Phát thanh xúc cảm của bạn !

Một ngày quái đản_Phần 2

2014-09-14 09:42

Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team, Nhím Xù, Jun

Sau màn giới thiệu ngắn gọn, Ryo hôn trán Lê tạm biệt. Trong chiếc hôn, cô nghe tim anh rung những nhịp bất thường. Trong chiếc hôn, anh nghe tim cô nảy mạnh một nhịp rồi chậm rãi dần. Và mỗi đôi tình nhân đi về mỗi hướng. Khi cuộc đời cho hai lựa chọn và đã chọn cái thứ nhất, thì mãi mãi chẳng ai biết cái thứ hai là thế nào. Chỉ có những giả định khiến lâu lâu quá khứ được hồi tỉnh hít thở vài cái.

Anh có vui không?


Phớt lờ bầu trời âm u, dọa sẽ mưa giông bất cứ lúc nào nó thích, Hans kéo Lê đi sở thú. Trong mùa xuân của tình yêu, người lớn chẳng biết ngượng khi đội lốt con nít.

Trên chiếc xe chạy vòng vòng ngắm những con thú đem về từ khắp hang cùng ngõ hẻm thế giới, chốc chốc gáy Lê phát rợn. Như có một đôi mắt xoáy vào cô, nhưng khi quay lại, cô không thấy gì khả nghi. Ai cũng đang bận rộn chỉ trỏ hoặc bấm máy hình. Đến lúc quay lên, chỉ lát sau gáy cô lại gai gai.



Hans kẹt trong hàng chờ trước nhà vệ sinh, nên Lê khám phá khu quà lưu niệm một mình. Cô mê mẩn lũ sư tử biển bằng bông trắng muốt, kích cỡ từ nhỉnh hơn cái nắm tay đến khít một vòng ôm. Cô nâng lên hạ xuống mãi, chẳng chốt được nên mua loại nào. Bỗng một con sư tử biển bông to kềnh, loại có thể thay gối ngủ, xuất hiện lửng lơ trước mặt cô cùng giọng nói trầm mà vang:

- Em luôn thích thú bông lớn cơ mà!

- Ryooooo! – Lê hét lên khi quay sang nhìn Ryo. Môi cô lặng vài giây rồi xòe tung mừng rỡ. Cô nhảy lên, ôm chặt quanh cổ anh.

- Này này, bạn gái anh ghen lắm! – Ryo xua đuổi. Nhưng tay anh cứ vừa ôm vừa vỗ nhẹ lên lưng Lê, chẳng tỏ dấu hiệu muốn rời.

Nụ cười Lê ngỡ dính bằng keo siêu hạng, chành bành hết cỡ. Nhiều ý nghĩ xoẹt ngang não, nhưng cô chẳng tóm được cái nào để sản xuất thành lời. Cuối cùng, cô chẳng hiểu sao lại chìa bàn tay đeo nhẫn cưới về phía anh.

- Lấy chồng rồi à? Không mời anh ư? – Bên máy bán nước tự động, Ryo diễn vẻ cáu kỉnh.

- Chỉ là lễ cưới nhỏ trong nhà thờ. Em gặp anh ấy khi học ở Anh. Em định dành dụm sang Nhật du lịch sẽ gặp báo hỷ cho anh. – Lê lấm lét như đứa em gái trước ông anh cau có hơn là trước người cũ.

Ryo lừ mắt một cú dữ dằn, rồi đưa lon nước ngọt lên tu ừng ực nhằm xả phẫn uất. Biết anh khoa trương, Lê giả vờ chớp mắt ra chiều hối lỗi hòng phụ họa. Bên anh luôn vui như vậy – những cãi vã vặt vãnh, những tung hứng ăn rơ. Những kỷ niệm mà chỉ cần vài hồi tưởng cũng đủ lún tâm hồn vào gối bông êm ấm.

