Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hãy học cách hiểu mình

2023-05-26 01:25

Tác giả: Huỳnh Phúc Hậu


blogradio.vn - Thế gian có bao nỗi muộn phiền, ai cũng có những vấn đề riêng mà chỉ mình họ hiểu và vượt qua, không hẳn dễ dàng nhưng người đời liếc ngang lại phàn nàn điều họ gặp phải sao quá chừng đơn giản. Thứ giết chết một nụ cười không phải là đôi dòng bi luỵ, mà là chuyện của bản thân mình phải phụ thuộc vào miệng lưỡi thế gian.

***

Chính là bụi hồng gai đã níu rì chân những kẻ đang chi chít tổn thương, chính là sự sự thờ ơ đã làm vỡ vụn hàng nghìn mảnh gương ghim sâu vào ngày vụn vặt. Bạn biết không bất kể thứ gì cũng có thể làm tổn thương ta nếu bản thân mình cho phép.

Từng nghĩ một mối quan hệ sẽ không đủ quan trọng để thay đổi tâm tính một con người, đã từng nghĩ nếu người rời đi sẽ có người lại bước đến như đã từng. Đúng. Người mới bước tới nhưng vừa khéo chỉ xem mình là trạm dừng chân không có gì cần vướng bận, thoáng chốc mơ hồ ta giam cầm mình vào ngục tù của bao bộn bề chuyện đôi lứa, muốn thoát ra nhưng sợ một lần nữa biến thành hung thủ sát hại chính bản thân nên thôi đành cô lập tâm can trong vỏ bọc của kẻ can trường. Ai nhìn vào cũng bảo sao gai góc, sao mạnh mẽ thế thì ai dám yêu nhưng có mấy ai hiểu, chính thứ gọi là tình yêu đã khiến bản thân ta thay đổi ít nhiều. Ngày xưa vốn thích màu trắng nhưng tâm can u uất lại buộc chuyển sang đen, ngày xưa vốn tính ồn ào nhưng quá đỗi muộn phiền nên tìm về miền tĩnh lặng.

Ta gồng mình biến thành ngọn xương rồng hoang dại chỉ mong cứu rỗi tâm hồn đang thiếu thốn đủ trăm bề, tạo cho mình một vỏ bọc không cần ai để trưng ra sự kiêu hãnh cuối cùng trong những trường hợp thật xấu hổ không muốn ai nhìn thấy, nhưng ngọn ngành mọi sự gượng ép ta tạo vừa hay lại khiến bản thân trở nên lạnh lùng trong mắt của mọi người xung quanh. 

neu-thay-met-qua-ta-co-duoc-phep-ke-doi-mot-chut-khong-758x416

Tự hỏi có phải tận sâu trong thâm tâm muốn được vỗ về, an ủi, muốn được che chở vỗ về nhiều hơn chứ không phải như nam châm vĩnh cửu đảo cực khiến mọi thứ chưa kịp đến gần đã bị đẩy ra xa. Ta chỉ là những chú cá vùng vẫy giữa những tòa nhà chọc trời kiêu sa trên phố xá, cá xem đại dương là nhà còn ta, thiếu chút tình thương thì nhà cũng thành nơi xa lạ.

Sóng thôi xô bờ không có nghĩa sóng ngưng nhớ, bờ không tiến về sóng không có nghĩa bờ vô tâm. Có những chuyện tận mắt thấy, tai nghe nhưng tỏ tường nguồn cơn thì bấy nhiêu chưa đủ, ta chưa từng đặt mình vào vị trí của người kia thì sao dám đinh ninh thứ cảm xúc ai kia đối đãi với mình là quá vô tình, lạnh nhạt. 

Ta quen thói nuông chiều nên vắng nhau vài phút lại đòi dăm ba tin nhắn, cuộc gọi, nhưng thật tình nếu đã vì nhau thì dù mỗi năm gặp nhau một lần như Chức Nữ - chàng Ngưu tìm thấy nhau giữa muôn trùng gian khổ cũng đủ an ủi cõi lòng vốn ương ngạnh đến đâu.

Ngày nắng hay ngày mưa cũng không làm lòng hóa bão giông bằng một câu nói rời đi của người vào sương sớm. Chọn cách vùi đầu trong chăn vì không muốn người thấy ta tiều tuỵ trong những lần dằn vặt, định nắm lấy cánh tay người nhưng khoảng không giữa nhau đã vô tận từ bao giờ nên đành buông lơi phó mặc cho sự trống vắng bao trùm cả tâm hồn và thân thể. 

neu-cho-ban-duoc-lua-chon-mot-lan-nua-ban-co-yeu-nguoi-do-khong-758x519

Héo mòn là từ ngữ diễn tả thực tế nhất một cây hồng leo đã thôi vươn mình theo ánh nắng, muốn kiêu sa bên hiên nhà chứ không nghĩ mình có thể cứng cỏi để làm tường rào trước cổng, muốn làm rực rỡ một khung hình chứ không phải chút nét thừa người vội xóa khi xem qua.

