Phát thanh xúc cảm của bạn !

Review sách: Rừng Na-Uy (Haruki Murakami) - Những tâm hồn trẻ mông lung đang tìm lối thoát

2022-07-31 01:20

Tác giả: Mika


blogradio.vn - Không biết những người đã từng đọc qua tiểu thuyết này có thấy Toru là người đa tình hay lăng nhăng hay không nhưng đâu đó vẫn thấy đâu đó sự chân thành của Toru. Và thực sự có lẽ rằng Toru đã yêu Naoko.

***

“Cái chết là có thực, nó không phải là đối nghịch của cuộc sống mà là một phần của cuộc sống. Nói ra như vậy nghe thật sói mòn, nhưng đã có thời tôi cảm thấy cái hình hài ấy không phải bằng lời mà như một cột khí vón ở lại trong tôi... Cái chết đã ở đây rồi, nó đã luôn luôn ở đây.” (Toru – Nhân vật trong “Rừng Na-uy”)

Cách đây hai năm mình đã đọc đôi dòng review của một bạn độc giả, trong đó có nhắc đến những cái chết trong tiểu thuyết của nhà văn Murakami. Và mình quyết định không đọc cuốn tiểu thuyết này.

Cho đến khi đọc những cuốn sách về tâm lý của các nhà văn khác nhau, trong các cuốn sách đó đều nhắc đến cái tên Haruki Murakami, và mình bắt đầu tò mò về ông.

Quả thực, ông đúng là một nhà văn đại tài, một bậc thầy về ngôn từ và tâm lý con người.

Về tác phẩm “Rừng Na-uy”, mình đã bắt đầu thấy hối tiếc vì sao không đọc nó sớm hơn.

Với giọng văn nhẹ nhàng, ngôn từ giản dị, khiến mình hình dung giống một bản nhạc du dương, không có cao trào rõ rệt, nhưng lại không hề nhàm chán, mà vẫn có những nốt trầm bổng rất khéo léo với những câu văn theo lối hài hước đan xen.

Trong tiểu thuyết có những chi tiết khá lạ, nhẹ nhàng nhưng lại rất có chiều sâu. Mình phải thực sự khâm phục sự tưởng tượng với tư duy của tác giả đi trước thời đại. Làm dâng trào lên những cảm xúc nhạy cảm đi vào chiều sâu tâm hồn mỗi người.

Ngôn từ của tác giả rất chân thực và hài hòa, nếu không nói là quá tuyệt vời. Ông hiểu rất chắc, rất sâu tâm lý của con người. Không chỉ tâm lý của nhân vật mà còn là tâm lý của người đọc. Những câu trả lời của nhân vật giống như câu trả lời trong vô thức của người đọc.

Xen vào cả dòng hồi ký là những chi tiết liên quan tới sex, nhưng lại không hề dung tục. Mô tả rất thật nhưng không ngại ngùng, chỉ như những câu chuyện phiếm, giống như đó là những câu chuyện thường nhật bình thường.

Nội dung của “Rừng Na-Uy” xoay quanh dòng hồi tưởng của Toru về cả quãng thời gian thanh xuân. Và mình cảm thấy có lẽ quãng thời gian ấy của anh đều gắn liền với một người con gái.

Không biết những người đã từng đọc qua tiểu thuyết này có thấy Toru là người đa tình hay lăng nhăng hay không nhưng mình vẫn thấy đâu đó sự chân thành của Toru. Và thực sự mình nhận thấy rằng Toru đã yêu Naoko.

Tuy nhiên với đất nước nhật Bản thời đó đã xuất hiện những câu chuyện tiêu cực. Những cái chết trong truyện thực sự làm mình bị ám ảnh. Sau những câu chuyện về sex như để làm mềm tình hình thực tế những năm tháng ấy, thì những câu chuyện tự sát lại là những góc khuất không thể nào bỏ qua. Khiến mình đặt ra câu hỏi: Tại sao những người xuất chúng, thông minh hiểu biết, độc lập lại nghĩ đến cái chết? Điều này làm mình đã suy nghĩ rất nhiều đến căn bệnh trầm cảm.

