We Don’t Talk Anymore - Khi chúng ta không còn thuộc về nhau
2016-08-04 08:15
Tác giả:
Đinh Tuấn Anh
Giọng đọc:
Hằng Nga
Ngôn ngữ là một thứ kỳ lạ. Nó gieo hạnh phúc vào mỗi trái tim, nó rót khổ đau vào từng đôi mắt, nó mang sự hân hoan làm quà tặng, nó cũng trói ta vào nỗi buồn... Chỉ cần một lời nói, một lá thư, một tín hiệu... Hoàng tử bé bảo ngôn ngữ - hay lời nói – chính là nguồn gốc của mọi hiểu lầm. Bởi thế, nên cần nhìn bằng trái tim. Nhưng dẫu có gắn kết, có hiểu nhau đến đâu, dẫu có thể yêu nhau mà chẳng cần nói ra, thì chúng ta vẫn cần đến ngôn ngữ. Và trong muôn vạn hóa thân của ngôn ngữ như thư tay, ký hiệu, emoji, email... thì lời nói vẫn là thứ bản năng nhất, nguyên sơ nhất, kỳ diệu nhất, cảm xúc nhất.
Chúng tôi đã viết cho nhau thật nhiều, nhưng lại nói với nhau quá ít. Khi em nói, tôi có thể cảm nhận được mùi vị của âu lo, hương thơm của hạnh phúc, và thứ tình yêu dịu ngọt em giấu trong lòng đầy kín đáo. Tôi cũng muốn nói với em sự hồi hộp trong buổi hẹn đầu, những lạc nhịp của trái tim, cái lạnh của căn phòng vắng em. Thi thoảng, tôi nghe lại những cuộc gọi của em, cố gắng hình dung ra khuôn mặt em, dáng vẻ em, hơi ấm của em... Tôi thấy nụ cười em qua giọng nói, tôi lắng nghe những lời ướt mi em. Chỉ lời nói – tựa như âm sắc độc đáo của một nhạc cụ - mới có thể khiến tôi cảm thấy em đang ở cạnh bên, giúp tôi tìm ra em giữa trập trùng những bóng hình, những thanh âm. Chúng ta đã bước vào thế giới của nhau bằng lời nói.

Rồi bài hát sẽ hết, mọi thứ sẽ lặng im, cả tình yêu, cả ồn ào đạo nhạc. Trong sự ồn ào ấy, ai cũng có phần của mình. Sơn Tùng và ekip sẽ có hàng triệu lượt view và share, danh tiếng (hoặc tai tiếng?) có thể sẽ bay sang bên kia trái đất. Charlie Puth có thêm fan, thêm nhiều người lắng nghe câu chuyện của mình, và khán giả - được dịp làm thám tử, quan tòa, và xả hơi sau những giờ phút căng thẳng trước bảng điện tử bị hack của Vietnam Airlines
Chỉ còn tôi ngồi lại đây, lắng nghe... Không nói thêm một lời nào nữa...
© Tuấn Anh – blogradio.vn
Thực hiện: Hằng Nga và nhóm sản xuất blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Blog Radio 762: Hạnh phúc có mỉm cười lần nữa không anh?
Chỉ biết rằng sau tất cả em vẫn mong một lần được hạnh phúc. Chúng ta liệu có hạnh phúc bên nhau dù thiếu đi tiếng khóc cười của trẻ thơ, tình yêu có bù đắp cho tất cả, hạnh phúc có mỉm cười một lần nữa không anh?

Khi yêu đừng quay đầu nhìn lại
Tình yêu giá như nó chỉ đơn giản là chuyện của hai người, của chỉ hai người thôi mà không chịu ảnh hưởng của một người nào khác. Giá như là như thế thì giờ đây anh và em đã không phải cần cho nhau thêm một chút thời gian.

Replay Blog Radio: Chờ em mỗi sớm mai bên cốc đen đá không đường
Anh thích cà phê không đường nhưng anh lại uống chocolate nóng vì đó là thứ em thích nhất. Anh yêu chiều tối nhưng anh cũng nguyện ngồi chờ em mỗi sáng mai.

Blog Radio 761: Nối lại sợi tơ duyên
Một sợi dây buộc quá căng sẽ dễ đứt, sợi nhân duyên cũng vậy. Có những người, tưởng như duyên phận buộc chặt lấy nhanh, nhưng rồi họ vẫn đánh mất nhau trên con đường trưởng thành. Sợi tơ duyên đứt rồi, liệu có cách nào nối lại được chăng?

Ngày mai mình cưới, anh ở đâu sao vẫn chưa về?
Em sẽ không đau nữa đâu, em sẽ không sợ những cơn mưa nữa, vì trời mưa cũng là trời đang nắng, chỉ là ánh nắng ấy tạm thời ẩn mình dưới những đám mây mà thôi.

Replay Blog Radio: Đợi chờ một tình yêu
Yêu một ai đó, có nghĩa rằng bạn nên chờ đợi. Có thể trái tim của người đó đang bị tổn thương nên nó cần thời gian để lành lại. Đừng nhầm tình yêu với những cơn say nắng, nhưng cùng đừng vì chút rung động đầu đời mà bỏ lỡ mảnh ghép của cuộc đời mình.

Blog Radio 760: Đơn phương cũng có quyền được yêu thương
Vì tình đơn phương không thể nào trải qua những cuộc cãi vã, càng không thể nào nói ra được lời chia tay. Thứ đáng sợ chính là nó giết chết xúc cảm của chúng ta một cách từ từ và dai dẳng theo thời gian.

Đứng trước anh tôi vẫn còn rung động
Đúng với câu người ta hay nói “Có một người tôi không muốn gặp lại, bởi gặp lại tôi sợ mình sẽ rung động”. Và tôi đã như thế, không ngờ lại rung động với một người tưởng chừng rất lạ lại hóa ra quen. Có lẽ dù anh có thay đổi như thế nào thì đứng trước anh tôi vẫn rung động.

Replay Blog Radio: Tình yêu như một hình xăm
Tình yêu giống một hình xăm. Không một ai xóa đi được ký ức, không một ai xóa đi được những yêu thương đã khắc dấu ở trong tim. Xóa nó hoàn toàn, chỉ có thể chấp nhận nỗi đau bung tràn đến không thể thở.

Blog Radio 759: Đôi bàn tay trắng biết lấy gì để yêu em?
Ôm tương tư là thế, ôm hi vọng là thế, dù biết là hão huyền, là viển vông, nhưng ai có thể ngăn cản được thứ thiêng liêng gọi là tình cảm? Cũng chẳng hiểu vì sao cậu thích chị, có lẽ vì chị giàu, chị ngoan, chị dịu dàng,… hay là cả ngàn lí do khác. Thích một người đâu cần lí do đâu.