Phát thanh xúc cảm của bạn !

Liệu ta sẽ hạnh phúc?

2024-03-22 18:55

Tác giả: Hạ Ái


blogradio.vn - Ngay lúc này, ở tuổi mà con người ta bắt đầu chuyển mình trở nên trưởng thành hơn, đổi mới bản thân từ tư tưởng đến ngoại hình, con lại cảm thấy có chút chạnh lòng. Con cảm thấy mình già cỗi hơn họ rất nhiều, con ước mình cũng được vô tư sống, không có áp lực về tài chính, không có áp lực từ gia đình.

***

Chẳng ai sinh ra là sung sướng hoàn toàn. Chẳng ai được chọn hoàn cảnh mình sinh ra. Chẳng ai có quyền từ chối sự sống của bản thân.

Bạn bè và mọi người xung quanh đều đánh giá con như một kẻ vô tâm và lạnh lùng với tâm hồn méo mó khó tả. Con không hiểu vì sao. Có lẽ con quen với việc giữ im lặng trước mọi việc, và việc con chọn cho mình một chút điềm đạm làm mọi người hiểu nhầm rất nhiều. Nhưng đó là kết quả của những thương tổn trong quá khứ, cái quá khứ cùng với sự nghèo khổ và gánh nợ chồng chất.

Con không dám trách bố mẹ vì đã sinh con ra để rồi cho con cái nghèo tột cùng, họ có lý do của họ, chỉ là đôi khi con hơi chán nản và tủi thân khi phải sống cùng với nó, cái nghèo. Mỗi đêm, hình ảnh người ta đập cửa nhà đòi nợ trong khi con cùng ba mẹ đang lặng lẽ ăn cơm sẽ lại hiện lên. Nó ám ảnh con, đeo bám con dai dẳng dù cho đã qua hơn một thập kỷ. Con sớm đã coi nó như một phần của giấc ngủ của mình, thế mà có những đêm con vẫn bật khóc vì một lý do gì đó, đau khổ chăng? Con đoán thế.

Chỉ vỏn vẹn gần hai chục năm sống mà con trải qua không biết bao nhiêu thứ kinh khủng tột cùng, chúng lặp đi lặp lại như một chu kỳ đến mức con chẳng còn tí kích động nào. Con đoán vì vậy mà con dường như sẽ không có xu hướng bộc lộ sự mất bình tĩnh của mình, ngay cả cảm xúc buồn vui cũng thế. Cho nên nhiều người không chọn con làm nơi để trút bầu tâm sự, phần là nhìn con thật sự khó gần, phần còn lại chính là sợ con sẽ không thông cảm với họ.

Ngay lúc này, ở tuổi mà con người ta bắt đầu chuyển mình trở nên trưởng thành hơn, đổi mới bản thân từ tư tưởng đến ngoại hình, con lại cảm thấy có chút chạnh lòng. Con cảm thấy mình già cỗi hơn họ rất nhiều, con ước mình cũng được vô tư sống, không có áp lực về tài chính, không có áp lực từ gia đình. Có điều mỗi người mỗi hoàn cảnh, họ là một tờ giấy trắng chỉ có vài vết mực đầu tiên, con thì hoàn toàn chìm ngập trong thứ mực đen xì của khổ đau, nên con không ganh ghét, vì nếu con là họ, con cũng sẽ thế mà thôi.

Mỗi một ngày trôi qua, con đều cố động viên bản thân rằng tất cả sẽ ổn thôi, ai rồi cũng sẽ tìm thấy chốn hạnh phúc. Con dừng lại việc nhìn vào những người có cuộc sống tốt hơn mình để tủi thân, cũng không nhìn xuống những người bất hạnh hơn để rồi nới lỏng sự cố gắng. Con nhìn con trong gương, nhìn thấy đôi mắt nhỏ cạn khô của mình, con biết mình phải tìm lại sự sâu hoắm cùng cảm xúc trong nó, tìm lại chính mình, hay đúng hơn, là lột bỏ đi sự đau khổ và cái buồn dai dẳng bên trong.

