Yêu mà không dám nói, chỉ vì sợ mất nhau
2020-09-20 01:35
Tác giả:
blogradio.vn - Thanh xuân năm ấy, chúng ta vì rất nhiều nỗi sợ mà bỏ lỡ nhau nhưng bây giờ tớ có thể thật lòng chúc phúc. Chúng ta đã chọn cho mình những con đường rất riêng. Cảm ơn cậu vì đã góp mặt trong thanh xuân của tớ, đã cho tớ một cậu bạn thân tuyệt vời và một mối tình đầu đầy những mộng mơ. Tớ đã từng yêu cậu, bạn thân à.
***
Người ta thường nói tuổi học trò lắm những mộng mơ, ai cũng ấp ủ cho mình những mối tình dang dở, những mối tình không nói thành lời. Tớ cũng vậy, cậu cũng thế và chúng ta đã từng như vậy.
Tớ và cậu là bạn thân từ năm lớp Tám, sang cấp ba điều đáng mừng là chúng ta vẫn như vậy. Chúng ta cùng nhau đi qua những khoảng thời gian đẹp nhất thanh xuân. Từng cùng nhau trốn học chỉ vì muốn uống một ly nước mía. Từng cùng nhau nhảy cẫng lên vui mừng vì được chung trường cấp 3, cũng từng cùng nhau học đàn chỉ vì muốn quay clip cho ngầu như các bạn con trai khác.
Và quan trọng hơn, cậu thích tớ, tớ biết và tớ cũng vậy.
Cậu vì tớ đói mà sẵn sàng bỏ tiết dẫn tớ đi ăn, từng vì tớ mà sẵn sàng đánh nhau không biết bao nhiêu lần dù bản thân cậu chỉ là anh hùng rơm. Tớ biết, cậu luôn làm tất cả mọi thứ vì tớ.
Chúng ta thích nhau là thật nhưng chưa bao giờ dũng cảm nói ra. Tớ sợ mất cậu, cậu sợ mất tớ, và vì chúng ta e ngại cái gọi là tương lai.
Cậu từng có rất nhiều bạn gái, cô gái nào cậu cũng giới thiệu và tham khảo qua ý kiến của tớ cả. Nhưng mỗi lần tớ khuyên cậu yêu ai, lông mày cậu cứ nheo lại, ánh mắt buồn hẳn ra rồi "Ừ" một tiếng rõ bực mình. Tớ biết cậu muốn làm tớ ghen, tớ ghen thật đấy nhưng rất tiếc tớ cả đời này đều không muốn cho cậu thấy điều đó.
Tớ cũng từng thích nhiều người khác, tớ chọn bên người khác chứ không phải là cậu vì tớ muốn mối quan hệ của chúng ta sẽ mãi tự nhiên và chân thành như thế. Tớ muốn chúng ta chăm sóc cho nhau một cách tốt nhất chứ không phải đầy gượng ép.
Và cuối cùng, chúng ta vẫn không thắng được lí trí, chúng ta lựa chọn như thế đi qua thanh xuân.
Cậu đậu Đại học, tớ cũng vậy và chúng ta xa nhau từ đó. Khoảng thời gian đầu chúng ta video call, đi cà phê cùng nhau, nhắn tin với nhau rất nhiều nhưng mọi thứ cũng sẽ qua thôi. Cậu có việc của cậu, tớ có việc của tớ, những lần liên lạc thưa dần theo thời gian.
Chúng ta tốt nghiệp, đi làm, có người yêu mới, những lần hỏi han cũng qua loa dần đi. Cuộc sống hiện đại kéo khoảng cách chúng ta thưa đến nỗi không thể cứu vãn được nữa.
Ngày cậu gửi thiệp cưới cho tớ, tớ mất ngủ mấy đêm liền. Có lẽ không hẳn vì tớ còn thương cậu hay gì cả, chỉ đơn giản là tớ không chấp nhận được người luôn sau lưng tớ rời bỏ tớ mà thôi. Người cậu cưới cũng là bạn học cũ của cậu, cô ấy rất xinh đẹp và hiền lành. Người đó từng thích cậu rất lâu,nhưng không lâu bằng tớ.
Ngày cậu gửi thiệp cưới, cuối cùng tớ cũng có thể nói ra tớ đã từng rất thích cậu. Ngày cậu gửi thiệp cưới, cậu cũng thật thà trả lời “Cậu cũng vậy”.
Thanh xuân năm ấy, chúng ta vì rất nhiều nỗi sợ mà bỏ lỡ nhau nhưng bây giờ tớ có thể thật lòng chúc phúc. Chúng ta đã chọn cho mình những con đường rất riêng. Cảm ơn cậu vì đã góp mặt trong thanh xuân của tớ, đã cho tớ một cậu bạn thân tuyệt vời và một mối tình đầu đầy những mộng mơ. Tớ đã từng yêu cậu, bạn thân à.
© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn
Xem thêm: Tạm biệt tình đầu...
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Hẹn nhau ở ngày mai
Giá như mọi thứ diễn ra chậm một chút, để cô có thể nói cảm ơn cậu, chậm lại một chút để cô có thể tặng cậu một ly nước, chậm lại thêm một chút, đủ để cô có thể kịp nói rằng, cô thích cậu. Và giá như mọi thứ diễn ra chậm thêm một chút nữa, một chút nữa thôi, để cậu cũng có thể nói, rằng cậu rất thích cô.

