Blog Radio 435: Hà Nội - Sài Gòn đêm không ngủ
2016-03-25 22:09
Tác giả:
Ruby Vân Anh
Giọng đọc:
Chit Xinh
- Lá thư trong tuần: Giới hạn của ngày và đêm...

Một ngày của mỗi người không giống nhau, dẫu tất cả chúng ta đều vẹn tròn 24 tiếng.
Tôi nhận ra giá trị của ngày và đêm, không chỉ đơn giản về mặt thời gian mà nó vẫn đang hiện hữu. Nếu bạn đã từng đặt chân đến thành phố ánh sáng, sẽ thấy dường như đêm không thể là đêm, những ngọn đèn lung linh, những âm thanh sôi động, những nhà hàng, quán cà phê vẫn còn thức, bởi con người vẫn chưa ngừng lại nhu cầu thưởng thức của mình. Nhưng nếu bạn từng đến một khu chợ lao động, sẽ thấy dường như ngày và đêm không thể phân biệt bằng kim giây, kim phút của chiếc đồng hồ, những khuôn mặt đợi chờ được gọi đi làm, những dáng hình mỏi mệt dựa vào nhau, những đôi mắt đang nhắm lại cố níu giấc ngủ chưa sâu, nhưng cũng có nhiều người thao thức vì hi vọng. Họ hi vọng trong khoảng không gian vẫn còn dày đặc hơi sương ấy, có ai đó vẫy tay gọi và họ sẽ bắt đầu một ngày mới khi có một công việc để làm.
Tôi tin rằng, mỗi người đều có cách để nhận biết giới hạn của ngày và đêm. Giống như tôi, giới hạn đó là âm thanh. Và với bạn, giới hạn đó có thể là hình ảnh của người mẹ kéo chiếc chăn đắp lên người cho bạn trước khi chìm vào màn đêm; có thể là hình ảnh của một cụ già bán xôi ngoài đầu ngõ đã đặt gánh hàng ở vị trí quen thuộc để bắt đầu buổi sáng mỗi ngày; có thể là tiếng chuông báo thức của chiếc đồng hồ khiến bạn luyến tiếc giấc mơ mà vẫn chưa sẵn sàng cho một ngày mới với bộn bề công việc. Và còn nhiều nữa những giới hạn riêng để chúng ta trôi qua trọn vẹn hai mươi tư tiếng.
Có thể niềm vui sẽ kéo dài ngày sang đêm, và có thể nỗi buồn sẽ khiến màn đêm lấn chiếm sang ngày không kiểm soát. Nhưng sẽ chẳng có điều gì thay đổi được, rằng đi qua giới hạn ấy sẽ bắt đầu cho một ngày mới khác, và bạn sẽ lại trải qua những điều mới mẻ không biết trước, điều đó đáng để đợi chờ.
Chỉ khi Trái đất ngừng quay, còn không, mỗi chúng ta đều sẽ trải qua một ngày với những giới hạn khác nhau và đều có ngày hôm sau đang đợi.
- Rubby Vân Anh

- Truyện ngắn: Hà Nội - Sài Gòn đêm không ngủ!
Anh - Dù còn khá trẻ những đã là một doanh nhân thành đạt, làm chủ một doanh nghiệp 300 con người với những chuyến công tác dài liên miên
Cô - Kém anh 4 tuổi chỉ là một cô giáo với đồng lương đủ sống, cuộc sống đơn giản đôi khi nhạt nhẽo và niềm vui duy nhất là những đứa học trò ngoan, sống tình cảm
Tháng 3 về, Hà Nội trở mình thay áo mới với hoa sưa, hoa ban rộ khắp trời. Anh và cô ngồi trong quán cafe nhỏ sau 4 tháng không gặp. Cũng chẳng biết vì gì mà quá lâu như thế không gặp mặt?
Thời gian không gặp nhau cô vẫn chăm sóc cẩn thận chậu cây anh tặng khi mới quen, cô rất thích chậu cây đó vì trông lúc nào nó cũng xanh tốt đầy sức sống. Cô vẫn hy vọng cây luôn tốt có nghĩa là sức khoẻ anh luôn tốt. Thi thoảng thấy anh vẫn online nhưng anh không hỏi cô thì cô cũng không hỏi anh, với bản tính kiêu hãnh có thừa nên trước giờ cô ít khi là người chủ động. Còn anh, thi thoảng vào nói một vài câu hỏi thăm rồi để lửng..... Có lúc cô không muốn bận tậm đến anh nữa, nhưng cô lại chẳng dũng cảm làm được.
Sau thời gian dài không gặp sắc mặt anh khoẻ hơn, ánh mắt anh biết cười hơn. Nhìn anh cô thấy thương mến hơn những giận hờn trong lòng.


