Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tuổi trẻ hay bỏ cuộc?

2022-09-30 01:25

Tác giả: Huỳnh Phúc Hậu


blogradio.vn - Cảm giác trống tri chưa từng có lại tràn vào lng ngực như thôi thúc ta không được ngừng cố gắng, ta cứ làm việc của ta rồi sẽ được công nhận nhưng thật ra… ta đang dối trá chính mình, vì thật sự ta đang phải sinh tồn trong một môi trường vốn không phải cho bản thân mình.

***

Có những miền cô đơn đến kỳ lạ, cơn gió nào lướt nhẹ qua cũng khiến ta rùng mình sợ hãi. Lòng đường nháo nhào những con xe láng bóng vội vượt qua nhau như cách ta vẫy tay chào thanh xuân trong bao hoài niệm tiếc nuối. Tuổi 20 chào ta bằng nụ cười, nhành hoa phượng già đã xác xơ trụi lá, những tán hoa đỏ ngầu như hắc vào nền trời một nỗi niềm cô đọng. Ta ôm đồm rất nhiều những ước mơ và cả những kỳ vọng trong những tháng ngày sống trong tình yêu thương của cha mẹ, giảng đường đại học từ lâu đã là niềm hy vọng mong manh còn sót lại trên đôi tay chai sần của cha mẹ trong những tháng năm dài lam lũ.

Thoáng chốc tuổi đôi mươi vứt mũ ra đi như cách ta chạy vội khỏi giảng đường để về vùi một giấc thật sâu trong căn trọ vài mươi mét vuông vì đã quá mệt nhoài khi làm đồ án cho kịp giờ báo cáo, thoáng thoáng đã 24 tuổi và ngày ta tạm biệt những đêm dài soạn bài cũng vụt qua trong ngơ ngác ngỡ như cơn mơ ngày hôm qua là tuổi 20 vừa gõ cửa. Cầm trên tay tấm bằng rồi hồ hi mở cõi lòng đón nhận những cơ hội mới, nhưng nào ngờ cuộc đời lại xối vào ta những mảng màu đen kịt không như bao kỳ vọng.

Chật vật vùng vẫy giữa chốn xô bồ tìm cho mình một con đường nhưng rẽ đâu cũng là hẻm cụt. Đôi khi một cuộc gọi về gia đình cũng gồng mình trong sự cưỡng ép bản thân vì ngại việc phải bảo hiện tại đang không tìm được việc làm. May mắn hơn chút, có người yêu bên cạnh an ủi lại thấy có chút gì đó níu ta lại giữa thế gian muôn trùng mưu mô, tính toán. Nép mình vào nhau, nghĩ cảnh mình phải thành công trước ngày bố mẹ già đi lại thấy nặng trịch trong tâm tư không thể nào vùng dậy, khó thở làm người ta cứ vậy mà vô thức nghẹn ngào trong sụt sùi hai hàng nước mắt.

Thành phố xa hoa cứ khoác lên người ta bao lớp mặt nạ dối trá và gắn vào họ hai từ tử tế dù chưa một lần thực sự hiểu nó. Ngày đầu nhận việc tại một công ty, ngồi chết lặng một góc vì xung quanh người ta xem mình như kẻ tàng hình, mặc mình có cố gắng hỏi han và tương tác như nào với họ. Cảm giác trống tri chưa từng có lại tràn vào lng ngực như thôi thúc ta không được ngừng cố gắng, ta cứ làm việc của ta rồi sẽ được công nhận nhưng thật ra… ta đang dối trá chính mình, vì thật sự ta đang phải sinh tồn trong một môi trường vốn không phải cho bản thân mình. Nó giống như việc bắt một chú hải ly phải xây đập ở một hang động trong rừng sâu ngập mặn.

Người ta hay bảo, giới trẻ ngày nay rất dễ dàng bỏ cuộc. Nhưng có lẽ, người lớn chưa hiểu được tận tường nguyên nhân cốt lõi của những quyết định được gán mác “nông ni” này ở giới trẻ ngày nay. “Ma cũ bắt nạt ma mới” có lẽ đã không còn đất sinh tồn trong môi trường của thế hệ mới hiện tại, có những người cứ đinh ninh bản thân có nhiều kinh nghiệm rồi cứ thế tha hồ lên giọng, ngạo mạn trước những sinh viên vừa ra trường đang nung nấu những hoài bảo với ngành nghề các em lựa chọn. Hệ luỵ mang đến là trong mắt các em, sự lựa chọn thuần túy ban đầu bị vấy bẩn bởi chính bản chất người mang danh “kinh nghiệm đầy mình” đã gán ghép vào nó rồi vô tình làm mông lung những dự định trong tương lai, bản thân các em thế hệ kế thừa và phát huy giá trị của ngành nghề hiện tại.