Theo mình thì, là một người trưởng thành, câu chuyện theo thể hồi ký này sẽ giúp chúng ta tìm ra những điều trong sâu thẳm lòng mình, soi chiếu những lựa chọn khó khăn trong cuộc đời.

Còn đối với những bạn còn đang ở độ tuổi thanh xuân, có lẽ đây sẽ là cuốn sách khiến bạn muốn tò mò về thế giới xung quanh theo cách chiêm nghiệm chiều sâu chính con người mình. Càng đọc nhiều lần, sẽ càng cảm nhận được nhiều tầng bậc sâu hơn trong tâm hồn. Cũng có thể, cùng với những cuốn sách phát triển bản thân, thì đây là cuốn sách sẽ đi cùng sự trưởng thành (về cảm xúc lẫn tâm hồn) của mỗi người.

© Mika - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Nợ thanh xuân một lời cảm ơn | Radio Tâm Sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Cô gái nhỏ

Cô gái nhỏ

Em tươi cười trong ánh nắng ban mai Bên chiếc xe máy và thùng bánh phía sau lưng em đó

Nhân duyên đã mang anh đến với em

Nhân duyên đã mang anh đến với em

Tôi kể những câu chuyện của tôi ở Pháp và cô ấy chia sẻ những chuyện xung quanh cô ấy ở Việt Nam. Thế nhưng, chính tôi đã đánh mất đi mối quan hệ ấy. Tôi thật sự rất muốn gặp cô ấy nhưng tình hình lúc đó của tôi không cho phép điều đó.

Mình nhận ra mình cũng cần được yêu thương...

Mình nhận ra mình cũng cần được yêu thương...

Những lúc đấy mình chỉ cười, bởi vì chỉ bản thân mình mới biết, thật ra mình như thế nào. Chẳng qua là bản thân mình “hèn”. Hèn đúng nghĩa, hèn yêu, hèn cả được yêu.

Tiêu cực là một phần của chính mình

Tiêu cực là một phần của chính mình

Mỗi ngày trôi qua, mình lại có cảm giác mình muốn sống hơn một ngày. Mình vẫn còn những cuộc gặp gỡ mà mình cần phải gặp, còn những nơi mà mình cần phải đến, mọi thứ đều cần thời điểm thích hợp.

Có một ngày

Có một ngày

Em dừng bước và nhìn khắp nẻo Những góc nhỏ một thời vẫn như còn vọng đâu đây

Bây giờ là mùa đông

Bây giờ là mùa đông

Cô cứ vậy mà sống cứ vậy mà xoay vòng với chừng đó công việc vừa quen thuộc, vừa dễ và vừa khó ở nơi xa xôi này. Một thành phố thật xa với nơi cũ của cô, nhưng là một thành phố cho cô thật nhiều trìu mến và như là một chỗ dựa tin cậy nhất của cô trên những bước đường đời.

Nếu lỡ

Nếu lỡ

Và nếu lỡ, con chẳng còn nghe thấy nữa những mệt mỏi, lo lắng hay cằn nhằn của má thì sao? Dù chỉ là “nếu” thôi, con cũng không dám nghĩ tới. Nó khiến đôi vai con run rẩy bật khóc!

Sống trọn

Sống trọn

Ai cũng muốn cuộc sống mình được đầy đủ, còn trái tim tôi mách bảo tôi như thế, từ rất lâu rồi, là tôi luôn muốn có luôn muốn sống như thế, sống trọn cho cuộc đời, sống trọn là chính tôi.

Đông về lại thấy cô đơn

Đông về lại thấy cô đơn

Trở mùa, trời chớm sang đông Chừng như thấp thỏm trong lòng nhớ ai Chút se se lạnh hiên ngoài Làm tim thổn thức canh dài nhớ thêm.

Tôi muốn được là tôi

Tôi muốn được là tôi

Tôi thấy có thật nhiều nước đang chảy dưới chân tôi, tôi thấy những ngọn núi cao và nhiều nguy hiểm quá đang trước mặt tôi, nhưng tôi vẫn phải vượt qua, vì tôi là tôi, nên tôi phải vượt qua.

back to top