Những ngày bất ổn cứ nối đuôi nhau như con tàu chẳng có toa cuối
2020-08-22 01:28
Tác giả:
Mây
blogradio.vn - Dù là những ngày bất ổn thì nó vẫn là một phần trong cuộc đời bạn. Đừng căm ghét nó, đừng mong cho nó mau chóng trôi đi. Đôi khi, bạn sẽ cần có nó để có thời gian nhìn lại bản thân mình. Hãy nghĩ rằng, những bất ổn xảy đến với cuộc đời bạn là những hộp quà chứa đựng cơ hội để thay đổi. Còn vấn đề rằng thay đổi ra sao thì lại là phần của bạn rồi.
***
Có những ngày như thế, ta thấy đôi chân nặng trĩu khi trở về căn phòng của mình, lặng lẽ và vô định. Ngày quyết định thực hiện những công việc đó, ta háo hức như một đứa trẻ vừa được thưởng cho viên kẹo ngọt. Hằng ngày ta lao mình vào những công việc mà bản thân cho rằng: “tôi đang thực hiện đam mê của mình”. Rồi bỗng dưng, hôm nay ta lại hụt hẫng với chính cái gọi là niềm đam mê ấy. Ta chẳng còn muốn tiếp tục nữa. Nói tới thì thấy bản thân thật ngu ngốc. Nhưng sự thật có những ngày chúng ta như vậy đấy.
Có những ngày ta lại thấy bất lực với chính lựa chọn của mình. Có những ngày như thế, ta cảm thấy bản thân thật vô dụng. Sao nào, hình như lúc này tôi đang mệt mỏi thì phải. Sự hối hả của cuộc sống này, đôi khi khiến ta vô tình quên mất cảm xúc của chính bản thân mình. Bỗng dưng ta quên mất cách xác định cảm xúc, chẳng thể biết ta đang vui hay đang buồn. Thật mệt mỏi nhỉ, giá như được dừng lại một chút thì tốt biết mấy. Dừng lại để nhìn nhận con đường mà bản thân đang bước đi. Nói tới thì thấy bản thân sao thật kỳ cục quá đi, sao chẳng mạnh mẽ gì hết vậy. Nhưng sự thật có những ngày chúng ta như vậy đấy.
Có những ngày như thế, ta cảm thấy muốn được sống trong tình yêu đến lạ thường. Ta muốn cùng nắm tay ai đó, dạo quanh những góc phố, chinh phục mọi cung đường. Ta muốn được nũng nịu trong vòng tay của người thương, cùng nhau cảm nhận nhịp sống xung quanh. Rồi bỗng dưng, cảm giác đó biến mất. Bản thân tự thu mình lại, trốn vào một góc riêng của ký ức và cứ mãi muốn sống trong đó. Không muốn ai chạm vào nó, cũng không muốn bước tới để nắm lấy cánh tay khác. Nghĩ tới thì thấy sao bản thân ngang ngược quá vậy. Nhưng sự thật, có những ngày chúng ta như vậy đấy.
Có những ngày bản thân muốn được yêu đương. Sẽ có rất nhiều cái gọi là “có những ngày như thế”, và rồi bản thân cứ tự an ủi mình rằng: “chỉ là những ngày bất ổn hiếm hoi thôi, những ngày sau, mọi thứ sẽ bình thường. Nhưng đã bao giờ bạn tự nhận thấy rằng, những ngày bất ổn đó cứ nối đuôi nhau như con tàu chẳng có toa cuối. Rồi bản thân sẽ trôi về đâu?
Tôi đang trong những những ngày bất ổn. Tôi chẳng thể nào xác định được cảm xúc của mình. Vui cũng được, buồn cũng được, tức giận cũng được hoặc không gì cả cũng được. Có những ngày bản thân tôi “khó ở” đến như thế đấy. Những ngày bất ổn đến lạ kỳ.
Nhưng bạn biết không? Tôi lại thấy quý trọng những ngày bất ổn này của mình đến lạ thường. Tôi cũng chẳng hiểu vì sao nữa. Chỉ thấy, tôi được là chính tôi trong những ngày bất ổn như thế này. Tôi chẳng cần phải quan tâm tới những gì xảy ra trong cuộc sống. Tôi chẳng cần phải thể hiện cảm xúc của mình trước bất kỳ việc gì. Tôi chẳng cần là một con người mẫu mực. Tôi có thể mặc kệ cho những suy nghĩ của mình bay đến bất cứ chân trời nào.
