Hãy để cuộc đời bạn được xâu chuỗi từ những niềm vui
2022-12-06 01:25
Tác giả:
Mika
blogradio.vn - Hãy để cho cuộc đời của bạn được xâu chuỗi từ những niềm vui, hạnh phúc của bản thân. Chỉ cần điều đó không làm hại đến ai, thì đó chính là chân lý và hạnh phúc trong bình yên của mỗi người.
***
Thế hệ Gen Y của chúng tôi sống trong niềm vui với những thần tượng Kpop, Vpop của những năm 2007 – 2009, đó là những diễn viên, ca sĩ được cho là hotboy, hotgirl của thời đó. Khi mà mạng xã hội chưa thông dụng và kết nối rộng lớn được như bây giờ, thì ai cũng có trong tay những tấm hình của những nghệ sĩ mà họ hâm mộ. Họ thần tượng đến mức ngay cả ăn mặc hay đầu tóc cũng được mô phỏng lại theo. Ngày ấy, đi đến đâu cũng thấy những mái tóc bổ luống giống anh Bo Đan Trường, hay những kiểu tóc đầu sư tử như công chúa bong bóng Bảo Thy.
Tôi còn nhớ những năm ấy, hoạt động văn nghệ ưa thích nhất của các trường là những tiết mục nhảy hip-hop, sexy-dance theo các nhóm nhảy Hàn Quốc. Đi đến đâu cũng nghe thấy những bài hát của SNSD hay BigBang.. vang lên từ tivi của mỗi nhà.
Ngày ấy, phong cách ăn mặc theo kiểu Hàn Quốc rất thịnh hành. Tuy nhiên, không phải ai cũng có điều kiện để chạy theo những phong cách ấy, và tôi là một trong số đó, hay nói chính xác hơn thì tôi không mấy hứng thú với những thứ đó. Chỉ là tôi cũng muốn được hòa nhập, cũng muốn được khen, được trầm trồ, được chú ý. Thế rồi, việc học hành, thi cử kéo tôi tập trung vào sách vở, thời gian toàn bộ đều dành cho việc ôn luyện cho tốt, riết rồi tôi cũng quên béng đi những xu hướng của giới trẻ thời ấy.
Chúng ta luôn có những thời thơ ấy tuyệt vời nhất. Cho dù tôi không hề để kiểu tóc công chúa như đám bạn, cũng không yêu thích bài hát Hàn Quốc nào. Nhưng giờ nghĩ lại, tôi lại thầm cảm ơn vì mình đã chăm chỉ với mục tiêu của bản thân mình.
Có lẽ trong sâu thẳm mỗi người, ai cũng mong sẽ được nhân loại chú ý và tung hô, tôi cũng vậy, nhưng sau mọi chuyện tôi lại nhận thấy điều đó không quan trọng lắm. Tôi cũng tự hỏi nếu ngày ấy tôi có điều kiện hơn, mua những chiếc kẹp tóc xinh xắn, và ăn mặc thật phong cách, thì có lẽ tôi sẽ được để ý đến rất nhiều. Tuy nhiên, tôi có vui với việc trượt kỳ thi vào cấp ba, hay cao hơn là kỳ thi vào Đại học hay không? Chắc chắn là không rồi. Thật may là khi tất cả đều chìm đắm trong thế giới của Hoa Học Trò, thì tôi lại chăm chỉ, nỗ lực tìm kiếm tương lai cho mình. Bởi vậy, là chính mình chính là điều tuyệt nhất.
Ngày tôi vào Đại học, cuộc sống của tôi cũng khá chật vật. Trong khi đó tôi lại rất được các bạn học cùng cưng chiều, yêu thích. Khổ nỗi, họ lại đều là con nhà có điều kiện. Phải khó khăn lắm tôi mới vượt qua được mặc cảm tự ti vì khoảng cách của bản thân với họ thực sự quá lớn.
Chúng tôi cũng không thường đi ăn, đi chơi, mà chỉ tham gia cùng nhau những hoạt động học tập, nhảy nhót, tình nguyện và sự kiện sinh viên. Thật may là thế hệ trẻ khá năng động, họ luôn có những chương trình, sự kiện miễn phí cho những sinh viên nghèo như tôi. Bởi vậy mà tôi cảm thấy có cơ hội để được làm quen và gắn kết với rất nhiều người. Hơn nữa, ngày tôi học đại học, cũng không có nhiều hàng quán và món ăn vặt như bây giờ.
Giờ ngồi nghĩ lại, nếu lúc ấy tôi cứ cố gắng chạy theo những cuộc vui của bạn bè, hay cố tỏ ra mình là người có điều kiện, có lẽ tôi cũng không thể ra trường nổi. Và cũng may, vì vẫn luôn có những người bạn cùng tiến ở đó, để tôi có thể nhận thức được tôi là ai, có vị trí nào trong xã hội và giúp tôi nhận ra giá trị của bản thân mình là gì.
Ai rồi cũng sẽ phải trưởng thành và ai cũng có một thời thanh xuân đầy sai lầm. Tôi cũng không ngoại lệ. Nhất là khi yêu một ai đó, chúng ta rất dễ dàng trao đi cho người đó mà không cần nhận lại, dễ dàng đánh mất chính mình. Tôi từng tự hứa với bản thân, sẽ không có lần sau nữa đâu, nhưng đời dạy cho rồi, “Một khi đã yêu thì lần nào cũng sẽ ngu như lần đầu”. Bởi thế, “Yêu là mù quáng, mà hết mù thì hết yêu”. Suy cho cùng, có mấy ai tỉnh táo khi đang chạy theo một người kia chứ.
