Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nhớ ơn thầy cô

2024-12-31 13:35

Tác giả: Bà tám siêu cấp


blogradio.vn - Đã có lúc chúng tôi muốn hỏi cô sao cô luôn có động lực giúp đỡ mọi người xung quanh nhưng bản thân cô chẳng có một ai giúp. Nhưng rồi, chúng ta nhận ra có lẽ vì cô hiểu sự khó khăn đó thế nào nên cô mới làm như vậy.

***

Mỗi chúng ta ai cũng từng trải qua những năm tháng cắp sách tới trường với biết bao kỉ niệm giữa thầy cô và bạn bè. Nhưng nào có mấy ai nhớ công ơn của thầy cô đã tận tụy mang đến tri thức cho chúng ta. Với tôi, cô giáo chủ nhiệm năm lớp mười một luôn là người cô mà tôi phải mang ơn và trân trọng nhất. Vì không có cô thì đã không có tôi như ngày hôm nay đây.

Tôi vẫn nhớ như in năm tôi học lớp mười một, gia đình tôi xảy ra biến cố lớn và tôi có khả năng phải dừng việc học lại. Ba tôi đột ngột qua đời sau tai nạn lao động và một mình mẹ phải gánh vác khoản nợ ngân hàng vì căn hộ chung cư mà gia đình tôi đang ở chưa trả góp xong. Hai anh em tôi chẳng thể phụ giúp được gì cho mẹ được. Ấy vậy mà không biết sao, cô chủ nhiệm lại biết được hết mọi chuyện. Cô vẫn kiên trì thuyết phục mẹ để hai anh em tôi được đi học tiếp. Hàng ngày, cô vẫn tất bận việc dạy học ở trường và luôn đến nhà chúng tôi để giảng bài cho hai anh em tôi không bỏ lỡ bài học nào. Sau cùng, mẹ cũng đồng ý cho hai anh em tôi được đi học. Cũng nhờ cô vận động mạnh thường mà chúng tôi được hỗ trợ tiền học và mẹ tôi có thêm công việc để trang trải cho cuộc sống với giải quyết khoản nợ ngân hàng còn dang dở.

Thật ra, khi tôi biết thật sự về hoàn cảnh của cô thì tôi cũng không khỏi bất ngờ. Cô cũng chẳng khá giả gì hơn chúng tôi cả nhưng cô luôn hết lòng và lo lắng cho đám học sinh tụi tui từng chút một. Đã có lúc chúng tôi muốn hỏi cô sao cô luôn có động lực giúp đỡ mọi người xung quanh nhưng bản thân cô chẳng có một ai giúp. Nhưng rồi, chúng ta nhận ra có lẽ vì cô hiểu sự khó khăn đó thế nào nên cô mới làm như vậy.

Giờ đây, cô vẫn là một cô giáo chủ nhiệm tốt bụng như ngày nào. Có điều, tuổi của cô cũng đã nhiều và cô còn khoe với chúng tôi rằng chỉ ba năm nữa là cô về hưu rồi. Nhưng điều mà cô hạnh phúc nhất không phải là cô sắp được nghỉ ngơi mà là cô đã giúp bao nhiêu đứa trẻ được đến trường học lấy cái chữ để sau này còn lo được bản thân mình. Cô luôn nói không cần ai phải mang ơn hay trả ơn cho cô vì cô giàu lắm rồi. Đúng là cô luôn giàu tình yêu thương với mọi người. Cũng nhờ có cô mà chúng ta từ những hoàn cảnh khác nhau đều được đến trường. Dẫu chúng tôi chưa được thành công như cô từng mong đợi nhưng chúng tôi hiểu được cách trả ơn cho cô chính là chúng tôi thực hiện tiếp điều kì diệu mà cô đã từng đem đến cho những đứa trẻ như chúng tôi.

Cảm ơn cô vì đã không bỏ cuộc và luôn trân trọng những món quà nhỏ làm bằng tay dù chẳng đáng là bao của đám học trò tụi tui. Và cũng nhờ cô mà không biết bao nhiêu đứa trẻ đã trở thành người có ích cho xã hội này. Dẫu sao, chúng tôi luôn mong cô thật nhiều sức khỏe để luôn cống hiến hết mình cho sự nghiệp trồng người.

Thời nay, xã hội ngày càng phát triển nên chúng ta đừng bị vật chất chi phối mà đánh đồng hết giáo viên. Ở đâu đó, vẫn còn những người giáo viên tận tâm với nghề và luôn cống hiến hết mình cho sự nghiệp trồng người. Đừng vì chạy theo thành tích và phong trào mà làm thầy cô giáo trở thành người xấu. Hãy tỏ lòng trân trọng và biết ơn bởi họ đã dành cả thanh xuân để mang tri thức đến cho con cái chúng ta mà không cần phải đền ơn.

© Bà tám siêu cấp - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Đi Qua Mùa Giáng Sinh Cô Đơn | Radio Tâm Sự

Bà tám siêu cấp

Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi

Tôi không phải nữ chính trong tiểu thuyết. Tôi không có một cuộc đời được sắp đặt sẵn, không có một chàng trai dịu dàng luôn đứng phía sau ủng hộ mình, không có những tình tiết kỳ diệu biến ước mơ thành sự thật chỉ trong một đêm. Nhưng tôi có chính mình.

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt

Có những món đồ trong nhà tuy nhỏ, tưởng không quan trọng nhưng lại âm thầm ảnh hưởng đến vận khí cả gia đình.

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình

Tôi nói với cô bạn: nếu thực trong tâm không tha thứ, buông bỏ được thì hãy ra đi, cuộc sống này ngắn ngủi lắm, sống cạnh nhau chỉ là những dằn vặt, sai lầm chồng chất sai lầm thì cuộc sống lãng phí quá.

Sau cơn mưa nắng sẽ về

Sau cơn mưa nắng sẽ về

Kể từ lúc biết tin căn bệnh quái ác sẽ tuyên án tử hình cho tuổi xuân còn đang dang dở của em, hình như tôi chưa từng thấy em để cho đôi chân mình được ngơi nghỉ ngày nào.

Mình muốn một tình yêu như vậy!

Mình muốn một tình yêu như vậy!

Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.

Lỡ duyên

Lỡ duyên

Trăng treo lẻ bóng bên đồi Gió ru khúc cũ nghẹn lời chia phôi Người đi để lại bồi hồi Ta ngồi đếm mãi một thời đã xa

Chia ly - khi khoảng cách không thể xoá nhoà ký ức

Chia ly - khi khoảng cách không thể xoá nhoà ký ức

Cảm giác sắp chia ly ấy cũng thật khó giải thích. Có lẽ chỉ đơn thuần là cảm xúc trống vắng khi bàn ăn trong nhà thiếu đi mất một người thân thuộc, hay sự lạc lõng trong một không gian đã từng đầy đủ,... Chắc đó là sự hụt hẫng khi có những điều vốn tưởng chừng là vậy nhưng nay đã sắp không còn.

Tình khó phai

Tình khó phai

Em biết anh luôn là người yêu em và nghĩ cho em nhiều nhất. Nhưng anh à, em cần nên biết mọi chuyện đầu tiên chứ không phải giờ đây em là người sau cùng mới biết được.

Khi con muốn được yêu thương nhưng lại sợ mất gia đình

Khi con muốn được yêu thương nhưng lại sợ mất gia đình

Không có gì đau lòng hơn việc chính những người ta yêu thương nhất lại không thể dang tay ôm lấy ta.

back to top