Nếu có duyên nợ thì ắt sẽ gặp lại nhau
2025-02-03 17:00
Tác giả:
Bà tám siêu cấp
blogradio.vn - Khoảng cách giữa tớ và cậu sẽ dần xa hơn. Tớ luôn cố kìm chế cảm xúc bản thân khi bên cậu bởi tớ không thể chịu đựng khi nhìn cậu hạnh phúc bên người con gái khác.
***
Người ta thường hay nói tình đầu sẽ khó quên bởi chúng ta đã dành tất cả những gì đẹp nhất cho nó. Khi tình yêu ấy không đẹp như chúng ta nghĩ thì sẽ là kí ức đi theo mãi chúng ta qua bao năm tháng. Biết bao lâu rồi, tớ vẫn chưa gặp lại cậu. Chắc cũng hơn năm năm kể từ ngày cậu quyết định sang Mỹ định cư cùng gia đình cậu. Tớ không thể ngăn cản cậu bởi tớ biết rằng cậu rời đi là vì người con gái mà cậu yêu đã mất đi. Và tớ cũng chỉ là bạn thân chơi chung từ nhỏ đến lớn với cậu nên tớ hiểu cậu nhiều hơn cả những gì cậu hiểu về tớ nữa.
Thật ra, tớ cũng là người chứng kiến tình yêu của cậu và người ấy qua từng giai đoạn. Ngay cả, khi người ấy đột ngột ra đi vì tai nạn giao thông thì tớ cũng là người bên cạnh cậu. Tớ biết cậu đau lòng lắm nhưng có thể cậu không biết được rằng tớ đau lòng hơn cả cậu nữa. Bởi nhìn người mà mình thầm yêu chịu nhiều đau khổ như vậy thì làm sao tớ có thể vui được. Tớ biết cậu sẽ cần rất nhiều thời gian để xoa dịu vết thương lòng này. Tớ sẽ luôn kiên nhẫn và chờ đợi cậu đến một ngày nào đó cậu có thể đón nhận tình yêu thầm kín bấy lâu của tớ dành cho cậu.
Trước đây, tớ đã muốn nói ra hết nỗi lòng của tớ cho cậu hiểu nhưng tớ không đủ can đảm để làm điều ấy. Đúng hơn là tớ sợ sẽ bị cậu từ chối và có thể chúng ta sẽ không còn như bây giờ. Rồi khi cậu kể với tớ về ngày cậu tỏ tình thành công với người ấy, tớ biết rằng tớ chuẩn bị mất cậu. Khoảng cách giữa tớ và cậu sẽ dần xa hơn. Tớ luôn cố kìm chế cảm xúc bản thân khi bên cậu bởi tớ không thể chịu đựng khi nhìn cậu hạnh phúc bên người con gái khác.
Ngày tiễn cậu ra sân bay, tớ không biết đến khi nào chúng ta có thể gặp lại. Bởi tớ biết có thể cậu sẽ không bao giờ quay trở lại nữa và tớ cảm giác rằng tớ đã mất cậu thật sự rồi. Dù tớ cố không khóc trước mặt cậu nhưng không hiểu sao khi cậu quay đi thì nước mắt tớ lại rơi ngay khi hình bóng cậu dần khuất xa tầm mắt tớ. Mỗi ngày, tớ luôn cố gắng gọi và nhắn tin cho cậu chỉ để cố gắng vơi đi nỗi nhớ cậu mà thôi. Tình yêu tớ dành cho cậu cứ mãi lớn dần theo thời gian và tớ luôn muốn phát điên vì nó. Cậu đâu biết tớ luôn phải kiểm soát tất cả cảm xúc của tớ mỗi khi nhìn thấy cậu bởi tớ sợ rằng cậu sẽ phát hiện ra hết mọi chuyện. Thậm chí, tớ sợ cậu sẽ xa lánh tớ và không còn làm bạn với tớ nữa.
Giờ đây, tớ không biết tớ có nên tiếp tục chờ đợi cậu trong vô vọng như thế này nữa không? Rồi một ngày, khi tớ đi lang thang trên con đường quen thuộc mà trước kia tớ và cậu thường đi cùng nhau mỗi khi hai chúng ta gặp chuyện buồn phiền thì bất ngờ cậu lại xuất hiện trước mặt tớ. Sau bao năm xa cách, cuối cùng tớ cũng được gặp lại cậu. Tớ không thể kìm nén cảm xúc của tớ được nữa nên chạy tới ôm chầm lấy cậu. Điều tớ không ngờ tới là từ rất lâu rồi cậu đã nhận ra tình cảm của tớ. Không hiểu sao tớ cảm thấy hôm nay bầu trời thật đẹp và trong lòng tớ thật sự rất vui không thể diễn tả thành lời được nữa. Bởi vì từ giờ chúng ta sẽ chính thức bắt đầu bước vào ranh giới của tình yêu. Tớ chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mong ước nhỏ nhoi của tớ trở thành sự thật. Tớ luôn tin nếu chúng ta có duyên nợ thì thế nào đi nữa ắt cũng sẽ gặp lại nhau thôi. Và lần này, tớ sẽ không bao giờ buông tay cậu nữa đâu. Vì tớ yêu cậu nhiều lắm. Chúng ta hãy nắm chặt tay nhau và cùng nhau vượt qua bao nhiêu khó khăn gian khổ phía trước.
Nếu một ngày, bạn không đủ can đảm để giữ lấy tình yêu đáng lẽ ra thuộc về bạn, thì bạn sẽ phải cảm thấy hối tiếc vì đã không cố hết sức dành lấy tình yêu ấy. Mặc dù tình yêu không đáp lại, nhưng miễn mình nói ra hết những suy nghĩ chất chứa trong lòng thì chúng ta sẽ cảm thấy nhẹ lòng và có thể sống hướng về tương lai phía trước.
© Bà tám siêu cấp - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Những Năm Tháng Tuổi Trẻ, Chúng Ta Đã Đánh Mất Nhau | Phần 1 | Radio Tình Yêu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Những mảnh vụn từ mùa thu mà tôi nhặt được
Chắc hẳn trông rất buồn cười, tôi chỉ cao đến vai anh ấy, chúng tôi đi bên nhau như hình với nửa bóng, chỉ có nửa bóng thì sao mà thành một đôi với hình được, chắc nhiều người trong trường nghĩ vậy. Nhưng tôi nghĩ, chuyện đó thì có là gì, tình yêu còn không phân biệt tuổi tác nữa là chiều cao.

