Đơn phương yêu một người
2024-11-20 19:25
Tác giả: Channie
blogradio.vn - Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
***
“Một tình yêu đơn phương tốt hơn rất nhiều so với tình yêu thực sự. Nó giống như một việc bạn chưa bao giờ bắt đầu làm thì sẽ không bao giờ phải lo lắng về việc nó sẽ kết thúc. Tình yêu đó sẽ là vĩnh cửu.” - Sarah Dessen
Một tình yêu đơn phương chính là tình yêu của riêng một mình bạn, tất thảy đều bắt nguồn từ bạn. Bạn yêu một mình, đau một mình, dằn vặt một mình và thậm chí hạnh phúc một mình. Đối với tình yêu đơn phương, không được định nghĩa bằng sự cô đơn vì vốn dĩ cả hành trình một người theo đuổi tình yêu đơn phương, có khoảnh khắc nào không tô điểm cho sự cô đơn. Thứ tình yêu đến từ một phía, không có bắt đầu cũng không có kết thúc. Nó chỉ là câu chuyện được viết, được thêu dệt bởi một người… bảo là dũng cảm cũng đúng nhưng bảo là hèn nhát cũng không sai. Dũng cảm vì dám yêu, dám thương một người lặng thầm đến thế… lâu đến thế mà vẫn khao khát, vẫn hy vọng… dường như chưa từng nghĩ đến việc từ bỏ.
Còn hèn nhát thì thế nào? Hèn nhát vì không dám cho mình một cơ hội, một cơ hội được thổ lộ, bày tỏ tất cả tình cảm, suy nghĩ với người mình yêu thương. Hèn nhát vì không dám đối diện với tình cảm, nhận định của bản thân. Hèn nhát vì cho mình không xứng đáng, mình thiếu sót, mình va vấp, mình không hoàn hảo… thế nên một bước cũng chẳng dám tiến đến… cứ lẳng lặng đứng sau lưng một người, lẳng lặng nhìn người ta hạnh phúc, nhìn người ta cười đùa… những nụ cười mãi không thuộc về mình. Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Có những mối quan hệ tồn tại ranh giới rất mong manh, tiến một bước cũng không được, lùi một bước cũng không xong. Nếu thổ lộ có thể sẽ bị từ chối… thậm chí có thể đánh mất mối quan hệ mà mình đã gầy dựng suốt bao năm. Nếu cứ tiếp tục yêu thầm thì mãi mãi cũng không có được nhưng mãi mãi cũng không đánh mất. Thế nên, thế giới này luôn tồn tại những thời khắc nhuốm màu buồn bã đến lạ thường… những người dành tình cảm cho nhau lại không dám nhìn nhau, không dám thổ lộ. Họ cứ lặng lẽ quan sát nhau như hai kẻ xa lạ nhưng sâu trong đôi mắt lại ngập tràn yêu thương.
Nhiều lúc tôi tự hỏi, đến cùng cuộc sống này muốn dạy cho chúng ta điều gì? Dạy chúng ta biết yêu thương một người hay dạy chúng ta cách từ bỏ một người? Dạy chúng ta dũng cảm, đối mặt với vấn đề hay dạy chúng ta hèn nhát chạy trốn khỏi sự thật. Dạy chúng ta khóc khi thấy đau hay dạy chúng ta mỉm cười trong nước mắt? Sau tất cả, thứ duy nhất tôi nhận ra rằng, chúng ta dù đứng trước lựa chọn khó khăn đến nhường nào cũng không được từ bỏ, không được thoái lui. Nếu không chọn con đường này, không sao cả hãy can đảm lựa chọn một con đường khác. Hãy cứ đi đi vì biết đâu con đường đó sẽ dẫn chúng ta đến nơi mà chúng ta hằng mong muốn. Trên đời này sẽ không có gì đến với chúng ta quá dễ dàng, nếu có chắc chắn là những điều không bền bỉ, không lâu dài. Mọi thứ đều phải đánh đổi, đều phải trả một cái giá nhất định. Khi bạn cho đi đủ nhiều, bạn sẽ nhận về tương xứng như thế, không bằng cách này thì bằng cách khác.