Năm nhất đại học. Ryo là mối tình đầu của Lê – với cô anh luôn là như vậy, dù anh nhất mực khẳng định đó đơn thuần là cú say nắng của một cô bé zero kinh nghiệm tình trường. Anh ví tình ý của cô với lớp kem bóng bẩy trang trí bánh ga-tô, chưa chạm vào được phần nhân bông lan. Cũng có lý, khi lần đầu gặp trước cổng học xá, cô đã nhỏ dãi nhìn như thể anh tỏa đầy hào quang, rồi hăm hở gửi đến hàng tấn tim. Cô thích, anh trông hay hay như một ngôi sao nhạc rock đơn độc. Cô thích, anh là thủ môn đội bóng đá.

Ôm niềm đam mê to như cái kho, Lê lao vào Ryo. Cô luôn thừa rảnh rỗi túc trực ngoài sân cỏ, ngắm anh bắt bóng khi hụt lúc trúng. Cô trường kỳ giả ngu, tìm anh gia sư tất cả môn học. Cô… đốt anh chết cháy bằng lửa tình của đứa con gái lần đầu đủ can đảm kết thân với người mình yêu thích.

“Cược không, sẽ có lúc em chán anh như chán những con gấu bông từng khiến em reo to khi lần đầu nhìn thấy?” – Ryo nói, lúc gặm phong chocolate Lê tặng vào lễ tình nhân. Cô bĩu môi, dặn lòng sẽ dùng thời gian chứng minh chuyện ngược lại. Thế mà… anh đúng!



Tình cảm của Ryo hoàn mỹ hơn cả yêu. – Lê ám thị mình như thế khi quyết định thôi đeo đuổi anh. Anh với cô luôn quá tốt. Luôn khéo léo ứng xử những tán tỉnh quá lố, tránh làm cô bẽ mặt. Nhưng viên chocolate ngọt ngào hạng nhất cũng có hạn sử dụng, huống chi ngọt ngào của con người. Cô sợ một ngày anh hết kiên nhẫn và hóa lạnh lùng. Cô thà có anh lâu dài trong cuộc sống dưới bất kỳ thân phận nào, còn hơn được anh yêu rồi gãy đổ. (Tình đầu mấy khi có hậu!) Và thật ra là cô nản, khi mọi cố gắng bị rơi vào túi vô đáy. Hai người thân thiết thêm vài tháng rồi anh tốt nghiệp. Anh đi. Mối liên lạc vẫn giữ nhưng bớt thường.

- Hồi đấy em thật rầy rà, nhưng vì sao anh không gắt? Cứ nói nặng một lần, thể nào em cũng tự ái mà thôi bám riết anh.

- Yêu là quyền tự do của con người, cấm em anh bị phạt thì sao? Mà thực ra bên em rất vui. – Ryo khẽ cười. Ánh cười có cái bẽn lẽn chữa thẹn của kẻ đang thừa nhận một sự thật đáng yêu mà mình từng bác bỏ – Những trò tán tỉnh của em thật trẻ con, nhưng vui kỳ lạ.

- Vậy sao không yêu em? – Lê hấp tấp, rồi liền ngậm chặt miệng như thể đấy là lời kiêng kị hay xấu hổ lắm.

- Em là đồ ngốc! Nếu không thích, anh đâu phí công lằng nhằng với em? Anh vốn muốn mọi chuyện tự nhiên phát triển. Yêu phải từ tốn. Nhưng yêu với em là đốt giai đoạn.

- Ha ha ha… – Lê giấu cái ngỡ ngàng vào tràng cười thô gượng – Vì sao đoán được em sẽ chán anh?

- Em là ả đa tình. Cứ mặc em thoải mái yêu thích, đến một lúc tim em sẽ tự xẹp mà không cần anh lỗ mãng.

- Vì sao…

- Tình cờ gặp lại, em hãy tận hưởng món quà của số mệnh thay vì liên thanh chất vấn anh. – Giọng Ryo trở nên cứng – Không ngờ em cưới sớm thế. Tính cách em luôn khiến anh nghĩ rằng em sẽ ế hoặc ở giá.

