Phát thanh xúc cảm của bạn !

Em buông rồi

2023-01-05 01:30

Tác giả: Huỳnh Phúc Hậu


blogradio.vn - Nếu ai hỏi trong chuyện tình cảm, mất bao lâu để có thể quên một người ta từng rất yêu? Thì câu trả lời chắc phải là một đời để thực hiện. Em không phải kẻ vĩ nhân có thể phân tích ra trong tình yêu đâu là điều quan trọng nhất, em không phải  một họa sĩ để tô mãi trong tâm can mình mảng màu hồng không phai nhạt theo năm tháng, em cũng không phải một bác sĩ có thể phẫu thuật lòng người để cấy ghép những tế bào của sự tử tế hay tình thương và em càng không phải kẻ được anh yêu trong mối quan hệ chúng mình.

***

Em chọn cho mình một góc yên bình trong mối quan hệ đang quá bộn bề bởi mọi thứ. Mưa ngoài trời đã thôi ngừng không còn tạt vào khung cửa sổ hoen màu của năm tháng, nhưng không khí lạnh đang tràn trề vào cõi lòng một người đang héo tàn trong viễn cảnh mình từng mơ. 

Khép hờ mi mắt em thấy cay cay như đang trực chờ lăn trên má làm mặn đắng khóe môi, đôi môi vốn ngọt ngào bao dư vị của tình yêu, nay lại nếm đủ vị đắng cay thật lòng em chưa quen lắm. Cành hồng khô trong ngăn bàn bấy lâu vẫn nằm yên ở đấy, mùi của bao buồn vui như ướp ngạt ngào vào từng cánh hoa làm không gian em ngồi thêm đôi phần tê dại.

Nếu ai hỏi trong chuyện tình cảm, mất bao lâu để có thể quên một người ta từng rất yêu? Thì câu trả lời chắc phải là một đời để thực hiện. Em không phải kẻ vĩ nhân có thể phân tích ra trong tình yêu đâu là điều quan trọng nhất, em không phải  một họa sĩ để tô mãi trong tâm can mình mảng màu hồng không phai nhạt theo năm tháng, em cũng không phải một bác sĩ có thể phẫu thuật lòng người để cấy ghép những tế bào của sự tử tế hay tình thương và em càng không phải kẻ được anh yêu trong mối quan hệ chúng mình. 

nam_cu

Người ta hay bảo, em cứ là em thì sẽ có người vì điều đó mà yêu thương, vậy mà khi em ngỡ mình đã được sống dậy trong tình yêu, anh lại vô tình vả vào lòng em một cú thật nhói tận tâm can vốn tưởng đã thôi can trường. Nếu không có những đau thương anh mang lại, em cứ ngỡ mình là một kẻ mong manh như ngọn hoa trong cơn mưa tầm tã, cứ mặc cho gió vùi tơi tả và sẽ lụi tàn để khép lại cuộc đời hoa thì hóa ra em lại là ngọn cỏ dại bên vệ đường có sức sống phi thường đến đáng sợ.

Mưa có thể nặng hạt, gió có thể mạnh đến nỗi cứa vào làn da ai làm tay đau rát đến rỉ máu, thì phận là cỏ dại vẫn hiên ngang sống sót sau những lần như thế. Có những nỗi đau ta giấu kín không mong ai đó sẽ phát hiện, vậy mà bất chợt một chút yếu lòng lại phô bày bộ mặt thảm hại để người ngoài nghĩ ta là kẻ yếu đuối để thương hại đôi lần. 

Bản thân vốn bảo không mong cầu gì qua đỗi cao sang trong tình yêu, nên cứ an phận tầm thường trong chuyện đôi lứa rồi bất giác ngẫn ngơ nhìn ai đó đang kiếm tìm cho mình một mối tình vươn tầm cao mới. Thật mỉa mai cho bao câu hứa dông dài sẽ trọn đời trọn kiếp nắm tay ai đó trên con đường tình yêu thượng đế đã ban phát, vậy mà chỉ đôi phút lơ là chúng ta lại lạc nhau cả một đời không thể tìm kiếm.

Những ngày chưa giông bão, ta dìu nhau vào miền ngọt ngào của những chuỗi ngày êm đềm đến kỳ lạ, âm thanh lá rơi cũng trở nên thật thơ trong mắt kẻ tình si. Nhưng trước khi cơn cuồng phong kéo đến, mặt biển lúc nào cũng dịu êm như thế, dịu êm để báo hiệu một cơn thịnh nộ sẽ bắt đầu. 

em_131

Lúc con sóng bị kéo dạt ra xa bờ là lúc bao niềm xưa không thể xóa nhòa những lần sai trái, có người bảo hạnh phúc thì dễ quên nhưng niềm đau sẽ khắc sâu mãi nhưng đối với em thì ngược lại, từng mảnh ký ức tồn tại như thể mới diễn ra vào hôm qua, cứ nhen nhóm chực chờ tái hiện mỗi khi màn đêm buông xuống. Lúc ấy, em vừa là kẻ diễn, em cũng vừa hay trở thành người xem, em xem chuyện tình cảm đã vụt qua tay như cánh màn nhung khép lại sau vỡ diễn bi hài.

Bong bóng muốn bay thì sao trách người cầm dây không cố giữ. Sẽ chẳng ai có thể kiên trì níu kéo những thứ vốn dĩ đã ngược chiều nhau trong cuộc sống, có chăng là do họ chưa thể buông bỏ vì trót dại mang kiếp nặng lòng.

Một người dù chịu đau giỏi đến mấy, nhưng khi đã đủ tổn thương họ cũng yếu mềm như ai trong cuộc sống, con tàu ngược chiều sóng – người tình muôn thuở của mình, để vô tình nhận lại là những mảng bọt biển trắng xóa vã chặt vào mạn tàu, cũng phải chấp nhận vì nó vốn không điều khiển được hướng đi của chính mình. 

© huỳnh phúc hậu - blogradio.vn                 

Xem thêm: Có lẽ đã đến lúc để quên em | Radio Tình yêu

Huỳnh Phúc Hậu

Có mắt mà không nhìn thấy vẻ đẹp, có tai mà không thấy điều hay, có trái tim mà không thấy chân lý, chưa cảm kích thì chưa thể cháy hết mình (Totto Chan bên cửa sổ).

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hôm nay em cưới rồi

Hôm nay em cưới rồi

Tôi chẳng biết phải miêu tả như thế nào về chị cho đúng. Mọi thứ ở nơi chị điều làm tôi cảm thấy rung động. Chỉ tiếc một điều là tôi chưa bao giờ đủ can đảm để nói ra hết lòng mình.

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Tôi luôn nghĩ, mẹ đã sinh ra tôi thì phải có trách nhiệm với tôi. Vì mẹ là mẹ nên mẹ phải làm tất cả mọi việc nhỏ to trong nhà. Cho đến khi nghe bố kể về mẹ, tôi mới nhận ra, chính mình là nguyên nhân khiến mẹ phiền lòng.

Học cách quên em

Học cách quên em

Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

back to top