Phát thanh xúc cảm của bạn !

Review sách: Rừng Na-Uy (Haruki Murakami) - Những tâm hồn trẻ mông lung đang tìm lối thoát

2022-07-31 01:20

Tác giả: Mika


blogradio.vn - Không biết những người đã từng đọc qua tiểu thuyết này có thấy Toru là người đa tình hay lăng nhăng hay không nhưng đâu đó vẫn thấy đâu đó sự chân thành của Toru. Và thực sự có lẽ rằng Toru đã yêu Naoko.

***

“Cái chết là có thực, nó không phải là đối nghịch của cuộc sống mà là một phần của cuộc sống. Nói ra như vậy nghe thật sói mòn, nhưng đã có thời tôi cảm thấy cái hình hài ấy không phải bằng lời mà như một cột khí vón ở lại trong tôi... Cái chết đã ở đây rồi, nó đã luôn luôn ở đây.” (Toru – Nhân vật trong “Rừng Na-uy”)

Cách đây hai năm mình đã đọc đôi dòng review của một bạn độc giả, trong đó có nhắc đến những cái chết trong tiểu thuyết của nhà văn Murakami. Và mình quyết định không đọc cuốn tiểu thuyết này.

Cho đến khi đọc những cuốn sách về tâm lý của các nhà văn khác nhau, trong các cuốn sách đó đều nhắc đến cái tên Haruki Murakami, và mình bắt đầu tò mò về ông.

Quả thực, ông đúng là một nhà văn đại tài, một bậc thầy về ngôn từ và tâm lý con người.

Về tác phẩm “Rừng Na-uy”, mình đã bắt đầu thấy hối tiếc vì sao không đọc nó sớm hơn.

Với giọng văn nhẹ nhàng, ngôn từ giản dị, khiến mình hình dung giống một bản nhạc du dương, không có cao trào rõ rệt, nhưng lại không hề nhàm chán, mà vẫn có những nốt trầm bổng rất khéo léo với những câu văn theo lối hài hước đan xen.

Trong tiểu thuyết có những chi tiết khá lạ, nhẹ nhàng nhưng lại rất có chiều sâu. Mình phải thực sự khâm phục sự tưởng tượng với tư duy của tác giả đi trước thời đại. Làm dâng trào lên những cảm xúc nhạy cảm đi vào chiều sâu tâm hồn mỗi người.

Ngôn từ của tác giả rất chân thực và hài hòa, nếu không nói là quá tuyệt vời. Ông hiểu rất chắc, rất sâu tâm lý của con người. Không chỉ tâm lý của nhân vật mà còn là tâm lý của người đọc. Những câu trả lời của nhân vật giống như câu trả lời trong vô thức của người đọc.

Xen vào cả dòng hồi ký là những chi tiết liên quan tới sex, nhưng lại không hề dung tục. Mô tả rất thật nhưng không ngại ngùng, chỉ như những câu chuyện phiếm, giống như đó là những câu chuyện thường nhật bình thường.

Nội dung của “Rừng Na-Uy” xoay quanh dòng hồi tưởng của Toru về cả quãng thời gian thanh xuân. Và mình cảm thấy có lẽ quãng thời gian ấy của anh đều gắn liền với một người con gái.

Không biết những người đã từng đọc qua tiểu thuyết này có thấy Toru là người đa tình hay lăng nhăng hay không nhưng mình vẫn thấy đâu đó sự chân thành của Toru. Và thực sự mình nhận thấy rằng Toru đã yêu Naoko.

Tuy nhiên với đất nước nhật Bản thời đó đã xuất hiện những câu chuyện tiêu cực. Những cái chết trong truyện thực sự làm mình bị ám ảnh. Sau những câu chuyện về sex như để làm mềm tình hình thực tế những năm tháng ấy, thì những câu chuyện tự sát lại là những góc khuất không thể nào bỏ qua. Khiến mình đặt ra câu hỏi: Tại sao những người xuất chúng, thông minh hiểu biết, độc lập lại nghĩ đến cái chết? Điều này làm mình đã suy nghĩ rất nhiều đến căn bệnh trầm cảm.

Theo mình thì, là một người trưởng thành, câu chuyện theo thể hồi ký này sẽ giúp chúng ta tìm ra những điều trong sâu thẳm lòng mình, soi chiếu những lựa chọn khó khăn trong cuộc đời.