Thử nghĩ, chúng ta sẽ vui mừng biết nhường nào khi được nhận vào một công ty đúng với chuyên ngành, nguyện vọng và hoài bão của bản thân sau những ngày vùi mình vào giáo trình, bài giảng trên lớp học. Ấy vậy mà, khi vào công ty lại được tiếp xúc với những người chỉ chăm chăm đánh giá ta qua những ngày còn chưa kịp nắm bắt được công việc. Chúng ta mặc nhiên, các bạn trẻ phải giống như một ai đó hoặc thậm chí phải giống bản thân mình khi mới vào nghề nhưng quên xem lại bản thân mình có từng giống người truyền nghề cho mình hay chưa, hay chúng ta chỉ ra vẻ trịnh thượng muốn họ phải tự tìm hiểu, tự chủ động tìm đến mình rồi tỉ tê này nỉ chỉ tay những việc họ chưa biết. Thử hỏi nếu khi các bạn ấy tìm đến ta như ta mong muốn, ta có sẵn lòng s chia hay lại nói “có thế làm cũng không được!”. Nếu đã là “cũ” xin hãy “cũ” một cách tử tế trước khi đánh giá, xem xét hay phán xét một ai dù bất cứ môi trường hay công việc nào, bất cứ đâu. Hãy để sự tử tế của bản thân làm động lực đến điểm làm của các bạn, chứ đừng biến chúng thành chốn ngục tù mang tên công sở chôn vùi bao hoài bão.

© huỳnh phúc hậu - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Những câu chuyện nhỏ nhưng để lại bài học cực kỳ sâu sắc | Góc Suy Ngẫm

Huỳnh Phúc Hậu

Có mắt mà không nhìn thấy vẻ đẹp, có tai mà không thấy điều hay, có trái tim mà không thấy chân lý, chưa cảm kích thì chưa thể cháy hết mình (Totto Chan bên cửa sổ).

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thân gửi, anh yêu em

Thân gửi, anh yêu em

Nhưng chẳng có từ ngữ nào đủ để miêu tả nỗi nhớ ấy, và càng viết thì anh càng thấy mình rơi vào trong nó sâu hơn. Giờ đây anh đã hiểu nỗi lòng của những người yêu xa, anh muốn ôm và hôn em nhiều hơn bao giờ hết.

Tết là đừng xa nhau

Tết là đừng xa nhau

Cái niềm ao ước đó cứ làm bác Ba trăn trở hoài mỗi khi từ tết xuất hiện, mong sao tết là tất cả được gần gũi bên nhau. Tết là đừng làm mọi người phải cách xa, vậy mà bác cứ ước hoài cũng có được đâu, là vì vậy đó.

Hôn nhân địa ngục hay ngã rẽ thiên đường

Hôn nhân địa ngục hay ngã rẽ thiên đường

Người yêu hiện tại của em, anh ấy đã chứng kiến mọi thứ. Anh ấy đã an ủi và chăm sóc em khi em yếu đuối nhất, và em không thể ngừng tự hỏi: Tại sao em lại phải gắn bó với người chồng bạo lực, trong khi em có thể tìm được hạnh phúc thực sự?

Dịu dàng trong đời (Phần 5)

Dịu dàng trong đời (Phần 5)

Cô từng nghe qua một câu nói: “Đến một lúc nào đó bạn sẽ phải bật khóc trước lựa chọn của bạn”, chuyện của Ngọc cũng vậy chuyện của cô cũng thế, mãi đến sau này cô mới có thể hiểu ra những điều này. Cô tổn thương người mình yêu cũng tổn thương cả chính mình

Những chuyện đến với mình đều là cái duyên

Những chuyện đến với mình đều là cái duyên

Cách tiếp nhận, xử lý các vấn đề của mỗi người cũng khác nhau. Những người cảm tính, bồng bột, xốc nổi thì hành động thường thái quá khi đối diện với sự việc. Còn những người chín chắn hơn, trải nghiệm hơn, trưởng thành hơn họ sẽ bình tĩnh để đối đáp.

Bãi sông Hồng

Bãi sông Hồng

Cầu nhộn nhịp, lung linh trong nắng mới, Bóng nghiêng soi rạo rực nước sông Hồng. Sóng dạt dào năm tháng mãi chờ mong, Thuyền ai đó mong về lại bến xưa.

Người EQ cao không tuỳ tiện nói 3 điều này, trong khi người EQ thấp gặp ai cũng kể

Người EQ cao không tuỳ tiện nói 3 điều này, trong khi người EQ thấp gặp ai cũng kể

Người EQ cao không dễ dàng chia sẻ 3 điều này với người khác. Họ luôn biết điều gì nên nói và điều gì không nên nói.

Vì còn thương nên còn vương

Vì còn thương nên còn vương

Muốn kêu than với đất trời rằng mình nhớ em, muốn gào lên cho cả thế giới biết mình thương em nhưng nào có ai quan tâm đến anh cơ chứ, người ta cũng chỉ cười trừ vì hơi sức đâu mà để ý đến một kẻ tình si. Anh đành gửi gắm vào hết con chữ, anh vùi đầu vào những suy tư, anh cứa vào tay mình rỉ máu, à thì ra, chẳng đau bằng việc đánh mất em.

Buồn - tức là cuộc sống vẫn còn ý nghĩa

Buồn - tức là cuộc sống vẫn còn ý nghĩa

Cuộc sống không phải lúc nào cũng suôn sẻ, tôi cũng vậy và mọi người cũng vậy. Cho đến lúc nào đó bạn vượt qua được những khó khăn, thử thách bạn sẽ thấy rằng những thứ làm khó bạn lại chính là những thứ giúp bạn được thăng hạng.

Dịu dàng trong đời (Phần 4)

Dịu dàng trong đời (Phần 4)

Khi anh mở lời muốn tiến xa hơn, cô vui vẻ nhưng lại không dám tin, cô lại lùi lại, nhưng khi anh nói: “khi nào em muốn nói anh sẽ nghe” thì cô đã không còn do dự nữa rồi. Hẹn anh hôm nay là muốn kể cho anh quá khứ của cô, lại muốn cùng cho anh danh phận.

back to top