Phát thanh xúc cảm của bạn !

Viết về tuổi 22 của chúng ta

2024-07-25 15:30

Tác giả:


blogradio.vn - Chênh vênh của tuổi 22, chúng là những lời thở dài vô thức giữa những đêm dài thức trắng. Đó là những cảm xúc hỗn độn, khi mà ta thấy mình chìm đắm giữa thế giới hối hả và tầm nhìn mông lung. Tuổi 22, nơi mà một người trẻ cảm thấy mình nhỏ bé giữa vũ trụ bao la của ước mơ và khát vọng, nhưng cũng không thể tránh khỏi áp lực thời gian và nỗi đau của sự thất bại.

***

Ở ngưỡng cửa của tuổi 22, nơi mà chúng ta bắt đầu cảm thấy lênh đênh giữa tuổi trẻ và sự trưởng thành, là một cơn mưa ngang qua cuộc đời, làm u ám và lóe sáng lên những con đường đã từng bước qua. Tuổi 22 là giai đoạn chúng ta phải chạy đua với thời gian, của những dự định và mong ước, của một tương lai mà chúng ta hằng mơ đến, nhưng đây cũng là thời điểm mà sự bất định và lo lắng vẫn dâng lên từng khoảnh khắc.

Mỗi chúng ta đều sẽ có câu chuyện của riêng mình ở giai đoạn chập chững bước  vào đời. Đó có thể là những buổi sáng sớm sương mù ở thành phố, khi những con đường vẫn im lặng dưới ánh đèn vàng rực rỡ. Hoặc là những đêm dài, khi tiếng nhạc vang vọng qua khung cửa sổ, bật một bài radio hợp tâm trạng và nước mắt chảy lúc nào không hay. Chênh vênh của tuổi 22, chúng là những lời thở dài vô thức giữa những đêm dài thức trắng. Đó là những cảm xúc hỗn độn, khi mà ta thấy mình chìm đắm giữa thế giới hối hả và tầm nhìn mông lung. Tuổi 22, nơi mà một người trẻ cảm thấy mình nhỏ bé giữa vũ trụ bao la của ước mơ và khát vọng, nhưng cũng không thể tránh khỏi áp lực thời gian và nỗi đau của sự thất bại.

Tuổi 22 chúng ta không có gì cả. Chỉ là một sự nghiệp chưa thăng hoa hay là một tình yêu chưa thành. Đôi khi, chúng ta chỉ là những con người mơ màng trong sự lận đận của cuộc sống, vẫn cố gắng để tìm ra vị trí của mình trong thế giới rộng lớn này. Những bước đi chập chững, những quyết định đôi khi không chắc chắn, nhưng tất cả đều là những phần của chặng đường trưởng thành.

Nhưng dù tuổi 22 có chênh vênh thế nào, nó vẫn là khoảng thời gian đáng quý, là thời điểm để con người học hỏi và trưởng thành. Sự chênh vênh của tuổi 22, là những bài học và những cảm xúc, là những hồi ức và những giấc mơ. Đó là những bước chân vẫn đang tiến lên phía trước, dù chậm rãi nhưng vẫn không ngừng, với những lời hát trong gió và những nỗi buồn vẫn đang cứ dậm chân.

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Em Đã Buông Tay Anh Rồi | Radio Tâm Sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Yêu lại từ khởi đầu mới

Yêu lại từ khởi đầu mới

Cậu chẳng hề nói lời tạm biệt bất cứ ai trong lớp. Tớ cảm thấy buồn và lạc lõng, rồi tớ hay nhìn về chỗ cậu từng ngồi trước đây và nhớ lại kỉ niệm giữa cậu và tớ. Tớ nhận ra tớ đã thích cậu.

Đã nắng rồi, Đà Nẵng!

Đã nắng rồi, Đà Nẵng!

Trong khoảnh khắc ấy, nàng nắm chặt lấy tay tôi. Không cần biết ngày mai ra sao, mà có ra sao cũng chẳng còn quan trọng nữa.

Rồi ai cũng sẽ được hạnh phúc

Rồi ai cũng sẽ được hạnh phúc

Nhưng nhỏ đâu biết rằng trong tôi đã nhóm lên một tình cảm đặc biệt dành cho nhỏ. Vậy mà nhỏ vô tư không hề chú ý đến những cử chỉ và ánh mắt ngập hạnh phúc mà tôi dành cho nhỏ. Chắc vì giờ nhỏ đang hạnh phúc với tình yêu đầu đời của nhỏ.

Những cánh đồng đen (Phần 2)

Những cánh đồng đen (Phần 2)

Tình yêu đối với Thương là một thứ xa xỉ, nhưng đó lại là thứ nó khao khát hơn ai hết. Và Thương đã mang thứ tình cảm đó gửi gắm lên người Đông.

Viết cho tháng tư

Viết cho tháng tư

Tháng tư là khoảng thời gian tuyệt vời để dạo bước trên những con phố, lặng ngắm đời thường, để lòng mình hòa quyện vào khung cảnh yên bình của thành phố.

Sóng và cát

Sóng và cát

Lớn hơn một chút nữa, người bạn kia không biết từ bao giờ đã trở thành một phần cuộc sống của nó, và nó cũng cảm nhận được một sự “đáp lại” của mảng cát trên bờ ấy. Bờ cát ấy cũng muốn xả thân mình xuống mặt biển xanh trong, gợn sóng ấy cũng càng lúc càng lớn hơn…

Những cánh đồng đen (Phần 1)

Những cánh đồng đen (Phần 1)

Đúng vậy, Thương chưa từng chơi búp bê. Thậm chí có khi chưa từng được nhìn thấy con búp bê trông như thế nào. Bà chưa từng mua cho nó. Bà chỉ toàn bắt nó làm việc và làm việc. Bà từng nói với nó, nhà này không nuôi kẻ vô dụng.

Em sắp là người già

Em sắp là người già

Tôi cũng quan niệm đó là chuyện bình thường của một con người, cứ để mọi chuyện được tự nhiên rồi điều gì tới thì sẽ tới, vì người ta có tuổi trẻ thì ắt có tuổi già, miễn là người ta thấy vui với những việc hàng ngày là được.

Duyên phận

Duyên phận

Sau ba năm thì cuối cùng em cũng chính thức trở thành vợ của anh, những tưởng bí mật bấy lâu sẽ chôn vùi mãi mãi nhưng nào ngờ nó lại được khơi dậy. Ngày anh gặp lại chị ấy thì em cũng đủ nhận ra trái tim anh bao năm qua chưa từng có chỗ cho em.

Đôi khi bạn quên những điều giản đơn

Đôi khi bạn quên những điều giản đơn

Bạn biết không, chén cơm nóng nổi ấy sẽ sưởi ấm được trái tim chai sạn của bạn trước những uất ức, chịu đựng mà có thể bạn chưa sẵn sàng để chia sẻ ra cho bất kì ai.

back to top