Email cô viết cho anh từ Hà Nội, nhưng không gửi

Chiều nay tâm trạng khá uể oải, cô đã tự pha cho mình một ly cafe và vào Facebook vô tình nghe câu chuyện về tình yêu tuổi già trên một page. Khi được hỏi "Ông (Bà) có còn yêu nhau như ngày xưa không?"
Bà cụ trả lời: KHÔNG (cười cười)
Còn ông cụ trả lời: CÓ CHỨ, TÔI VẪN YÊU BÀ ẤY NHƯ NGÀY ĐẦU TIÊN
Sau đó bà cụ trả lời thêm: SỐNG ĐƯỢC VỚI NHAU ĐẾN TUỔI NÀY KHÔNG PHẢI YÊU MÀ LÀ THƯƠNG. RẤT THƯƠNG!
Cô thừa nhận đôi khi cô mơ mộng khá nhiều, dù tuổi này không phải chỉ nghĩ đến màu hồng. Nhưng cô vẫn tin có thứ tình cảm như thế. Cô nhớ có đọc được đâu đó câu chuyện khi hỏi "tại sao 2 ông bà vẫn bên nhau hạnh phúc đến tận tuổi già như thế?" Hai ông bà trả lời: Ở thời đại của chúng tôi, cái gì hỏng thì sửa chứ ko vứt đi như bọn trẻ bây giờ.
Nhận được mail anh viết, thực lòng cô cảm thấy khá vui. Lâu rồi Email của cô chỉ toàn là công việc và những quảng cáo. Đôi khi viết ra không hẳn là để bày tỏ với người khác, chỉ đơn giản là trải nghiệm cảm xúc của chính mình. Cảm ơn anh đã kể cô nghe về một góc Sài Gòn, dù cô cũng có vài dịp đến thành phố đó, nhưng đến rồi lại đi luôn chưa có dịp hiểu nhiều, có 1 lần đêm ở lại Sài Gòn nhưng là đêm mất ngủ vì xung quanh mọi thứ quá ồn ào. Đã không ít lần định đến và ở lại thành phố đó, nhưng dường như chưa đủ duyên nợ và cũng bởi đơn giản cô cảm thấy SG náo nhiệt quá, một người trầm tính như cô hợp với Hà Nội hơn.
P/s: hôm nay nghỉ dậy nên cô cũng thật thảnh thơi. Và cũng đang nghe Thời thanh xuân sẽ qua....
Dù cuộc đời chẳng phải ngẫu nhiên mà con người ta gặp nhau và chia sẻ được những điều trong cuộc sống một cách thành thật nhất. Cô nghĩ phải có duyên từ kiếp trước nên kiếp này mới có thể thân thiết. Nhưng cái duyên ở đời đôi khi cũng để lại cho con người ta nỗi khắc khoải. Cái tuổi của cô không còn quá trẻ để chờ đợi một điều mình không biết chắc để rồi đôi khi người mà mình nhớ nhất lại chính là mình của ngày xưa. Ngày xưa chỉ nghĩ đi là sẽ đến, thích là sẽ cố để có bằng được, giờ đây nghĩ gì cũng cầm lên đặt xuống sợ tổn thương....
- Quỳnh Chi
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Bình yên ai mua mà bán, ai thừa mà xin
Bạn thân mến đừng cố tìm kiếm sự bình yên vì vốn dĩ bình yên ở rất gần với chúng ta ngay từ những điều đơn giản nhất. Bình yên giống như một luồng gió mát thổi vào tâm hồn của bạn, xua tan đi nỗi lo toan mệt mỏi đang phải gồng mình gánh chịu để có thể thả hồn vào những điều mình đang có và cảm thấy hạnh phúc.