Thế nhưng tình yêu của tuổi mười tám khác hoàn toàn với tình yêu của tuổi hai mươi lăm. Sau này, chúng ta sẽ càng điềm tĩnh hơn, càng biết cân nhắc nặng nhẹ hơn, bởi chúng ta càng có nhiều thứ để mất hơn. Chính vì thế, nên chúng ta càng cần phải biết bảo vệ bản thân trước một người dưng nước lã sẵn sàng làm tổn thương chúng ta. Suy cho cùng thì giữ được chính mình chính mới là điều đáng làm nhất.
Ngày nay, với sự phát triển của công nghệ và kinh tế, chúng ta càng có điều kiện để hòa nhập với văn minh của thế giới. Ngày càng có nhiều xu hướng mới, thời trang mới, phong trào mới. Thế nhưng, thế hệ trước đã nhắc nhở chúng ta rồi, hòa nhập chứ đừng hòa tan. Và thế hệ GenZ đang làm tốt những điều đó. Họ trẻ trung, năng động, sáng tạo, và quan trọng nhất là, họ sống cho chính họ, cho chính cái tôi và đề cao phong cách cá nhân.
Ngày nay chính là thời điểm mà bạn đi ra đường, sẽ không ai đánh giá bạn nếu bạn mặc pijama ra tiệm tạp hóa gần nhà để mua một gói bột giặt. Hay cũng chẳng ai nói gì nếu bạn mặc một chiếc váy đã lỗi mốt, nhưng được phối cùng với một chiếc cardigan nhẹ nhàng và đôi boots cao cổ. Đó chỉ mới là bắt đầu.
Xã hội đang dần được cải tiến, tuy sẽ gây sức ép lên nền kinh tế, nhưng lại là khởi điểm cho sự tiến hóa. Chúng ta bắt đầu tập trung vào bản thân nhiều hơn, nâng cao tri thức nhiều hơn, sống quan tâm đến sức khỏe cá nhân và gia đình cũng nhiều hơn. Bởi thế mà ai cũng có cơ hội được bộc lộ con người khác biệt trong sâu thẳm chính mình.
Cuộc sống hiện đại cũng gây áp lực lên những người thuộc thế hệ giao thoa. Với hàng trăm cuốn sách self-help, và những lời khuyên tràn lan trên mạng xã hội cùng những ý kiến trái chiều. Chúng ta sẽ không thể biết được đâu mới là điều mà chúng ta nên nghe theo. Vậy mà, giữa cả rừng lời nói, tôi lại rất ngưỡng mộ những người có tri thức giác ngộ, sống trong tư duy tỉnh táo, biết điều gì mình có thể dùng, điều gì thì nên phớt lờ. Những người như thế, tôi thấy cuộc sống của họ yên bình, vui vẻ hơn rất nhiều. Vì sau cùng, thì chúng ta sống là vì chúng ta có cuộc hành trình của riêng mình, đâu phải để nhân loại mặc sức nhào nặn.
Và có lẽ, con người hiện giờ đang sống trong thời đại mà nếu nhân viên tiệm nails nói rằng, xu hướng hiện tại đang là phong cách nhẹ nhàng, mà bạn muốn làm một bộ móng giời ơi đất hỡi, thì đó là phong cách, là điểm riêng của bạn, chứ không còn bị đánh giá là không biết theo xu hướng. Có những khi, theo xu hướng lại thành quá lố bịch. Tôi có kiểu tóc tôi thích, có bộ móng nổi bật, mặc những chiếc váy tôi yêu, hay ăn những món tôi thích, đó mới là sự thoải mái, là niềm vui lớn nhất trong thời khắc hiện tại.
Hãy để cho cuộc đời của bạn được xâu chuỗi từ những niềm vui, hạnh phúc của bản thân. Chỉ cần điều đó không làm hại đến ai, thì đó chính là chân lý và hạnh phúc trong bình yên của mỗi người.
© Mika - blogradio.vn
Xem thêm: Dù qua bao nhiêu lần 10 năm chúng ta vẫn bỏ lỡ
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Sau cơn bão ngọn cỏ lại xanh hơn
Bây giờ ngồi đây viết những dòng tâm sự này trái tim tôi bỗng cảm thấy bình yên đến lạ, dường như tất cả những thách thức vất vả trước kia sảy đến để tôi thay đổi, trưởng thành. Tôi từ một con người lạc lõng mỏng manh nay đã trở nên kiên cường, từ một cô gái khép lòng nay đã mở rộng trái tim. Tôi biết yêu đời yêu mình, tôi rạng ngời hơn bao giờ hết, tôi thầm cảm ơn cuộc sống đã cho tôi vấp ngã cho tôi đau đớn để tôi trưởng thành, tôi nhận ra sau cơn bão tố đau thương dù bị vùi dập nhưng ngọn cỏ ven đường như tôi lại trở nên xanh hơn thắm hơn, cảm ơn cuộc đời.

