Phát thanh xúc cảm của bạn !

Ngày mai sẽ như thế nào nhỉ?

2024-02-02 04:20

Tác giả: Bạch Mai


blogradio.vn - Mình không nhớ, lần cuối cùng mình sống “khác” những ngày giống nhau như thế này là từ lúc nào? Mình sợ, có lẽ không còn ai nhớ mình nữa. Mình sợ, có lẽ mình đang dần xóa sạch bản thân mình rồi.

***

Có những ngày trôi qua cứ giống nhau.

Là lỗi phần mình hay lỗi tại đời mang mình đến mà quên ban thêm cho mình những điều mới mẻ. Mình không biết nữa, mình đã bị chìm nghỉm trong cái vòng lặp đó rồi. Mình đã rơi vào nó, đến mức quên mất sự tồn tại của bản thân. Mình không nhớ, lần cuối cùng mình sống “khác” những ngày giống nhau như thế này là từ lúc nào? Mình sợ, có lẽ không còn ai nhớ mình nữa. Mình sợ, có lẽ mình đang dần xóa sạch bản thân mình rồi.

Mấy ngày này, ngay cả việc thở cũng thật khó khăn. Cứ có cảm giác cái không khí u ám, đầy buồn bực của ngày hôm qua vẫn còn đó, rồi ngày qua ngày tụi nó cứ chồng chất trong căn phòng nhỏ xíu của mình. Tụi nó thay phiên nhau làm mình ngộp thở. Tụi nó tràn vào tâm trí mình không ngừng, làm mình hỗn loạn ngay cả trong những giấc ngủ. Mình nghĩ chỉ cần thêm vài ngày nữa thôi, căn phòng này, và cả tâm trí này nữa, sẽ nổ tung ra vì không còn chỗ chứa tất cả những muộn phiền.

Mấy ngày này, việc chớp mắt vốn dĩ rất bình thường cũng trở nên thật khó khăn. Mình sợ khi nhắm mắt lại, con quái vật do chính mình tưởng tượng ra sẽ bắt mình đi. Mình sợ khi mở mắt ra, vùng an toàn vốn được kiên cố bởi những chiếc gai nhọn sẽ quay ngược sang làm đau mình. Mình sợ bị tổn thương, nhưng cũng chính mình đem những thứ chắc chắn sẽ làm mình bị thương để tạo thành vòng tròn bảo vệ tạm thời. Tất cả chỉ là tạm thời, sự hèn nhát và tạm bợ của bản thân rồi sẽ quay sang bán đứng mình bất cứ lúc nào. Mình biết vậy, nhưng làm sao để mình thoát ra đây?

Mình sợ, mình đau, mình trốn chạy… Tất cả đã khiến mình nghĩ hình dáng cuộc đời tàn độc và đáng sợ đến như vậy. Nhưng chính mình cũng không tình nguyện để bản thân thoát ra và đón nhận những điều mới mẻ. Mình chỉ biết có “hôm qua” mà quên mất rằng cuộc đời đã cho mình thật nhiều cái “ngày mai” rồi. Cuộc đời đã mang mình đến, đồng thời đã gửi gắm hình hài của nó vào rất nhiều điều tốt đẹp đang chờ mình phía trước, nhưng mình quá ương ngạnh để đón nhận, luôn cho rằng bản thân không xứng đáng.

Chính mình cũng không tình nguyện mở chiếc cửa sổ trong phòng để ánh sáng hay không khí trong lành ngoài kia tràn vào. Chính mình để bản thân ủ dột trong căn phòng với cánh cửa họa hoằn lắm mới mở ra. Lần cuối mình để ánh sáng tràn vào căn phòng là khi nào nhỉ? Mình còn chẳng buồn quan sát thời tiết hôm đó thế nào. Mình nghĩ trong lòng đủ bão tố rồi, nên hôm đó lạnh đi bao nhiêu, hay ấm lên bao phần cũng chẳng còn quan trọng nữa. Mình chỉ biết có mình, chỉ biết có mớ ảm đạm trong lòng mà quên rằng ngoài kia chim vẫn thay nhau hót, lá thay nhau làm nên khu rừng, người người ngoài kia tìm được nhau rồi cùng san sẻ những nỗi khổ tâm. Chỉ có mình ôm đơn độc, chỉ có mình bỏ rơi chính mình.

