Thơ Radio: Khi chúng ta già, anh vẫn sẽ nắm tay em chứ?
2018-05-17 08:47
Tác giả: Giọng đọc: Tuấn Anh, Việt Nho
Bạn thân mến, gần đây, có không ít những bài hát viết về tình yêu của ông bà, cha mẹ, của những thế hệ đi trước… Không ồn ào, không hoa mỹ, cứ bình dị, chân thành mà cùng nhau đi qua tháng năm, giữa cuộc đời nhiều vất vả, thử thách… Khi chúng ta còn trẻ, hạnh phúc có thể nằm trong những chuyến đi, những cuộc phiêu lưu, những cuộc vui… nhưng trải qua thật nhiều tháng năm, ta sẽ nhận ra, có một người cạnh bên ta, cùng ta già đi, cùng ta san sẻ những điều vui buồn trong cuộc đời, đó mới là một hạnh phúc lớn lao. Bạn có bao giờ mơ về một hạnh phúc như vậy? Hãy cùng Thơ Radio bước lên chuyến tàu thời gian, để xem những năm tháng sau này của chúng ta sẽ như thế nào nhé! Mở đầu chương trình là bài thơ “Chuyện sau này” của tác giả Lai Ka.
Chuyện sau này (Lai Ka)
Nếu chúng mình nguyện gắn bó cùng nhau
Thì hãy tính chuyện ngày sau thôi nhỉ
Em thích được anh ghé tai thủ thỉ
"Đám cưới chúng mình, em nghĩ... khoảng bao mâm?"
Em muốn cùng anh sẻ chia chuyện xa gần
Chuyện làm dâu em học dần rồi đấy
Mẹ của anh dù khắt khe đến mấy
Thì sau này cũng là mẹ của em.
Anh sẽ là cha của những đứa con em
Là chú ngựa cõng con lên rồi cưỡi
Em hình dung các con ngồi ngóng đợi
Vì được cha thương, con ngoan lớn từng ngày
Mái ấm này mình sẽ cùng đắp xây
Dù đôi lúc có mặt mày nặng nhẹ
Đừng lặng thinh, hãy nói ra anh nhé
Là vợ chồng phải chia sẻ cùng nhau.
Cãi cọ vài lần, chuyện ấy hiếm gì đâu
Nhưng quan trọng là cùng nhau cố gắng
Cho cửa nhà luôn ngập tràn hơi ấm
Anh thế nào, có muốn lấy em không?
Một lời “cầu hôn” bằng thơ thật dễ thương. Hạnh phúc nằm trong chính tổ ấm, trong gia đình nhỏ của chúng ta. Song Nhi cũng nhận ra điều ấy trong bài thơ “Hạnh phúc là khi cùng nhau già đi”
Hạnh phúc là khi cùng nhau già đi (Song Nhi)
Hạnh phúc bắt đầu lúc mình cùng nhau
Nắm chặt bàn tay trao lời hẹn ước
Dẫu bao khó khăn đợi chờ phía trước
Vẫn không bỏ buông một nửa của mình
Hạnh phúc như những bông hoa đẹp xinh
Em cài trên tóc trong ngày hôn lễ
Đứng bên cạnh anh đang làm chú rể
Nghe lời dặn dò của bậc song thân
Hạnh phúc hiện diện theo vô số lần
Vất vả chống chèo giữa đời giông bão
San sẻ nhọc nhằn gạo tiền cơm áo
Vun bồi xây dựng tương lai thắm tươi
Hạnh phúc hòa vào giọt lệ tuôn rơi
Giây phút đầu tiên thấy mặt con trẻ
Gánh vác chia sẻ trách nhiệm cha-mẹ
Nuôi dạy con thơ khôn lớn trưởng thành
Theo dòng thời gian lặng lẽ trôi nhanh
Một chiều trở gió heo may chạm ngõ
Ngồi tựa vai anh thì thầm nho nhỏ
Hạnh phúc khi được cùng nhau già đi
Người ta vẫn nói rằng hôn nhân là nấm mồ của tình yêu. Điều đó có thể đúng, cũng có thể sai. Nhưng rõ ràng, hôn nhân là một thử thách cho tình yêu. Để có thể bên nhau qua những tháng năm, không thể chỉ cần tình yêu. Bài thơ tiếp theo của Diệu Trang sẽ cho chúng ta thấy điều đó. Để có được “Hạnh phúc khi được cùng nhau già đi” đâu có giản đơn. Cần biết bao yêu và thương, thấu hiểu và cảm thông, trân trọng và nhường nhịn…
Khi chúng ta già đi, anh sẽ vẫn nắm tay em chứ? (Diệu Trang)
Người ta bảo hạnh phúc là gì nhỉ?