Kể từ giờ em có thể sống hạnh phúc rồi (Blog Radio 808)
Biết đâu chỉ vì bạn cố gắng cứu vãn những gì không thể mà bỏ quên hạnh phúc của mình. Biết đâu người vẫn ở bên cạnh quan tâm, an ủi, đối xử với bạn thật tốt, nhưng đó chỉ là cảm giác muốn dựa vào ai đó những lúc yếu lòng chứ không phải là yêu.

Khi bạn thay đổi thế giới tự khắc đổi thay
Tôi có một người bạn thân, cô ấy chia tay bạn trai sau bốn năm họ bên nhau, cô ấy nói rằng bản thân đã rất lưỡng lự khi đưa ra quyết định đó nhưng khi cô nghe anh bạn trai nói: Vì em quá yêu anh, nên những năm qua em đã thay đổi quá nhiều đến mức em không còn là chính em nữa.

Tình bỏ lỡ là tình đắng cay (Blog Radio 807)
Tôi chỉ mong sao, cả đời này của tôi và bạn, đều sẽ không bỏ lỡ người mà mình yêu thương nhất.

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)
Anh nói xem, giữa việc chưa từng gặp gỡ hay đã gặp nhau rồi nhưng phải chia xa thì sẽ mang đến nhiều tiếc nuối hơn.

Người cũ từng thương
Có người từng nói, để gặp một người chúng ta chỉ cần một giây, để yêu một người có lẽ chúng ta chỉ cần một ngày, nhưng để quên đi một người đôi khi chúng ta cần đến cả một đời. Thực ra trong suốt cuộc đời mỗi người, để gặp được một người mà mình thích không dễ dàng gì. Mỗi một cuộc tình đều có ý nghĩa nhất định. Tình yêu trong giai đoạn thanh xuân chính là quá trình giúp ta trải nghiệm cũng như trưởng thành. Chỉ cần chúng ta dũng cảm để yêu thì xem như tuổi trẻ của chúng ta không có gì tiếc nuối.

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)
Tôi từng có một câu chuyện rất dài, vắn tắt vài ba câu liền kể hết. Cậu ấy từng có một cuộc đời thật đẹp, bỗng nhiên một ngày hóa thành sương mờ đắm mình trong biển nước.

Sao phải buồn vì những điều đã cũ
Chào bạn ngày hôm nay của bạn như thế nào? Vui vẻ hay âu lo dù có thế nào thì cũng mong rằng bạn của ngày mai sẽ luôn là phiên bản tốt hơn bạn của hôm này nhé. Dù cho cuộc đời không vì nước mắt của bạn mà dịu dàng hơn, bão giông lại càng không vì những bước chân trốn chạy của bạn mà nhường cho mặt trời hửng nắng. Cuộc đời đâu phải một giấc ngủ, để sau một đêm dài với những cơn ác mộng, bình minh sẽ rạng phía đằng đông. Tất cả sẽ ổn thôi mãi chỉ là một lời trấn an vô nghĩa - nếu hôm nay bạn lựa chọn buông xuôi.

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)
Khi họ nói muốn ra đi, thực chất trong lòng ngàn vạn lần muốn hét lên: “Hãy giữ anh đi! Anh sẽ ở lại!” Họ chỉ muốn một lần được người mình yêu níu kéo, để biết trong lòng cô ấy, họ quan trọng đến nhường nào.

Tình đầu là tình bỏ lỡ
Anh là mối tình đầu mà tôi nghĩ mình đã vô tình bỏ lỡ. Nhưng sự thật đã chứng minh, chỉ cần còn tình cảm, còn đủ yêu thương và trân trọng, thời gian chỉ là một ý niệm nhỏ nhoi.