Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chúng ta rồi sẽ hạnh phúc

2024-10-02 20:50

Tác giả: Channie


blogradio.vn - Ôm bất hạnh vào người chưa bao giờ là cách để hoá giải nỗi đau. Nếu muốn chữa lành tổn thương cho chính mình, điều đầu tiên bạn cần làm chính là xác định nguyên nhân khiến mình đau khổ. Khi nào bạn vẫn chưa thừa nhận vấn đề của mình, khi đó bạn sẽ không có lối ra cho câu chuyện. Và bạn biết đấy, mọi nỗi đau đều cần có thời gian để chữa lành thế nên chúng ta không cần quá vội vàng. 

***

“Con có thể yêu, có thể đau đớn vì tình yêu,

nhưng tuyệt đối không được làm gì tổn hại đến thân thể ba mẹ đã cho.

Mỗi ngày mở mắt ra, con hãy tìm cho mình một lý do để tồn tại.”

Trong cuộc sống, con người chúng ta đau đớn vì rất nhiều thứ không chỉ riêng về tình yêu nhưng có một sự thật rằng, không có nỗi đau nào có thể khiến chúng ta gục ngã nhiều bằng tình yêu. Có lẽ vì chúng ta đã dành quá nhiều tâm sức cho tình yêu của mình, chúng ta vun vén nó mỗi ngày… chăm bẵm nó như một cái cây, mong chờ một ngày nó sẽ ra hoa kết trái. Nhưng cuối cùng khi thành quả chúng ta nhận về chỉ là một cái cây héo úa, trơ trụi, chúng ta cảm thấy đau đớn… cảm thấy nỗ lực của bản thân trong phút chốc trở nên vô nghĩa, cảm thấy tình yêu của mình không được đối phương trân trọng. Chúng ta có rất nhiều lý do để cho phép mình đau, cho phép mình được khóc, cho phép mình được sống thật với cảm xúc của bản thân nhưng không bao giờ được phép làm đau chính mình như một cách thức nhằm chữa lành tổn thương.

Ôm bất hạnh vào người chưa bao giờ là cách để hoá giải nỗi đau. Nếu muốn chữa lành tổn thương cho chính mình, điều đầu tiên bạn cần làm chính là xác định nguyên nhân khiến mình đau khổ. Khi nào bạn vẫn chưa thừa nhận vấn đề của mình, khi đó bạn sẽ không có lối ra cho câu chuyện. Và bạn biết đấy, mọi nỗi đau đều cần có thời gian để chữa lành thế nên chúng ta không cần quá vội vàng. Chúng ta hãy tập lắng nghe nỗi đau của chính mình để hiểu rằng, mọi hành trình chúng ta đi qua đều sẽ có niềm vui và nỗi buồn, đều sẽ có hạnh phúc và khổ đau. Người bước vào cuộc đời của chúng ta là duyên khởi, người lựa chọn rời đi là duyên tàn. Cả đời này chuyện không nên làm nhất chính là cưỡng cầu quá nhiều, điều gì thuộc về mình sẽ mãi là của mình còn những thứ không phải của mình, càng nắm chặt càng dễ trôi. Những người lướt qua cuộc đời của chúng ta, có người xem chúng ta là ngôi nhà vững chắc, có người chỉ xem đó là trạm dừng chân.

Mỗi ngày mở mắt ra, hãy luôn tìm cho mình một lý do để tồn tại. Hãy bắt đầu với những lý do đơn giản: tôi thức dậy vào hôm nay để chờ nhìn thấy ánh bình minh… tôi thức dậy để được thấy sắc tím đẹp đến nao lòng của buổi hoàng hôn, tôi thức dậy để được chiêm ngưỡng những giọt sương sớm còn đọng trên kẽ lá. Bắt đầu với những bước chân đơn giản, nhìn cuộc đời bằng ánh mắt tích cực, sống một cuộc đời tự do tự tại và đừng để tâm quá nhiều đến những tổn thương, những điều tiêu cực. Bởi lẽ cuộc đời này có ai không đau khổ, có ai không thất bại, có ai không tổn thương vì đôi ba chuyện trong cuộc sống hằng ngày. Nỗi đau của chúng ta có thể khác nhau nhưng sẽ chẳng bao giờ có khái niệm “nỗi đau lớn” hay “nỗi đau nhỏ”, cuộc đời của mỗi người là một hành trình riêng biệt, ly nước chúng ta đang uống nóng hay lạnh, ngọt ngào hay chua chát, chỉ có chúng ta hiểu rõ nhất. Đừng sống một cuộc đời chỉ lắng nghe tiếng lòng của người khác mà xem nhẹ tiếng lòng của chính mình.

