lầu hai nhìn cô uống từng chén từng chén, một chút phản kháng cũng không có, khiến sắc mặt anh từ từ trầm xuống.Cô vì Tịch Hướng Hoàn mà sống, vì Giản Tiệp mà sống, vì Tịch gia mà sống, như vậy cô có từng vì mình mà sống hay không?

Có lẽ chính trong giây phút ấy, cô đã trở thành ngoại lệ duy nhất không nằm trong kế hoạch của cuộc đời anh, tim anh vì cô mà mềm nhũn, dịu dàng sụp đổ, để lại một khe hở mong manh để cô trong lúc yếu đuối lọt vào.Cái gì gọi là yêu, thật ra không hề phức tạp như thế.Tất cả không cần thiết phải có lý do và trả giá, chỉ cảm thấy yêu đến mức muốn bảo vệ cô trong lòng, nói không sai, đó đã là tình yêu.

Đường Thần Duệ đặt ly thủy tinh trong tay xuống, gọi một thuộc hạ, vẻ mặt không chút biểu tình ra lệnh: “…Cậu xuống xử lý một chút đi.”

Thuộc hạ của anh gật đầu hiểu rõ, thay cô giải vây, lúc được đỡ lên bụng cô đã rất khó chịu rồi, dạ dày cuộn trào buồn nôn và đau đớn.

“Tịch tiểu thư phải không? Để tôi gọi điện cho anh trai cô, bảo anh ấy đến đón cô trở về.”

“Đừng!Đừng cho anh ấy biết…”

Biết rồi thì thế nào, cũng chỉ có thể khó xử đứng giữa cô và mẹ, không cần phải làm khó anh như vậy.Phụ tá kêu xe đưa cô trở về, đồng thời lên lầu báo cáo Đường Thần Duệ, anh nghe xong, cảm giác tức giận lạnh lùng lập tức xuất hiện.Tịch Hướng Hoàn, năng lực của anh, cũng chỉ được có vậy thôi sao, hả?Đúng lúc này, đám đàn ông vừa nãy đã vọt lên, hùng hùng hổ hổ nói:

“Là kẻ nào dám quản chuyện riêng của ông mày?!”

Đường Thần Duệ nở một nụ cười, đẹp tận thấu xương: “ Là tôi.”

Nhìn thấy rõ là ai đang nói chuyện, đám đàn ông lập tức liền ngây người, thái độ chuyển biến ba trăm sáu mươi độ, rối rít cười theo: “Xin xin xin lỗi! Chúng tôi không biết, thực sự chúng tôi không hề biết chuyện này! Vị tiểu thư kia thì ra là người của Đường tổng giám…?”

“Đó là người phụ nữ của tôi.”

Đồng chí Hàn Thâm đứng bên người Đường Thần Duệ kinh hãi sững sờ, chết lặng cả người.Nếu đã quyết định, anh sẽ không kéo dài. Tiếp theo đó là đính hôn, rồi chiếm đoạt lấy cô. 

(...)

Biên tập: Blog Tử Vi - Hamano Michiyo 

Được thể hiện qua giọng đọc: Mèo Mun, Nhím Xù

Kỹ thuật: Nhím Xù

Câu truyện dài kỳ thú vị nhất Nữ Hoàng Scandan

Bạn có thể tìm thấy những bản nhạc nền được sử dụng trong chương trình tại forum Nhacvietplus và Blog Việt theo địa chỉ: http://forum.nhacvietplus.vn. 

Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Audio Book bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email audiobook@dalink.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Trưởng Thành Rồi Đừng Mãi Mông Lung (Blog Radio 885)

Trưởng Thành Rồi Đừng Mãi Mông Lung (Blog Radio 885)

Lớn rồi đừng động tí là bỏ cuộc là quay đầu. Cuộc đời bạn giờ đây không phải như đứa trẻ, ngúng nguẩy quay mặt đi vẫn có người dỗ dành chăm lo. Quay đi nhiều khi không còn đường trở về nữa.

Khi bình yên, người ta thường quên lời thề trong giông bão (Blog Radio 884)

Khi bình yên, người ta thường quên lời thề trong giông bão (Blog Radio 884)

Phụ nữ ạ. Đừng yêu lại người cũ, đừng yêu lần thứ hai. Đôi khi trở lại không phải là tình yêu, chỉ là vương vấn cảm giác. Đừng nhầm lẫn giữa yêu và cảm giác. Đời luôn có ngoại lệ mà ngoại lệ thường hiếm hoi và ít ỏi. Có những đồ cũ là bảo vật, cũng có những thứ chỉ là đồ bỏ đi.”