Đôi lúc ta ngoảnh lại
Đến đây thì tôi tin người bạn của tôi chắc đã hiểu và biết dù chưa trọn vẹn lắm, rằng một người làm công việc về chính trị là như nào. Là người có một cái đầu và một trái tim lớn hơn những người khác đó bạn.

Sáo sang sông
À ơi ơi à, à ơi Sổ lồng chim sáo, lả lơi hiu buồn Bậu đi em xót, em thương Ruột gan quặn lại, thiên đường mở ra.

Mẹ của em
Mẹ nấu ăn, ngon không chê vào đâu Dạy con học thì rất là kiên nhẫn Mẹ dạy em vươn lên bằng học vấn Biết nỗ lực, kiên trì sẽ thành công.

Thương!
Nếu ai đã thiếu thốn quá nhiều tình thương của người thân ruột thịt mới có thể hiểu được những run rẩy, những chơi vơi mà cậu bé ấy dồn hết vào những câu hỏi với Ngân. Còn cô thì cố nuốt xuống những xúc động đến nghẹn ngào và cố nói ra những điều mạnh mẽ, những điều cứng cỏi

Nuôi dưỡng lại những rung động trong mình
Hình như ta đã đi thật xa để tìm một vì sao mơ ước đâu đó trong vũ trụ ngoài kia. Nhưng sau một hành trình dài gian nan, ta nhận ra vì sao ấy đã luôn đồng hành với mình từ thuở ban đầu. Hãy bước đi để hiện thực hóa những ước mơ trong đời, sống quyết liệt để không hối tiếc vì điều gì cả. Nhưng đừng bỏ quên những rung cảm, những yêu thương trong trái tim mình. Nếu có lỡ "bước xa bờ cỏ", hãy tìm lối trở về.

Bụi phấn
Con cứ ngỡ bụi phấn còn đọng lại Làm tóc thầy có phải trắng thêm không? Để chiều nay một chút nắng đầu đông Nhìn đâu đó nghe cõi lòng xa vắng.

Mùa thu yêu thương
Ánh nắng cũng tắt đi sớm hơn để nhường chỗ cho những cơn gió dìu dịu êm êm thoảng về, tất cả rất dễ dàng gieo vào lòng người một chút bình yên.

Con nhà giàu
Những đứa trẻ sung sướng từ bé định ra quy luật là cuộc sống sống trong nhung lụa. Chúng bước xuống từ những chiếc xe hạng sang nhìn những đứa nhỏ kéo xe bằng đôi mắt khinh khi như cách ba mẹ chúng nhìn những gã phu lái những chiếc xe lam cọc cạch.

Hạnh phúc đến từ những điều nhỏ bé
Cũng đã hơn ba năm kể từ ngày tôi đặt chân lên đất Sài Gòn tôi lại thấy Sài Gòn nhỏ bé, không còn hào nhoáng xa hoa nữa trong đôi mắt của tôi ngày xưa nữa. Tôi không hiểu vì sao, nhưng có lẽ tôi phải tự hỏi mình rằng đến bao giờ tôi mới thỏa lòng mình với những điều mới mẻ, bởi tôi hiểu rằng bản thân tôi rất dễ thích một điều gì đó nhưng lại rất chóng quên một điều gì đó, đôi lúc tôi cũng tự hỏi rằng mình đang tìm kiếm điều gì và muốn làm gì cho cuộc đời này.