Có thể đau, có thể mệt mỏi, có thể dừng lại để nghỉ ngơi nhưng đừng bao giờ lựa chọn từ bỏ. Giữa muôn vàn thử thách của cuộc đời, đừng xem từ bỏ là kim chỉ nam, thay vào đó hãy lựa chọn đương đầu, lựa chọn đấu tranh vì chúng ta xứng đáng có được hạnh phúc trong cuộc đời.

© Channie - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Sau Tất Cả, Nỗi Đau Nào Cũng Qua Thôi | Radio Tâm Sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Viết cho em - Cô gái mùa thu tháng 9

Viết cho em - Cô gái mùa thu tháng 9

Em biết không, cô gái tháng 9 có điều gì đó rất riêng biệt. Em không ồn ào như những cơn mưa mùa hạ, cũng không quá trầm lặng như ngày đông giá rét. Em dung hòa giữa tất cả, giữa sự mạnh mẽ và mềm mại, giữa những khát khao cháy bỏng và nỗi lo âu thầm lặng.

Xa nhưng không cách

Xa nhưng không cách

Những điều giản dị nhưng chân thành từ Minh khiến Đan nhận ra rằng, giữa những mất mát và thử thách, có những giá trị và tình cảm bền chặt vẫn có thể sinh sôi và phát triển.

Mùa thu chết...

Mùa thu chết...

Cuộc sống thật đau đớn, thật nhiều khổ sở, nhưng tôi vẫn mỉm cười. Tại sao à? Bởi khi tôi khóc, nó cũng chẳng khác gì cười, không thay đổi được gì cả.

Sự kỳ diệu của những nỗi đau

Sự kỳ diệu của những nỗi đau

Chúng ta sợ người khác lãng quên nỗi đau họ đã gây ra cho mình nhưng không sợ mình vẫn luôn thầm nhớ. Chúng ta trách người khác đối xử bất công với mình nhưng chưa bao giờ dám thừa nhận mình đang tự tổn hại chính mình.

Tình lỡ

Tình lỡ

Duyên thầm tình lỡ hoài nhung nhớ Nhặt cánh hoa tàn xác xơ rơi Dưới gót chân son mùa lá đổ Một người ngồi nhớ một người xa

Cậu chỉ đến một lần phải không?

Cậu chỉ đến một lần phải không?

Hình như cậu ít nói, tớ thì không muốn chủ động, chúng ta nhắn tin với nhau cũng chỉ ngắn gọn được đôi ba dòng là kết thúc, cứ thế chúng ta như hai người bình thường, không chút động lòng, không vướng bận.

Người khôn ngoan thật sự biết cách “đi làm”: Kiếm nhiều tiền, giữ sức khỏe tốt, nâng cấp bản thân, vui vẻ mỗi ngày!

Người khôn ngoan thật sự biết cách “đi làm”: Kiếm nhiều tiền, giữ sức khỏe tốt, nâng cấp bản thân, vui vẻ mỗi ngày!

Trân trọng công việc của mình, đi làm thật tốt, có động lực và rèn luyện thể chất lẫn tinh thần là cách "chăm sóc" hiệu quả nhất cho cơ thể và tinh thần của bạn.

Mình hay nhảy việc, bạn đã tìm được công việc phù hợp chưa?

Mình hay nhảy việc, bạn đã tìm được công việc phù hợp chưa?

Đôi lúc mình tự hỏi rằng: là do bản thân mình hay do các yếu tố bên ngoài nhỉ? Nhưng suy cho cùng nếu chính mình thấy không ổn thì chính xác là nó không ổn bởi cuộc sống này là cho mình, vì mình mà.

Càng lớn càng nhận ra mình cô độc

Càng lớn càng nhận ra mình cô độc

Đi ăn một mình không đáng sợ, việc đáng sợ là bạn không thể cảm nhận được vị ngon của đồ ăn mang đến. Đi xem phim một mình không đáng sợ, điều đáng sợ là bạn không tập trung thưởng thức bộ phim một cách trọn vẹn mà chỉ quan tâm đến những cặp đôi xung quanh. Đi du lịch một mình không đáng sợ, điều đáng sợ là bạn chẳng cảm thấy tốt hơn sau những chuyến đi như thế.

back to top