Kiên Nhẫn Nhé, Đừng Để Sự Vội Vàng Làm Bạn Mất Phương Hướng (Blog Radio 883)

Kiên Nhẫn Nhé, Đừng Để Sự Vội Vàng Làm Bạn Mất Phương Hướng (Blog Radio 883)

“Hãy cứ yên tâm và bình tĩnh thôi. Có người đi nhanh, có người đi chậm, vì mỗi người có một lộ trình riêng. Bạn không cần nhìn vào lộ trình của người khác để tự ti về mình. Bởi vốn dĩ xuất phát điểm và đích đến của cậu với họ đã khác nhau rồi mà”.

Hãy Can Đảm Kết Hôn Khi Bạn Sẵn Sàng (Blog Radio 882)

Hãy Can Đảm Kết Hôn Khi Bạn Sẵn Sàng (Blog Radio 882)

Và rồi khi tuổi 30 thì lại quá xa mà cái giai đoạn tuổi 18 đã qua từ rất lâu rồi ấy, chúng ta lại bắt đầu bước vào cái giai đoạn hối thúc lập gia đình từ các bậc phụ huynh.

Đừng Chỉ Ngồi Nhìn Em Khóc (Blog Radio 881)

Đừng Chỉ Ngồi Nhìn Em Khóc (Blog Radio 881)

Tôi luôn thấy phiền lòng, vì cô gái năm đó, trong mắt mọi người, có một cuộc sống hoàn hảo, nhưng hóa ra tất cả chỉ là vỏ bọc cho sự yếu đuối của cô ấy.

Ngọt Ngào Sau Những Gian Nan (Blog Radio 880)

Ngọt Ngào Sau Những Gian Nan (Blog Radio 880)

Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê, nơi có những cánh đồng lúa trải dài, những con sông uốn mình bên cạnh lũy tre làng. Tuy sinh ra và lớn lên ở một nơi nghèo khó, nhưng tuổi thơ tôi lại ngập tràn sự hạnh phúc, những kỉ niệm mà tôi tin chắc rằng không phải ai cũng may mắn có được.

Làm Vợ Anh Được Không? (Blog Radio 879)

Làm Vợ Anh Được Không? (Blog Radio 879)

Ngay trong đêm hôm đó, tôi bắt chuyến tàu sớm nhất trở về quê. Tôi không muốn ở lại đây thêm một giây phút nào nữa, bầu không khí ngột ngạt như thể đang bóp nát tôi. Tôi tắt điện thoại, tắt mọi trạng thái hoạt động trên mạng xã hội rồi lên tàu. Sau một đêm, tôi cũng về tới nhà mình. Suy cho cùng, dù gia đình tôi có thất bại đến mấy thì đó cũng là nơi duy nhất bao dung, che chở cho tôi vào những lúc như thế này.

Mình Bên Nhau Khi Mùa Cúc Họa Mi Nở (Blog Radio 878)

Mình Bên Nhau Khi Mùa Cúc Họa Mi Nở (Blog Radio 878)

Thanh xuân – Khoảng thời gian tưởng chừng như mãi mãi, nhưng thực tế lại trôi qua nhanh chóng, để lại trong lòng ta những hồi ức ngọt ngào nhưng cũng đầy những niềm đau và tiếc nuối về những thứ đã mất đi và không bao giờ trở lại.

Hãy Là Chính Mình Đừng Sống Cuộc Đời Người Khác (Blog Radio 877)

Hãy Là Chính Mình Đừng Sống Cuộc Đời Người Khác (Blog Radio 877)

Như những đứa trẻ mới lớn mang trong mình niềm háo hức về cuộc đời, mỗi chúng ta cũng luôn đem theo trong tim muôn ngàn ước mơ về những chuyến hành trình mới mẻ.

Bỏ lại quá khứ, sống vì tương lai (Blog Radio 876)

Bỏ lại quá khứ, sống vì tương lai (Blog Radio 876)

Ta biết đấy, thời gian trôi đi không bao giờ trở lại, những gì đã xảy ra chúng ta không thể nào thay đổi được, nhưng những gì ở thời điểm hiện tại hoặc tương lai, ta có thể thay đổi được.

back to top