Em đủ vị tha để lại ôm anh vào lòng. (Thì thầm 394)
2014-09-17 21:00
Tác giả:
Giọng đọc:
Radio Online Team, Bum Bum
4h sáng, ngoài trời bắt đầu lắc rắc những hạt mưa sớm, gió lùa vào cánh cửa mở ra ban công làm em thấy lạnh. Đã là 4h sáng rồi, nghĩa là bên anh cũng đã 2h, quá muộn rồi. Em vẫn nhìn chằm chằm vào cái màn hình máy tính, một cái facebook lạnh tanh và một cái skype cũng không được vui vẻ hơn tí nào. Anh đang làm gì? Có đang nhớ em không?
Mình lại gặp khó khăn rồi anh ạ. Dù đây không phải lần đầu tiên, nhưng thật sự, tình yêu của anh và em trắc trở quá. Hay ông trời lại muốn thêm một lần nữa thử thách tình yêu của chính em?

Ngày yêu anh, là ngày em biết rằng, em sẽ chấp nhận tất cả những gì thuộc về anh, đó là điều duy nhất em có thể chắc chắn. Lỗi lầm đó của anh, em biết là rất lớn, nhưng em đủ vị tha và bao dung để ôm anh vào lòng, dù cho bất cứ điều gì xảy ra đi nữa, anh hãy tin vào em, rồi tụi mình sẽ cùng vượt qua giai đoạn khó khăn này.
Em đã từng lùi lại phía sau để nhìn anh bước tiếp, em đã từng, đứng lại một mình để anh đi nhưng em luôn dõi theo để biết rằng anh vẫn ổn, em đã từng chấp nhận dừng lại, vì em nhìn thấy anh hạnh phúc, nhưng chẳng phải anh chính là người đã níu tay em lại hay sao?
Em có thể làm điều đó lần nữa, em có thể rồi lại đứng lại một mình để anh bước đi, nếu điều đó làm anh thấy thoải mái nhất, nhưng em chỉ buông anh ra khi em chắc chắn rằng anh sẽ không sao cả nếu không có em bên cạnh, nhưng chỉ cần anh vấp ngã thì em sẽ không chỉ đứng lại mà nhìn anh thôi đâu, em sẽ ở đấy, em sẽ đi cùng anh, dù có khó khăn thế nào.

Bên Nga trời đã lại vào mùa lạnh rồi, anh đi làm nhớ mặc đồ ấm vào đấy. Đi làm về phải ăn uống đầy đủ, không được tắm khuya, anh bướng lắm, để em nhắc hoài. Em sẽ để anh có thời gian làm những điều anh cần làm, và em sẽ đợi. Đợi đến khi nào anh cảm thấy thật sự thoải mái khi lại nói chuyện với em.
Hãy để em ôm anh, vì ngoài kia, giông tố đầy trời, nên em biết rằng, anh cần ấm áp từ một vòng tay.
Kizznguyen.
- Thì thầm được gửi từ bạn Trâm Nguyễn
Thì thầm số 394 được thể hiện qua giọng đọc Bumbum và Nhóm sản xuất Dalink Studio
(...)
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 2 (Blog Radio 828)
Câu chuyện về một cô gái đã quay ngược về quá khứ để trở thành tình đầu của người yêu hiện tại, để không còn phải đóng vai người đến sau và là thế thân của ai đó. Nhưng liệu đường tình có rẽ lối theo hướng mà cô ấy muốn?

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 1 (Blog Radio 827)
óa ra, ngay từ ban đầu mình đã chỉ là một người thay thế. Nhưng nếu có thể quay ngược về quá khứ, liệu mọi chuyện có khác đi không? Liệu mình có phải mang danh phận người đến sau trong cuộc đời ai đó?

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)
Lấy người không yêu mình mà chỉ yêu tiền của mình khổ lắm. Nhưng khi đang đứng trên đỉnh cao danh vọng, được hàng tá những cô gái xinh đẹp theo đuổi, mấy ai nhận ra điều này.

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)
Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)
Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện
5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)
Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức
Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)
Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)
Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?