Còn đối với những bạn còn đang ở độ tuổi thanh xuân, có lẽ đây sẽ là cuốn sách khiến bạn muốn tò mò về thế giới xung quanh theo cách chiêm nghiệm chiều sâu chính con người mình. Càng đọc nhiều lần, sẽ càng cảm nhận được nhiều tầng bậc sâu hơn trong tâm hồn. Cũng có thể, cùng với những cuốn sách phát triển bản thân, thì đây là cuốn sách sẽ đi cùng sự trưởng thành (về cảm xúc lẫn tâm hồn) của mỗi người.

© Mika - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Nợ thanh xuân một lời cảm ơn | Radio Tâm Sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ai nói là tôi không thích cậu?

Ai nói là tôi không thích cậu?

Cũng không hiểu từ khi nào, tôi bắt đầu vô thức tìm kiếm bóng hình cậu ở bất cứ đâu. Tôi tự hỏi, có phải vì tần suất cậu xuất hiện trước mặt tôi quá nhiều, hay vì một cảm xúc lạ lẫm đang dần nảy mầm mà tôi không thể diễn tả?

Bạn có nhìn thấy mình ở những năm tháng sau này

Bạn có nhìn thấy mình ở những năm tháng sau này

Tôi đã từng suy nghĩ rất nhiều, tưởng tượng bản thân mình của những năm về sau sẽ như thế nào, nếu vẫn duy trì nếp sống như hiện tại, có lẽ thời gian mà tâm hồn tôi héo mòn, kiệt quệ cũng sẽ không còn xa nữa.

Tuổi thơ chung lối, thanh xuân ngược hướng

Tuổi thơ chung lối, thanh xuân ngược hướng

Tớ không nhớ rõ mình thích anh từ bao giờ. Có thể là từ một lần anh bất ngờ đưa tay ra kéo tớ chạy dưới cơn mưa đầu hạ. Có thể là từ một lần anh lặng lẽ nhường phần quà của mình cho tớ khi tớ khóc vì bị thua trò chơi. Hoặc có thể… tớ đã thích anh từ lâu lắm rồi, chỉ là đến một ngày, tớ mới chịu thừa nhận điều đó với chính mình.

Cậu còn ở Hà Nội chứ?

Cậu còn ở Hà Nội chứ?

Khi gió mùa đông bắc về, tôi càng cảm nhận rõ nét sự thiếu vắng của Cậu—như một nhịp điệu không còn vang lên trong bản hòa ca của cuộc sống. Hà Nội, với tất cả vẻ đẹp và nỗi nhớ, đã trở thành một phần tâm hồn tôi, nơi mà mỗi con phố, mỗi tiếng cười đều gợi nhắc về Cậu. Liệu rằng, trong những sớm mai se lạnh hay chiều hoàng hôn rực rỡ, Cậu có còn ở đây, lắng nghe những tâm tư của tôi giữa lòng thành phố này?

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

5 năm trôi qua, thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đủ để tạo những bước ngoặt trong cuộc đời mỗi người. Chúng ta không chỉ có một gia đình chung mà ai cũng sẽ có, một gia đình riêng, một cuộc sống riêng.

Thế nào là tình yêu?

Thế nào là tình yêu?

Tình yêu là cái gì vậy nhỉ Nghe đồn tình yêu tựa cơn ác mộng Em sợ ác mộng nên cũng chẳng muốn yêu Nhưng khi gặp anh thì sao lại khác Cơn ác mộng bỗng hoá giấc mơ xanh

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên

Có những quy tắc ứng xử bạn nên nhớ khi được mời đi ăn để nuôi dưỡng mối quan hệ tốt đẹp.

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.

Hôm nay em cưới rồi

Hôm nay em cưới rồi

Tôi chẳng biết phải miêu tả như thế nào về chị cho đúng. Mọi thứ ở nơi chị điều làm tôi cảm thấy rung động. Chỉ tiếc một điều là tôi chưa bao giờ đủ can đảm để nói ra hết lòng mình.

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Tôi luôn nghĩ, mẹ đã sinh ra tôi thì phải có trách nhiệm với tôi. Vì mẹ là mẹ nên mẹ phải làm tất cả mọi việc nhỏ to trong nhà. Cho đến khi nghe bố kể về mẹ, tôi mới nhận ra, chính mình là nguyên nhân khiến mẹ phiền lòng.

back to top