Tuổi 25 - cái tuổi đẹp nhất đời người
2019-05-22 02:10
Tác giả:
Pon
Giọng đọc:
Hà Diễm
blogradio.vn - Tuổi 25, đã chẳng còn bé để vui đùa như lũ trẻ nhưng vẫn chưa thấy đủ trưởng thành để nhận lấy trách nhiệm của cả một gia đình, để yêu thương để chăm sóc.
***
Tuổi 25
Không còn là đóa bằng lăng tím mộng mơ góc sân trường tuổi 17
Chẳng còn là đóa hoa dại gai góc những năm tháng tuổi 20
Đã bớt chút ngây dại và thêm vào đó chút tương tư
Đã không còn mộng mơ mà tràn đầy khao khát và tham vọng
Những bồng bột, bất chấp chỉ còn rơi rớt lại chút ít.
Những kiêu căng, ngạo nghễ của tuổi trẻ dần vơi đi nhường chỗ cho những thấu hiểu và sẻ chia.
Chẳng còn là những cô bé cậu bé mông lung cố với lấy những giấc mơ xa vời nữa.
Tuổi 25
Đã không còn điên cuồng vì một ai đó. Đã không còn coi tình yêu là tất cả, chẳng lấy nó ra để đòi sống đòi chết. Chỉ cần mỗi ngày đều vui vẻ, thích những gì mình làm và yêu những gì mình thích.
Đã không còn khóc vì mối tình dang dở. Chỉ cần trong ví vẫn còn tiền, bình xăng vẫn còn đầy và đôi chân vẫn còn đủ sức đứng lên, ta sẽ lại đi đến một nơi nào đó.
Tuổi 25
Đã chẳng còn bé để vui đùa như lũ trẻ nhưng vẫn chưa thấy đủ trưởng thành để nhận lấy trách nhiệm của cả một gia đình, để yêu thương để chăm sóc.
Vẫn chỉ là những chàng trai, những cô gái đang học cách yêu thương chính bản thân mình, tự chăm sóc cho những tổn thương mà tuổi trẻ để lại vẫn chưa lành.
Đã qua cái tuổi tập tành yêu đương nhưng vẫn chưa đủ dũng cảm để yêu thương một ai đó trọn vẹn để hứa trọn đời và mang lại hạnh phúc cho ai đó để tạo nên một gia đình nhỏ.
Như cái cách vẫn luôn tươi cười với những lời thúc dục, những áp đặt và cả những định kiến của con người của xã hội, lại vẫn cứ phải tự an ủi tự vỗ về cho những tổn thương để có thể sống vui vẻ không bận tâm.
Tuổi 25
Không còn tham vui những cuộc chơi, không còn hối hả chạy theo những hào nhoáng, mông lung, hão huyền.
Đôi lúc, là ngồi lại, lặng yên và ngắm nhìn cuộc sống. Vẫn còn đó những người không bỏ ta mà đi, họ vẫn bên cạnh, cùng đi qua những tháng ngày bình thường.
Là một hai đứa bạn vẫn cùng cười cùng khóc, cùng vui cùng buồn, vẫn trêu chọc và kể chuyện hài cho nhau nghe. Là cũng nhau thức cả đêm nói những chuyện vu vơ không đầu không cuối, là cùng ghét cái đứa bạn mình ghét, là cùng nhau vui vẻ, là cùng nhau độc thân, là cùng nhau đi qua cái tuổi đẹp nhất đời người.
Tuổi 25, có những khi muốn lớn lên nhưng đôi lần vẫn mong được bé lại.
Tuổi 25, vẫn muốn một lần có thể điên cuồng, bất chấp vì chính mình, chỉ vì mình thích.
25 ư?
Tuổi trẻ mới chỉ bắt đầu thôi.
Dù bạn đang làm gì cũng hãy trân trọng và tận hưởng nó nhé!
Hai lăm, cái tuổi đẹp nhất của đời người…
© Pon - blogradio.vn
Giọng đọc: Hà Diễm
Sản xuất: Nhóm Blog Radio
Thiết kế: Cao Vương Nhật
Bạn thân mến, nếu tuổi 25 của bạn tác giả Pon là những ngày chông chênh, cô đơn nhưng cũng là những ngày đẹp nhất của cuộc đời, thì những ngày tuổi 25 của bạn như thế nào? Hãy chia sẻ cùng Blog Radio bạn nhé.
Mời bạn xem thêm chương trình:
26 tuổi mà chưa có người yêu thì lỗi tại mình
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)
Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)
Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện
5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)
Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức
Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)
Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)
Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?

Duyên duyên số số
Nếu tình yêu lận đận, xin đừng đổ lỗi cho duyên phận, hãy đổ lỗi cho quyết định của mình ngày hôm đó. Đừng bao giờ đem cách yêu của mình áp đặt lên đối phương và nghĩ họ cũng yêu lại mình theo cách tương tự. Nếu như ở đời cái gì cũng cần phải học thì yêu là thứ bạn chắc chắn cần phải học rất nhiều.

Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng (Blog Radio 820)
Phụ nữ nếu rơi nước mắt thì chỉ nên khóc vì người đàn ông xứng đáng mà thôi.

Chỉ Là Không Cùng Nhau
Cây kẹo bạn thích lúc nhỏ đến năm 25 tuổi bạn vẫn có thể mua được nhưng vị của nó có còn như khi đó không? đương nhiên là không rồi. Huống chi là lòng người.