Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chúng ta đủ lớn để chấp nhận hiện thực rồi

2022-04-01 01:25

Tác giả: Aicii


blogradio.vn - Bầu trời hôm nay cũng vẫn xanh nhưng không đẹp như trước. Vì chúng ta đã lớn và ước mơ cũng không còn nhiều.

***

Bầu trời năm ấy còn xanh lắm. Vì chúng ta còn trẻ và ước mơ cũng nhiều. Tuổi trẻ mà, ai chẳng có những mơ mộng, những viễn tưởng về một tương lai hoàn hảo nhất. Anh và em cũng từng như thế. 

Chúng mình bên nhau ở những cái tuổi đẹp nhất của đời người. Chúng ta chưa biết cái gì gọi là e dè hay sợ sệt, anh thích mạo hiểm, em muốn đương đầu, chúng ta của những năm tháng ấy chưa từng biết lùi bước. 

Em thích báo chí, anh thích chụp ảnh. Chúng ta có dòng máu nghệ thuật chảy trong người, điều đó làm chúng ta lầm tưởng rằng mình sẽ có thể bước đi trên cùng một con đường rất dài. 

dao_-_choi_1

Tuổi 17, chúng ta hứa hẹn cùng thi vào một trường Đại học, ở cùng một dãy trọ, sáng chở nhau đến trường khi bình minh vừa hé mắt, chiều đèo nhau về dưới ánh nắng hoàng hôn của Sài Gòn tấp nập. Ước mơ của đôi ta đã từng chỉ đơn giản đến thế, và nó hoàn hảo không chút tì vết. Nhưng hiện thực chưa bao giờ buông tha cho những mơ mộng hay lầm tưởng. Chúng ta không thể chiến thắng thứ mang tên số phận. Em không đậu báo chí, anh cũng chẳng thể đậu điện ảnh. Chúng ta lần đầu đối mặt với việc chia xa.

Em theo đuổi chuyên ngành tài chính khô khan, anh cũng buộc phải học ngành kĩ thuật cứng nhắc. Chúng ta lần đầu nếm mùi thất bại, chấp nhận bước trên con đường mà mình chưa bao giờ nghĩ tới. 

Em và anh cố gắng níu kéo lấy những thứ mang tên thời gian. Mình cũng vẫn cố gắng cùng nhau, nung nấu ý định chống lại cả thế giới. Chúng ta từng nghĩ rằng, dù thế giới có quay lưng, chúng ta cũng sẽ không bỏ rơi nhau. Ít nhất chúng ta đã làm được trong suốt những năm tháng bồng bột nhất đó anh nhỉ.

Ra trường, anh theo làm nhiếp ảnh tự do, bị cả gia đình phản đối. Tuổi 21, anh gần như chẳng có gì trong tay, nhưng ít nhất anh có em. Em cũng thế, theo đuổi sự nghiệp vẽ tranh viết truyện đầy chông chênh, không có bất kì một vệt sáng nào trừ anh trong đời. 

xinh_-_dep_1

Hôm đó nắng rất đẹp, trời rất xanh, nhưng rồi mình cũng lựa chọn buông tay nhau. Anh vẫn mặc chiếc áo khoác jean em tặng, em vẫn mang đôi giày anh tích góp mua cho. Hai đứa mình chia tay không cần cãi vã. Chỉ vì đơn giản hình như mình bên nhau đủ lâu rồi.

Tuổi 23, 24, chúng mình đủ lớn để nhận ra như thế nào là hợp, là xứng, là thật lòng. Chúng ta thật lòng với nhau, cùng nhau trưởng thành, nhưng rất tiếc, hình như chúng mình hết yêu nhau mất rồi. Cũng có những đớn đau và luyến tiếc. Nhưng rồi chúng ta sẽ lại hạnh phúc thôi anh à, vì chúng ta đủ lớn để biết bản thân mình cần gì. 

Bầu trời hôm nay cũng vẫn xanh nhưng không đẹp như trước. Vì chúng ta đã lớn và ước mơ cũng không còn nhiều.

© Aicii - blogradio.vn

Xem thêm: Tháng tám, màu thời gian gõ nhịp yêu thương | Radio Tâm Sự

Aicii

Hãy yêu bản thân trước khi đòi hỏi thế giới yêu lấy mình

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày

Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

Món canh nhót dân dã mẹ nấu

Món canh nhót dân dã mẹ nấu

Hồi ức đẹp đẽ về những mùa nhót tuổi thơ ùa về. Tôi với chị dằng dai, rủ rỉ... Bồn chồn nhớ quê…. Rồi tôi bỗng thèm được ăn món canh nhót dân dã mẹ nấu năm nào!

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi

Với tôi, thành phố này ngạc nhiên đến kỳ lạ, lại đẹp đến ngỡ ngàng…

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi

Tôi không phải nữ chính trong tiểu thuyết. Tôi không có một cuộc đời được sắp đặt sẵn, không có một chàng trai dịu dàng luôn đứng phía sau ủng hộ mình, không có những tình tiết kỳ diệu biến ước mơ thành sự thật chỉ trong một đêm. Nhưng tôi có chính mình.

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt

Có những món đồ trong nhà tuy nhỏ, tưởng không quan trọng nhưng lại âm thầm ảnh hưởng đến vận khí cả gia đình.

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình

Tôi nói với cô bạn: nếu thực trong tâm không tha thứ, buông bỏ được thì hãy ra đi, cuộc sống này ngắn ngủi lắm, sống cạnh nhau chỉ là những dằn vặt, sai lầm chồng chất sai lầm thì cuộc sống lãng phí quá.

back to top