Con từng hỏi mình rất nhiều lần, cuối cùng thì, bao giờ con mới chạm được tới thứ gọi là hạnh phúc? Và, hạnh phúc ấy có vị như thế nào? Ngọt hay đắng, cay hay chua, hay là hương vị của nước mắt và những giọt mồ hôi. Nhưng con không bao giờ biết được, nếu có, thì con đã không bỏ ra rất nhiều công sức để chinh phục nó.

Chúng ta đều thấy có những nhân chứng sống cho những điều tồi tệ đã xảy ra với họ trong quá khứ. Người dám đứng dậy đấu tranh sẽ là người hạnh phúc, có lẽ sẽ không phải là tiền nhiều như nước sông, nhưng thoát được khỏi khổ đau chính là một loại hạnh phúc khó nói thành lời.

Con biết sẽ có rất nhiều người trên quả địa cầu này mỗi ngày đều phải nếm trải những nỗi đau, dù là khác nhau, nhưng chúng hằn lên họ một sự chai sạn. Do đó con mong rằng trời cao có mắt sẽ cho họ niềm tin để tiếp tục sống để rồi vực dậy, thoát khỏi nỗi đau của riêng mình, và cả con nữa…

© ngnhni - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Sống Là Chính Mình | Radio Tâm Sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lũ trẻ của rừng núi

Lũ trẻ của rừng núi

Nhưng tôi chưa bao giờ hỏi mẹ tôi tại sao học sinh lại quý mẹ như thế, tôi chỉ nhìn chăm chăm vào khung cảnh viễn tưởng mà mình tạo ra, mà quên mất mẹ tôi đã cống hiến biết bao nhiêu năm tháng ròng rã cho những búp măng non trẻ ấy.

Rồi một ngày...

Rồi một ngày...

Không một ai trong chúng ta có thể chấp nhận nổi người thân ra đi ngay trước mắt mình, và bây giờ thì tôi cũng vậy! Tôi cũng sợ mất bố, tôi cũng sợ mất mẹ và tôi cũng sợ một ngày nào đó, mình trở thành mồ côi...

Tình khi say

Tình khi say

Tình yêu là gì mà anh nhớ em thế Tình yêu là chi mà lòng say nhanh quá

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Cô cứ nghĩ mình đã quên được tất cả và có thể sẵn sàng mở lòng với một mối quan hệ mới, nhưng hóa ra tận sâu bên trong, cô đang trốn tránh chứ không phải đối diện và quên được chúng. Cô có thật sự xứng đáng với người con trai này không?!

Người thông minh dùng nguyên tắc

Người thông minh dùng nguyên tắc "7-3" trong đối nhân xử thế, nhờ vậy cuộc đời sóng yên biển lặng

Trong đối nhân xử thế, những bí mật quan trọng vẫn nên được che giấu và không để người khác biết.

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Thời gian trôi qua, có những thứ càng trở nên quý giá, giống như rượu càng ủ lâu càng thơm. Vẻ đẹp của 4 con giáp này cũng tựa như vậy.

Một mình trong đêm

Một mình trong đêm

Và cô cũng biết rất rõ cô không thể xa công việc, xa đồng đội, xa ước mơ của cô là đem lại cuộc sống bình yên cho mọi người, như ngày nào cô đã thề và đã hứa rất xúc động rất dũng cảm trước cờ Tổ quốc cờ Đảng thân yêu.

Viết cho em

Viết cho em

Em viết cho em những năm còn vụn vỡ Lúc tình yêu em tìm chẳng thấy đâu Trái tim em găm đầy mảnh dao nhọn Và em ước gì mình chưa từng thương ai

Ngày bố đi

Ngày bố đi

Nó bắt đầu biết giúp mẹ làm việc, cái mảnh sân đầy lá hôm nay đã được bàn tay vụng về nhỏ xíu đó quét gọn, đống chén bát chất đống đó đang dần dần được vơi đi, mấy bộ quần áo hình như mấy ngày chưa giặt cũng đã được nó đem đi sưởi nắng cùng dàn hoa thiên lý. Nó dần hiểu chuyện hơn.

back to top