© Channie - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Gửi Chúng Ta Của Tương Lai, Hãy Hạnh Phúc Nhé | Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Mùa xuân sau cơn giông
Trời đổ mưa, những giọt nước lách tách rơi xuống mái tôn, tiếng mưa át cả những lời bàn tán. Bé Kiệu, trong vòng tay cha, khóc đến nghẹn cả hơi. Bà Mắm đứng lặng, ánh mắt trĩu nặng những đau đớn. Ông Tét ngước nhìn lên bầu trời xám xịt, đôi mắt đầy tuyệt vọng. Trong lòng ông chỉ còn lại một câu hỏi không lời đáp: "Đến bao giờ… cái nghèo mới thôi đè bẹp đời tôi…'"
Giữa chốn phồn hoa gặp được người
Giữa chốn phồn hoa ấy, hai con người xa lạ vô tình gặp nhau trên đường đời. Họ bước vào cuộc đời nhau chữa lành những vết thương cho nhau.Đi qua nhữn giông bão của cuộc đời. Hoa nở hoa tàn vẫn yêu sâu đậm.
Cuộc sống bạn muốn là gì?
tôi muốn mình được vỗ về, để đứa trẻ bên trong được xoa dịu tôi muốn ai đó đến bên, để trái tim thổn thức từng nhịp tôi muốn mình say với đời được thở và sống
Tháng Giêng năm Ất Tỵ, có 4 con giáp tiền vô như nước
Đầu năm Ất Tỵ 2025, vận mệnh của một số con giáp sẽ gặp nhiều thuận lợi và may mắn.
Đoạn đường cũ
Có những cuộc tình không tên gọi, nhưng vẫn nhớ, vẫn yêu vẫn đợi và thậm chí là vẫn đau khổ vì những điều đó nhưng chỉ là không thể bên nhau, không thể nói chuyện, thậm chí ngay cả gặp mặt cũng không thể. Cuộc tình dù đúng dù sai dù đau khổ hay hạnh phúc, đúng tốt đẹp hay không cũng chí là một cách nhìn từ bản thân, từ đối phương.
Đủ buồn để buông
Mọi sự dịu dàng và an toàn trước kia anh đem đến, tôi còn chưa kịp tận hưởng đủ, anh đã vội lấy đi. Có tàn nhẫn không? Giá mà, anh đừng chữa lành tôi, giá mà anh không đem đến cho tôi một hi vọng khác, để rồi hôm nay phải tự mình bước tiếp với thêm nhiều vết thương khác.
Khi tôi bắt đầu cuộc sống mới – Kết hôn
Trong đoạn đường đời của mỗi người rồi ai cũng sẽ phải rời đi để chăm lo cho cuộc sống riêng. Nhưng cũng đừng vì vậy mà tiếc nuối, mà buồn bã. Bởi ai rồi cũng phải tự đi hết con đường mà bản thân đã chọn, ai rồi cũng sẽ hoàn thành phần còn lại của cuốn sách mà bản thân đã tự viết lên.
Tết xa quê
Tết xa quê nặng trĩu niềm thương Dẫu phố đông nhưng chẳng thấy vui sướng Con nhớ những hoài niệm ấm áp Chờ đón Tết trong giây phút ngày xưa.
Tôi chật vật giữ lấy lương tâm
Lúc này, tôi mới nhận thức được một cách rõ ràng về cuộc sống này và cũng nhận ra tại sao trước đây cuộc sống của tôi dễ dàng và thuận lợi đến thế. Bởi những vất vả và khó khăn đều được bố mẹ chắn chịu hết rồi, họ không bao giờ để tôi bị thật sự tổn thương, có chăng thì cũng là do tôi tự tưởng tưởng.
Viết để chữa lành
Trong từng trang viết, tôi tìm thấy một phần nhỏ bé của chính mình, những khát khao và nỗi sợ, những niềm vui và nỗi đau.