Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chúng ta đều đang hạnh phúc dù không có nhau nữa rồi

2022-11-12 01:25

Tác giả: Aicii


blogradio.vn - Nếu ngày đó anh mạnh mẽ nhiều hơn một chút thì 7 năm của chúng tôi sẽ có một cái kết đẹp hơn chăng? Nhưng tất cả chỉ là giá như, ít ra, cả hai chúng tôi dường như đều đang hạnh phúc với cuộc đời của mình, đều đang ấp ủ cho mình những hoài bão và niềm tin yêu về một tương lai rất khác.

***

Anh ấy đã khóc trong đám cưới của tôi. 

Tôi và anh ấy là người yêu cũ của nhau. Chúng tôi yêu nhau năm 15 tuổi, bên nhau 7 năm, đến năm 22 tuổi thì chia tay nhau. 

Anh ấy yêu tôi từ thuở còn độ tuổi chưa lớn nổi, ở độ tuổi bồng bột nhất của cuộc đời mình. Chúng tôi gần như chẳng nhận được sự chúc phúc của bất kì ai ngoại trừ bản thân mình. Tất cả mọi người đều cho rằng chúng tôi còn quá trẻ để bắt đầu những mối quan hệ, việc học hành sẽ bị xao nhãng bởi những thứ tình cảm mơ hồ này. 

Chúng tôi nắm tay nhau trưởng thành, hứa hẹn với nhau cả nghìn điều với tư cách là những đứa trẻ con. Anh ấy hứa sẽ lấy tôi, tôi hứa sẽ chỉ yêu mỗi anh ấy. Chúng tôi cứ thế ngây ngốc cùng nhau vượt qua quãng đường cấp 3 đầy sóng gió. 

trong-tinh-yeu

Lên Đại học, anh học ở Thủ Đức, còn tôi thì ở tận quận 3. Những ngày đầu anh đều dậy lúc 5 giờ sáng chạy lên quận 3 đón tôi đi học. Dần dần, anh phải làm thêm, chúng tôi chính thức học cách chia sẻ bớt thời gian. Chúng tôi ở tuổi 18 bắt đầu học cách bước vào đời, anh đi làm shipper kiếm thêm thu nhập, tôi đi làm nhân viên ở quán cà phê gần nhà. Những lúc bị khách bom hàng, anh gọi cho tôi rồi nghẹn ngào. Nhưng dần theo thời gian, cuộc sống bào mòn anh, những lời than thở không còn trên đầu môi anh nữa.

Tôi chứng kiến anh trưởng thành, chứng kiến anh từ chàng trai lạc quan trở thành một người lớn kiệm lời. Anh cũng vậy, anh chứng kiến tôi từ cô bé hay cười trở thành một cô gái ít nói và khôn khéo hơn. Chúng tôi cứ nghĩ đó là giai đoạn đau khổ nhất cuộc đời, nhưng chúng tôi dường như đã quá non trẻ so với cuộc sống lắm bon chen này. 

Tốt nghiệp, chúng tôi cùng nhau bôn ba khắp nơi kiếm miếng cơm manh áo. Anh xin làm nhân viên công chức trong một công ty bảo hiểm, tôi trở thành nhân viên ngân hàng đầu tắt mặt tối. Thời gian chúng tôi dành cho nhau lại vơi đi thêm phân nữa. Có những hôm anh phải về nhà vào lúc 11,12 giờ đêm, uống rượu cùng khách hàng, đó là lần đầu tiên anh gọi cho tôi rồi khóc nức nở. Anh khóc vì mệt mỏi, khóc vì những ấm ức anh phải chịu suốt từng ấy thời gian. Tôi cũng chỉ có thể khóc cùng anh qua màn hình điện thoại. 

phu-nu-tren-20-tuoi-

Năm 22 tuổi, anh gọi cho tôi, nói lời chia tay. Tôi thời điểm đó cũng bình tĩnh đến lạ thường. Anh nói anh không đủ khả năng lo cho tương lai của chúng tôi, anh nói anh quá bấp bênh, không muốn để tôi phí phạm cuộc đời cùng anh. Và rồi chúng tôi chia tay. 

Sau chia tay, anh từ chức công việc hiện tại, đi phượt cùng bạn bè anh khắp đất nước, sau đó lại bắt đầu góp vốn cùng bạn bè mở cửa hàng nhạc cụ. Chúng tôi vẫn duy trì mức quan hệ bạn bè xã giao bình thường. Tôi cũng có người yêu mới, là một đồng nghiệp. Chúng tôi quen nhau 2 năm thì tiến tới hôn nhân. 

Ngày cưới, anh cũng nhận được thiệp mời, xuất hiện trong bộ dạng chỉnh chu nhất có thể. Anh nhìn tôi trong chiếc váy cưới màu trắng rồi bật khóc. Tôi không biết vì sao anh khóc nữa, có chăng vì hạnh phúc cho tôi, hay vì lời hứa năm xưa sẽ trở thành chú rể nay trở nên dở dang.

Có lẽ, nếu ngày đó anh mạnh mẽ nhiều hơn một chút thì 7 năm của chúng tôi sẽ có một cái kết đẹp hơn chăng? Hay nếu ngày đó tôi hứa cùng anh đương đầu với những bấp bênh đó thì chắc hiện tại tôi đã là cô dâu của anh rồi. Nhưng tất cả chỉ là giá như, ít ra, cả hai chúng tôi dường như đều đang hạnh phúc với cuộc đời của mình, đều đang ấp ủ cho mình những hoài bão và niềm tin yêu về một tương lai rất khác. 

© Aicii - blogradio.vn                                 

Xem thêm: Cuối cùng em cũng có thể bước qua quá khứ để hạnh phúc rồi

Aicii

Hãy yêu bản thân trước khi đòi hỏi thế giới yêu lấy mình

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày

Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

Món canh nhót dân dã mẹ nấu

Món canh nhót dân dã mẹ nấu

Hồi ức đẹp đẽ về những mùa nhót tuổi thơ ùa về. Tôi với chị dằng dai, rủ rỉ... Bồn chồn nhớ quê…. Rồi tôi bỗng thèm được ăn món canh nhót dân dã mẹ nấu năm nào!

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi

Với tôi, thành phố này ngạc nhiên đến kỳ lạ, lại đẹp đến ngỡ ngàng…

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi

Tôi không phải nữ chính trong tiểu thuyết. Tôi không có một cuộc đời được sắp đặt sẵn, không có một chàng trai dịu dàng luôn đứng phía sau ủng hộ mình, không có những tình tiết kỳ diệu biến ước mơ thành sự thật chỉ trong một đêm. Nhưng tôi có chính mình.

back to top