- Nhọc nhằn lắm em mới bẫy được một chàng tử tế giống anh. Và anh ấy chịu cưới em, phải nhanh tay chứ!

Thấp thoáng, Hans và bạn gái Ryo cùng tiến đến máy bán nước tự động từ nhà vệ sinh. Sau màn giới thiệu ngắn gọn, Ryo hôn trán Lê tạm biệt. Trong chiếc hôn, cô nghe tim anh rung những nhịp bất thường. Trong chiếc hôn, anh nghe tim cô nảy mạnh một nhịp rồi chậm rãi dần. Và mỗi đôi tình nhân đi về mỗi hướng. Khi cuộc đời cho hai lựa chọn và đã chọn cái thứ nhất, thì mãi mãi chẳng ai biết cái thứ hai là thế nào. Chỉ có những giả định khiến lâu lâu quá khứ được hồi tỉnh hít thở vài cái.

(...)

Tác giả: Ploy

Được thể hiện qua giọng đọc : Nhím Xù, Jun

Kỹ Thuật: Nhím Xù


Bạn có thể tìm thấy những bản nhạc nền được sử dụng trong chương trình tại forum Nhacvietplus và Blog Việt theo địa chỉ: http://forum.nhacvietplus.vn. 
Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Audio Book bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email audiobook@dalink.vn

 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Khoảng Trời Nhiều Gió (Blog Radio 868)

Khoảng Trời Nhiều Gió (Blog Radio 868)

Nghịch cảnh luôn là điều mà trăm vạn lần ta không muốn phải trải qua. Nhưng ấy thế mà ông trời lại luôn biết cách khiến chúng ta phải đối mặt với nó.

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)

Cuộc sống vốn đã khắc nghiệt, những người ta gặp, những mối quan hệ xung quanh luôn ảnh hưởng và khiến cuộc đời ta thay đổi. Đừng vì cái tôi mà đánh mất những người thân yêu nhất.

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)

Mỗi ngày chỉ là quá khứ của ngày mai. Chi bằng cứ hướng tới ngày mai bằng tình yêu cho mọi người.

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)

Nhân quả vẫn tồn tại dù bạn có tin hay không. Và chắc chắn đến thời điểm đủ duyên, những nhân chúng ta gieo sẽ trổ quả.

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)

Khi những khó khăn, bão tố không ngừng ập đến ta có đủ can đảm để tĩnh lại và nghĩ xem tại sao đến giây phút này ta vẫn còn đang sống.

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)

Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)

Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình, nên tôi hay lên mạng tìm kiếm một cái kết nối gì đó. Tôi cần một ai đó, người lạ cũng được, để họ lắng nghe tôi lúc này.

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)

Sáng nay thức dậy, lòng tôi bỗng trào dâng một tình yêu dành cho chính mình. Tôi muốn mặc đẹp hơn, bất chấp công việc hôm nay thế nào. Một cảm giác yêu thương và hân hoan.

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)

Tôi từng quanh quẩn hoài với những hồi ức, ngần ngại chẳng dám xóa bỏ chúng khỏi cuộc đời. “Từng ấy kỉ niệm, từng ấy niềm vui cơ mà, sao mà có thể từ chối sự hiện diện của chúng đây…” Tôi từng đắn đo nhấn nút “xóa tất cả” những tấm hình, những câu chuyện đã lưu, những dòng tin nhắn đã gửi. Nhưng lại lấp lửng chẳng dám chạm tay vì sợ nhỡ đâu một ngày lại tìm đến nó, cần đến nó như để tìm thêm một chút động lực thì sao?

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)

Ngày đó ông bà cũng không ưng dượng, vì hoàn cảnh nhà dượng khó khăn lại đông anh em, trên có mẹ già, dưới có em nhỏ ông bà sợ dì lấy dượng sẽ phải chịu khổ, ra sức can ngăn, nhưng dì thương dượng lại cứ mãi cứng đầu cứng cổ đến cùng.

back to top