Thế gian có bao nỗi muộn phiền, ai cũng có những vấn đề riêng mà chỉ mình họ hiểu và vượt qua, không hẳn dễ dàng nhưng người đời liếc ngang lại phàn nàn điều họ gặp phải sao quá chừng đơn giản. Thứ giết chết một nụ cười không phải là đôi dòng bi luỵ, mà là chuyện của bản thân mình phải phụ thuộc vào miệng lưỡi thế gian. 

Lòng bàn tay dù có cố cách mấy cũng không thể cho ai vay mượn, phàm chuyện trong lòng mình đừng cố giải thích vì chẳng ai sống thay ai dù chỉ một ngày. Chuyện qua tai cứ để qua tai, chuyện ai nấy tỏ bày thì có phải thế gian đang từng ngày tốt đẹp?

© Huỳnh Phúc Hậu - blogradio.vn

Xem thêm: Bỏ Lại Nỗi Đau Trên Cát

Huỳnh Phúc Hậu

Có mắt mà không nhìn thấy vẻ đẹp, có tai mà không thấy điều hay, có trái tim mà không thấy chân lý, chưa cảm kích thì chưa thể cháy hết mình (Totto Chan bên cửa sổ).

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Sự kỳ diệu của những nỗi đau

Sự kỳ diệu của những nỗi đau

Chúng ta sợ người khác lãng quên nỗi đau họ đã gây ra cho mình nhưng không sợ mình vẫn luôn thầm nhớ. Chúng ta trách người khác đối xử bất công với mình nhưng chưa bao giờ dám thừa nhận mình đang tự tổn hại chính mình.

Tình lỡ

Tình lỡ

Duyên thầm tình lỡ hoài nhung nhớ Nhặt cánh hoa tàn xác xơ rơi Dưới gót chân son mùa lá đổ Một người ngồi nhớ một người xa

Chúng ta rồi sẽ hạnh phúc

Chúng ta rồi sẽ hạnh phúc

Ôm bất hạnh vào người chưa bao giờ là cách để hoá giải nỗi đau. Nếu muốn chữa lành tổn thương cho chính mình, điều đầu tiên bạn cần làm chính là xác định nguyên nhân khiến mình đau khổ. Khi nào bạn vẫn chưa thừa nhận vấn đề của mình, khi đó bạn sẽ không có lối ra cho câu chuyện. Và bạn biết đấy, mọi nỗi đau đều cần có thời gian để chữa lành thế nên chúng ta không cần quá vội vàng.

Cậu chỉ đến một lần phải không?

Cậu chỉ đến một lần phải không?

Hình như cậu ít nói, tớ thì không muốn chủ động, chúng ta nhắn tin với nhau cũng chỉ ngắn gọn được đôi ba dòng là kết thúc, cứ thế chúng ta như hai người bình thường, không chút động lòng, không vướng bận.

Người khôn ngoan thật sự biết cách “đi làm”: Kiếm nhiều tiền, giữ sức khỏe tốt, nâng cấp bản thân, vui vẻ mỗi ngày!

Người khôn ngoan thật sự biết cách “đi làm”: Kiếm nhiều tiền, giữ sức khỏe tốt, nâng cấp bản thân, vui vẻ mỗi ngày!

Trân trọng công việc của mình, đi làm thật tốt, có động lực và rèn luyện thể chất lẫn tinh thần là cách "chăm sóc" hiệu quả nhất cho cơ thể và tinh thần của bạn.

Mình hay nhảy việc, bạn đã tìm được công việc phù hợp chưa?

Mình hay nhảy việc, bạn đã tìm được công việc phù hợp chưa?

Đôi lúc mình tự hỏi rằng: là do bản thân mình hay do các yếu tố bên ngoài nhỉ? Nhưng suy cho cùng nếu chính mình thấy không ổn thì chính xác là nó không ổn bởi cuộc sống này là cho mình, vì mình mà.

Càng lớn càng nhận ra mình cô độc

Càng lớn càng nhận ra mình cô độc

Đi ăn một mình không đáng sợ, việc đáng sợ là bạn không thể cảm nhận được vị ngon của đồ ăn mang đến. Đi xem phim một mình không đáng sợ, điều đáng sợ là bạn không tập trung thưởng thức bộ phim một cách trọn vẹn mà chỉ quan tâm đến những cặp đôi xung quanh. Đi du lịch một mình không đáng sợ, điều đáng sợ là bạn chẳng cảm thấy tốt hơn sau những chuyến đi như thế.

Thói quen

Thói quen "xấu" của Ba

Ba luôn mang những điều tốt đẹp nhất cho anh em tôi. Từ những điều giản đơn là trong bữa cơm hễ có thịt là ba lại nhường cho tôi phần nạc, hay đùi cho đến việc lớn lao là bán con bò để lo học phí đại học cho tôi.

back to top