Về thôi con, quê mình có mẹ
2022-08-12 01:10
Tác giả: Huỳnh Phúc Hậu
Về thôi con, quê mình có mẹ
Có canh cà, con cá, luống rau xanh
Con chạy quanh quê mình như thuở bé
Kẻo ngã nhào, con té mẹ lại đau.
Về nhé con! Cuộc gọi đang bận máy
Tiếng “tút” dài khiến mẹ lại thêm lo
Con ăn chưa, bây giờ no hay đói?
Con bây giờ, khăn gói đã xa quê.
Mẹ cho con, tuổi thơ và sự sống
Như cây mầm vươn dậy tới thành công
Con hãy nhớ, dẫu sau này sao nữa
Con vẫn là, con mẹ - có nghe chưa?
Những cơn mưa, như là mồi châm lửa
Mang mẹ về những hồi ức xa xưa
Mẹ đong đưa, trưa hè bên cánh võng
Con giấc nồng, mẹ chẳng quản ngày công.
Con nhớ không, ngày xưa mẹ gánh nước
Con thì chờ, háo hức đòi ô mai?
Mẹ quằn vai, đôi tay thì chai sạn
Cho con khờ, khoe với bạn quà quê.
Về đi con, bao lâu rồi có nhớ?
Lũy tre già, con trâu nước ngày thơ
Nơi niềm vui viết dài vào quyển vở
Tuy quê nghèo nhưng đâu đó vạn người mơ.
Hàng cau xanh, dây trầu đang quấn lấy
Sáng ra đồng, khoai sọ đã thành dây
Xa ngoài kia, cây đa già đang tỏ
Bóng cây giờ tụi nhỏ chẳng buồn chơi.
Nhớ tuổi thơ, con là cô dâu bé
Chơi nhà chồi, mẹ kiếm ở rặng tre
Buổi ban trưa, trốn nhà cùng lũ trẻ
Không học bài, mẹ nói chẳng thèm nghe.
Quê mình có đám mây xanh
Quê mình ai vẽ bức tranh thanh bình
Quê mình có nắng bình minh
Quê mình có cả tình thương gia đình.
© huỳnh phúc hậu - blogradio.vn
Xem thêm: Tôi đã bật khóc vì lời nói dối của mẹ | Family Radio
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu là chữa lành vết thương
Tình yêu không cần phải được biểu hiện qua những món quà hay những lời hứa hẹn, mà đơn giản chỉ là sự hiện diện, là sự thấu hiểu và sẵn lòng chia sẻ với nhau.
Ấm áp trà gừng
Bố gật gù khen hương vị trà gừng mẹ làm rất đặc biệt. Mà không phải mình bố cảm nhận như thế, cả ông bà nội, cả mấy chị em tôi đều cảm nhận rõ điều này. Đằng sau hương vị thơm ngon của trà gừng chính là sự quan tâm, yêu thương vô bờ của mẹ.
Vết sẹo trong tim
Em cứ nghĩ sau tất cả những chuyện đã xảy ra thì anh sẽ vì em mà thay đổi và càng yêu em hơn. Nhưng không, anh đã bỏ mặc em để vui bên người khác. Lúc ấy, chỉ có ba mẹ em ở bên cạnh em và em biết thật sự em đã sai khi yêu lầm người.
Hương biển
Anh nghe hương biển cứ thoang thoảng nhẹ nhàng trong gió, hương biển có mùi cá có mùi vị nồng nồng da diết có cả mùi nước mắm thơm thơm đậm đà ở ngôi làng gần đây bay đến.
Những con người trong nắng
Người ta rong chơi trên bao khắp con đường Chỉ có họ cứ lặng thầm trong nắng Chỉ có họ cứ miệt mài mải miết Kiếm tìm hoài những hạnh phúc gần xa
Ngửa đầu trông trăng, thấy trăng tròn vành vạnh
Thế mà, lúc ngẩng đầu lên, ánh mắt ta chạm phải ánh mắt nàng. Ta tưởng như thời gian ngừng trôi và cả thế giới hoàn toàn biến mất, chỉ còn ta và nàng. Không gian chìm trong sắc vàng đỏ, trở nên huyền ảo, vừa như thực lại vừa như mơ.
Giữa những câu chuyện đời
Khi ta trải qua những khó khăn, mất mát hay thành công, niềm hạnh phúc, ta thường nghĩ chúng là duy nhất. Nhưng kỳ thực, trong nhiều câu chuyện khác, những gì ta trải qua lại có thể phản chiếu một phần câu chuyện của người khác.
Sài Gòn ưu tư
Sài Gòn không thấy được nhiều sao như biển cát Không tìm được chỗ riêng tư để thả mình Không lắng nghe được đồng xanh ca tiếng hát Không có người tựa lên gối lặng thinh.
Cái tên
Tôi không biết Mai và Cường đã có cảm giác gì trong khi chịu đau đớn thể xác, nước mắt vốn dĩ để thể hiện sự đau đớn, và buồn tủi đó, liệu hai đứa nhóc đó đã cạn chưa. Tôi không hiểu, người ta chiến đấu không phải vì chiến thắng, họ chiến đấu vì khoảnh khắc họ cần sống.
Chuyện tình của cây
Nhưng cuối cùng, em nhận ra, mình chẳng thể trách, giận và ghét ai cả, bởi đó là Quy Luật của Cuộc Sống. Chúng ta không nên sống vì quá khứ, mà bỏ đi bao điều tốt đẹp do tương lai mang tới, phải không anh?