Bạn biết không? Dù là những ngày bất ổn thì nó vẫn là một phần trong cuộc đời bạn. Đừng căm ghét nó, đừng mong cho nó mau chóng trôi đi. Đôi khi, bạn sẽ cần có nó để có thời gian nhìn lại bản thân mình. Hãy nghĩ rằng, những bất ổn xảy đến với cuộc đời bạn là những hộp quà chứa đựng cơ hội để thay đổi. Còn vấn đề rằng thay đổi ra sao thì lại là phần của bạn rồi.
© Mây - blogradio.vn
Xem thêm: Tự thương mình sau những năm tháng thương người
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tránh xa những người như này không phải vô tâm mà là rất tỉnh táo
Trên đời này, mỗi người đều có bài học của riêng mình. Nếu không cùng đường, lặng lẽ rời đi là đủ. Những năm tháng sau này, hãy đồng hành cùng những người ổn định cảm xúc và sống cuộc đời tuyệt vời nhất của chính mình.
Tổ ấm bắt đầu từ sự thấu hiểu
Lần đầu tiên, Mai thấy lòng trùng xuống. Hóa ra, đằng sau những lời nhắc nhở kia là sự quan tâm. Tối hôm đó, bà Lan rót cho Mai một chén trà, ngồi thủ thỉ: “Con biết không, thời mẹ mới lấy chồng, mẹ cũng chẳng hợp với bà nội của Hùng đâu. Nhưng dần dần, nhờ bà dạy mà mẹ mới biết cách cư xử, mới có thể đi dạy học mà vẫn giữ được gia đình êm ấm.”
Ba mẹ ơi
Trân thấy bây giờ trẻ con hay là các con đang cấp hai cấp ba đều thông minh và các con luôn có những chính kiến riêng, rất đáng để ba mẹ để những người lớn chúng ta suy ngẫm. Mà đa số gần như các bậc ba mẹ đều áp suy nghĩ và ý muốn của mình vào con, nhiều ba nhiều mẹ còn mặc nhiên quyết định hết tất cả mọi việc liên quan đến con mà không thử nghe xem con muốn gì, con vui con buồn ra sao.
Trăng chê tiền
Đồng tiền sao dơ bẩn Sai khiến biển thế nhân Biển xanh buồn vô tận Sao trắng chuộng thanh bần
Đã từng yêu thế mà
Giờ thì anh đang rất hạnh phúc với người con gái khác. Em nhận ra cô ấy yêu anh nhiều lắm và luôn để ý từng cái nhỏ nhặt nhất của anh. Và quan trọng cô ấy luôn tin tưởng tuyệt đối ở anh. Những điều mà em chưa từng bao giờ làm được với anh.
Khi cuộc sống của tôi là nốt trầm
Có đêm, nhìn con ngủ say, tay ôm chặt con gấu bông sứt chỉ, Thanh bật khóc. Không vì buồn. Mà vì thương. Thương con phải lớn lên trong một thế giới không còn mẹ. Thương bản thân mình – một người đàn ông đã lạc mất tất cả, chỉ còn một chút tình phụ tử mong manh như khói.
Nếu bạn thấy cuộc sống mệt mỏi, hãy làm ngày 10 điều này
Bạn có đang cảm thấy mệt mỏi với cuộc sống không? Những guồng quay lặp lại có thể trở nên rất mệt mỏi, nhất là khi bạn không thấy mình tiến bộ. Bạn nhìn xung quanh và tự hỏi: "Cuộc đời chỉ có thế thôi sao?". Những cảm giác này có quen thuộc không? Làm thế nào để lấy lại niềm vui sống?
Sau những cánh cửa đóng kín - Nơi bí mật, tội ác và đam mê dần hé lộ (Shannon McKenna)
Đằng sau những ân oán, nhục dục, tội lỗi, “Sau những cánh cửa đóng kín” còn xoay quay vấn đề về sự tác động của môi trường, gia đình đến người trẻ, về tình cảm giữa cha mẹ với con cái, giữa họ hàng trong gia tộc, giữa tình anh em với nhau hay cả mối quan hệ của những người không cùng huyết thống nhưng vô cùng sâu sắc.
“Yêu anh, có lẽ là sự hối hận nhất của em”
Ngày Vy khoác lên mình chiếc váy cưới trắng, cô đã tin rằng mình là người may mắn nhất thế gian. Hải nắm chặt tay cô, ánh mắt tràn đầy tự hào. Bạn bè, người thân đều ngưỡng mộ: “Tình yêu thanh xuân của tụi nó thật đẹp, cuối cùng cũng có cái kết viên mãn.”
Những đóa hoa bay
Những bông hoa đủ màu sắc nhẹ nhàng thanh thoát, mà tôi cứ hết cầm bông này lại cầm bông kia, không thể biết được bông nào đẹp hơn, rồi tha hồ ngắm những bức tranh nữa.