Cũng chính mình không tình nguyện phủi đi đống bụi trong tim, cũng chính mình cho phép đống ưu phiền làm tổn thương nó. Mình không học cách yêu thương chính mình, nên đã chán ghét mọi thứ. Mình không cho bản thân thời gian chấp nhận đống ưu tư, mình thiếu kiên nhẫn với bản thân, mình bắt ép bản thân chịu đựng nhưng rồi chẳng đi đến đâu. Mình cứ hoài nhớ về những điều không vui mà nghĩ rằng đời mình chỉ có mỗi hai màu đen trắng.

Mình cứ mãi như vậy. Bảo sao ngày mai không đến. Bảo sao cuộc đời mang toàn mùi ẩm mốc cũ rích.

Có lẽ đã đến lúc đi ra khỏi căn phòng ấy. Có lẽ đã đến lúc để cô gái nhỏ bé trong tâm trí được ra ngoài… Đến lúc để bản thân yêu thương và thôi hờn trách cuộc đời. Đến lúc vớ lấy chiếc bút, tự gợi hình hài cho những đốm màu cuộc đời rồi...

Ngày mai sẽ như thế nào nhỉ? Liệu có khác đi nhiều không?

© Bạch Mai - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Nếu Có Kiếp Sau, Chúng Ta Có Tìm Nhau Thêm Lần Nữa? | Radio Tâm Sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mưa nào mà không tạnh?

Mưa nào mà không tạnh?

Mưa tầm tã, rào rạt. Mãi khi bình minh ló rạng cũng là lúc em nhận ra mình đã khóc lâu đến nhường nào. Chín mươi chín cuộc gọi nhỡ từ mẹ.

Ai bán

Ai bán

Ai bán cho tôi nửa trò đời Tôi về ủ thành rượu uống chơi Nhăm nhi từng chút hồn tản mạn Trở lại tuổi thơ thấy mẹ cười

Tía là quê hương

Tía là quê hương

Năm đó nếu không có tía, nếu tía không ôm con về thì con đâu được như hôm nay. Tía vừa là ba vừa là mẹ của con, tía là những gì yêu thương thân thuộc nhất của quê mình mà con chỉ có thể nói tía là quê hương. Tía là cả vùng quê của mình đã thấm vào con đã thành máu chảy trong con ba

Giá như cậu biết sống làm người tốt sớm hơn!

Giá như cậu biết sống làm người tốt sớm hơn!

Thật sự, giờ cậu đã hiểu ra tôi và biết thương tôi. Cái ôm hòa giải gỡ bỏ mọi nút thắt suốt tám năm qia. Đó cũng là lần đầu và cũng là lần cuối cùng cậu thật tâm xem tôi là chị dâu của cậu, chúng tôi được là chị em.

Đa ơi

Đa ơi

Đa ơi! Sao buồn thế Trông bọn trẻ đến tìm Suốt thời gian im tiếng Lặng lẽ một niềm riêng

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 5)

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 5)

Cảm ơn cuộc gặp gỡ ấy đã đưa chúng mình từ hai người xa lạ đến với nhau thành người thương. Từ nay mình không còn một mình nữa mà có người cạnh bên quan tâm và yêu thương.

Làm gì để sống hạnh phúc?

Làm gì để sống hạnh phúc?

Chính bản thân bạn, sống trong chính câu chuyện của mình nhưng cũng không biết mình có đang thực sự hạnh phúc hay đang cố ích kỷ che đậy một vết thương cũ.

Thuận vợ thuận chồng

Thuận vợ thuận chồng

Dù có lúc “Cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt” nhưng cuối cùng họ vẫn nghĩ đến cái nghĩa cái tình, vẫn “ăn đời ở kiếp” với nhau, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, giữ cho tổ ấm gia đình luôn được bền vững, tốt đẹp.

Các tầng mây

Các tầng mây

Tôi muốn có một người ngang tầm với mình, không phải về gia cảnh mà là mindset, anh có thể giàu hoặc nghèo hơn tôi nhưng về tư duy sống thì chúng ta phải đồng điệu.

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 4)

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 4)

Có lẽ mình là một cô gái may mắn và hạnh phúc khi nhận được lời tỏ tình trực tiếp như thế. Có thể những lời tỏ tình có thể không quá ngọt ngào trau chuốt thế nhưng lại thật chân thành. Ngày trước lúc mình chọc anh thế mối quan hệ của cả hai đang là gì, anh bảo rằng bản thân không muốn nói những lời quan trọng thông qua tin nhắn. Có thể thấy anh nghiêm túc với mối quan hệ này như thế nào.

back to top