Là hai người cùng nhìn về một hướng.
Là khi chân của anh đau nhưng khi nghĩ đến cái đau của vợ anh lại quên mất nỗi đau của mình.
Là mâm cơm dưa cà đạm bạc mỗi tối trở về vợ chồng cùng nhau nấu.
Là những cái nắm tay thật chặt cùng khăn giấy lau chùi nước mắt.
Có phải không anh?
Những tháng ngày mệt mỏi rồi sẽ qua thôi.
Anh nhỉ?
Khi tháng tư đem nắng dệt vàng ô cửa nhỏ
Em lại là người vợ vụng về của anh
Bên nồi cơm đôi khi cháy xém
Mỗi lần vào bếp lại “Á ui, ôi chao...”
Anh lại là anh người đàn ông mẫu mực
Đôi mắt xanh tựa mặt hồ sâu thẳm
Tay ngại ngùng tìm kiếm một bàn tay
Tựa lần đầu đã nói thương em
Một sương hai nắng
Sẽ qua bao mùa gió trở
Điểm giọt bạc trên tóc anh xanh,
Chúng mình sẽ già đi cùng nhau
Trưởng thành như những người lớn bây giờ
Chẳng còn đâu trái tim vụng dại
Cũng chẳng còn cãi nhau như những đứa trẻ nữa
Con cái chúng ta rồi cũng đi xa
Như chúng ta bây giờ ở rất xa cha mẹ
Anh nhỉ.
Nếu chúng ta già đi
Anh sẽ vẫn nắm tay em chứ?
Để cùng ngắm bình minh, ngắm trăng về
Bên ô cửa sổ dệt những áo nắng vàng
Mình nắm tay nhau cho đến lúc ngày tàn
Chẳng ai trẻ mãi, cũng chẳng ai sống mãi trên đời. Mà thời gian thì mải miết trôi. Chúng ta của những năm tháng sau này sẽ như thế nào? Có còn cạnh bên nhau? Có còn yêu nhau như bây giờ? Hãy yêu thương và trân trọng những gì đang có, bởi một ngày nào đó, ai cũng sẽ phải nói lời tạm biệt với thế giới. Vào giây phút ấy, hãy nắm lấy bàn tay của người đã cùng ta đi qua cả cuộc đời. Mời bạn cùng đến với bài thơ của tác giả Nguyễn Minh Ngọc Hà
Rồi một ngày (Nguyễn Minh Ngọc Hà)
Rồi một ngày chúng ta sẽ già đi
Không còn được xưng anh em, người đời sẽ gièm pha dị nghị
Vậy thì xưng tôi - ông, tôi - bà có gì đâu phải nghĩ
Chỉ tình yêu trong ta vẫn trẻ mãi không già
Rồi một ngày màu thời gian trên tóc phôi pha
Những vết nhăn trên da ngày càng thêm hiện rõ
Đôi mắt nhìn quanh khi mờ khi tỏ
Nhưng đã thuộc từ lâu, duy nhất một bóng hình
Rồi một ngày những đứa con ta sẽ lập gia đình
Ngôi nhà chúng mình giờ chỉ còn hai ông bà lão
Nhưng tôi với ông chẳng ai thèm buồn não
Con nó lớn rồi tự tạo cuộc sống riêng
Rồi một ngày gió lạnh thổi triền miên
Tay tôi vẫn ấm trong bàn tay ông gầy guộc
Chẳng biết tôi với ông ai là người đi trước
Nhưng người ở lại chắc sẽ rất đau lòng
Rồi một ngày tim ngừng chảy máu hồng
Nếu có kiếp sau, liệu ông có làm chồng tôi chứ?
Những yêu thương kiếp này tôi xin cất giữ
Và xin hẹn gặp ông vào muôn triệu kiếp sau
Với tôi, cái chết chỉ làm chúng ta tạm xa nhau...
Giọng đọc: Tuấn Anh, Việt Nho
Thực hiện: Tuấn Anh
Minh họa: Tuấn Anh
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta
Những đau đớn hằn vết trong trái tim anh đều do em cả. Em không mong mình sẽ là người khâu vá lỗ hỏng ấy, chỉ mong anh hãy quên em và đừng yêu em thêm nữa. Tình yêu này không nên tồn tại. Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta.
Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự
Sau chia tay, có ai không bi luỵ lẫn tổn thương… chẳng qua chúng ta chỉ khác nhau ở thời gian chữa lành mà thôi. Có người cần một tháng, có người cần một năm, có người cần thời gian đủ lâu và có kẻ chấp nhận dùng cả một đời để học cách quên đi một người.
Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909
Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.
Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908
Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng
Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907
Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.
Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906
Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”
Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905
Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?
Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904
Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.
Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903
Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...
Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902
Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.