7 mẹo để cải thiện chứng nghiện điện thoại của bạn
Trung bình, chúng ta dành 7 tiếng mỗi ngày để sử dụng các thiết bị điện tử như điện thoại, máy tính bảng… Trong đó, theo trang Exploding Topics, thời gian sử dụng điện thoại thông minh trung bình của một người là 3 tiếng 15 phút. Nếu bạn không thể rời tay khỏi chiếc smartphone, có thể những mẹo dưới đây sẽ giúp bạn cải thiện chứng nghiện điện thoại của mình.

Nắm chặt tay nhau
Xin một lần nắm chặt lấy tay nhau Điểm tháng năm cùng bạc màu mái tóc Để đôi tay già nua gầy run rẩy Vẫn luồn vào tay nắm chặt đôi tay.

Gửi vào biển
Gió kéo về réo gọi dãy phi lao Sóng rì rào thả chồng xô bờ cát Biển hát khúc ngân vang tiếng lòng ta gửi Hòa mây trời xoa dịu trái tim đau.

Để không phải hối tiếc khi ngoảnh đầu nhìn lại
20 tuổi, 40 tuổi hay 60 tuổi, hãy sống trọn từng phút giây. Đây là cách duy nhất để bạn không hối tiếc khi ngoảnh đầu nhìn lại những gì đã trải qua.

Hãy yêu nhau thật lâu
Cùng nhau tay nắm lấy Dù có là bao lâu Nắm chặt đừng buông nhé Hãy yêu nhau thật lâu.

Đến bao giờ thì em hiểu được
Đến bao giờ thì em mới hiểu được Những ngọt ngào mà em đã từng trao Trái tim anh bỗng lỡ một vài nhịp Ôi cô bé nhỏ nhắn của anh ơi.

Cơn giông đã xa rồi
Người giám đốc của nhà máy và cả người phó giám đốc kia, họ đã từng là hai người lính vào sinh ra tử của thời chiến tranh mưa bom bão đạn, và nay họ lại một lần nữa xung trận trong một mặt trận hoàn toàn mới, mặt trận kinh tế.

Đợi một người đâu biết có còn thương?
Cuộc tình buồn chỉ có vậy mà thôi Anh xa rồi, anh đâu cần nhớ nữa Chỉ mỗi em và con tim nức nở Đợi một người đâu biết có còn thương?

Đâu là vũ khí sắc nhọn xóa tan mọi khoảng cách?
Không có con đường dẫn đến sự chân thành, sự chân thành chính là con đường.