Duyên mệnh cho chúng ta sinh ra để gặp nhau chứ không thể bên nhau
Tôi đã sống như một con mèo hoang kể từ khi người bỏ đi không lời tạ từ, sống trong con ngõ nhỏ dù cô đơn, lạnh lẽo cũng chẳng còn nơi để trở về. Người thương nấy tấm thân héo mòn này được không, người trở về đây cho tôi huyên náo, ấm nồng có được không?

Hắn và Lan
Nơi nào có cô là không có hắn, nơi có hắn thì không có cô. Không phải kẻ thù nhau, chỉ vì không muốn ai bàn tán về họ nữa thôi. Với hắn, hắn sợ vì sự phán xét soi mói từ mọi người. Với Lan, Lan nghĩ hắn chẳng xứng đáng để cô bận lòng.

Chậm một nhịp để chữa lành
Cậu chưa từng nghĩ sẽ dựa dẫm vào ai, chưa từng nghĩ sẽ phụ thuộc vào ai,… thực ra như vậy rất tốt, nhưng đôi lúc sự rõ ràng và sòng phẳng đó lại vô tình đẩy bạn vào thế tự cô lập chính mình.

Thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo
So sánh con mình với “con nhà người ta”, so sánh bạn đời với hình mẫu lý tưởng trên phim ảnh, thậm chí so sánh chính gia đình mình với những gia đình khác… là vòng xoáy khiến cuộc sống gia đình trở nên căng thẳng. Sau đây là những gợi ý để bạn thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo.

Tôi muốn quên nhưng đột nhiên lại nhớ!
Thực tế, nạn nhân đã phải gánh chịu nỗi đau đớn, tủi nhục và những tổn thương sâu sắc về thể chất lẫn tinh thần. Thế nhưng, thay vì cảm thông, xã hội lại thường đặt ra những câu hỏi như: "Cô ấy mặc gì?" hay "Cô ấy đi một mình à?" Những câu hỏi này không chỉ khoét sâu vết thương của nạn nhân mà còn củng cố định kiến và duy trì sự bất công trong cách nhìn nhận vấn đề.

Bao giờ đáp bến đỗ
Uất hận chất chồng, khát khao được đặt chân đến Mỹ để trả thù người chồng bội bạc càng lúc càng mãnh liệt. Nó như con thiêu thân lao vào những cuộc tình vụn vặt, chỉ cần nghe nói đâu đó có Việt kiều, có cơ hội để theo đuổi giấc mơ xa vời ấy, là nó sẵn sàng lao vào, bất chấp mọi thứ.

Vượt qua thử thách của tình yêu
Anh có biết không, sau bao nhiêu năm như vậy mà chị ấy chưa hề quên anh đi? Chị ấy luôn cảm thấy có lỗi rất nhiều với anh và luôn nguyện cầu ở một nơi nào đó anh sẽ sống thật hạnh phúc.

Mùa hoa trở lại
Buổi chiều hôm đó, Mai và An ngồi bên bãi biển, ngắm nhìn hoàng hôn. Lần đầu tiên trong suốt ba năm qua, Mai cảm thấy bình yên đến vậy. Những ký ức đau buồn về quá khứ không còn ám ảnh cô nữa, mà thay vào đó là một cảm giác nhẹ nhõm, như thể một gánh nặng đã được gỡ bỏ. Mai quay sang nhìn An, cảm ơn anh bằng một ánh mắt đầy cảm kích. An nắm lấy tay Mai, siết chặt. Hoàng hôn dần buông xuống, nhưng tình yêu giữa Mai và An đã bắt đầu nở rộ, giống như những đóa hoa mùa xuân đang dần hé nở.

Cánh cửa sổ cuối cùng
Uyên khẽ gấp cuốn sổ lại, ôm chặt vào lòng. Dù mẹ không còn, nhưng bà đã để lại cho cô một hành trang quý giá: niềm tin vào cuộc sống và sức mạnh để yêu thương. Và từ khoảnh khắc đó, Uyên quyết định sẽ sống thật trọn vẹn, như cách mẹ cô từng làm. Ngoài kia, gió đông vẫn thổi, nhưng Uyên cảm nhận được hơi ấm từ những cánh cửa sổ cuối cùng của cuộc đời mình.