Phát thanh xúc cảm của bạn !

Khi người lớn cô đơn

2015-05-29 01:00

Tác giả:


Bài dự thi "Độc thân không cô đơn".

blogradio.vn - Chiều nay, lặng lẽ bước giữa dòng người xa lạ, nghe những giai điệu nhẹ nhàng, da diết ấy, lòng lại càng thấm thía hơn cảm giác trống vắng, cô đơn. Có nhiều lúc dừng chân, nhìn lại con đường dài mình đã đi qua, chợt nhận ra mình không có ai để nhớ thương.

***


Nghe bài hát "Khi người lớn cô đơn" (Phạm Hồng Phước).

Chiều, bước thật chậm trên con đường quen thuộc, trong cái se lạnh của mùa đông, ủ ấm đôi bàn tay trong túi áo khoác dày cộp và ngước mắt lên trời dõi tìm những cánh chim lạc lối. Đã lâu rồi, đó có lẽ là thói quen cố hữu, là sở thích quái dị của một con bé đôi mươi như tôi. Có những buổi chiều tôi hân hoan khi nhìn một cánh chim tội nghiệp tìm thấy bầy; cũng có những buổi chiều tôi mỉm cười ấm áp khi thấy một cánh chim kịp xà vào tổ. Nhưng hôm nay, một buổi chiều trong những buổi chiều, vẫn con đường ấy, vẫn khoảng trời ấy, sao lòng tôi lại trào lên một nỗi buồn miên man khó tả.

Giữa khoảng trắng mênh mông, một cánh chim bay lẻ loi trên nền trời giá lạnh. Cánh chim không mải miết, không vội vã mà dường như lạc lõng giữa chân mây. Có thể, cánh chim không có nơi để về, quên đường về hay cánh chim sợ cảm giác cô đơn trong cái tổ ấm áp ấy, sợ cảm giác cô đơn ở nơi bé nhỏ quen thuộc ấy. Có lẽ chỉ có cánh chim ấy mới hiểu được sự lẻ loi, cô quạnh của chính mình...Lòng bồi hồi, tôi lại thả suy nghĩ miên man, nhẹ bước trên cung đường nhỏ bé của mình. Bất chợt đâu đây, những giai điệu da diết của bài hát “Khi người lớn cô đơn” vang lên làm lòng tôi chợt thắt lại. Mọi cảm xúc chợt ùa đến, lẫn lộn. Để rồi bất chợt nhận ra mình cũng đang cô đơn giữa dòng đời vội vã, cô đơn trong cái thế giới nhỏ bé giữa cuộc sống hối hả từng ngày!

“Thành phố bé thế thôi, mà tìm hoài chẳng được, tìm hoài sao chẳng thấy nhau giữa chốn đông người.
Thành phố bé đến thế thôi, mà tìm hoài không thấy, chút ấm áp, chút yêu thương riêng mình”.

Những giai điệu như thấm vào lòng, chảy vào tim và khắc lên đó một nỗi chơi vơi khó tả. Cuộc sống bé thế thôi, thành phố…cũng bé thế thôi, nhưng tìm đâu ra “chút ấm áp” của riêng mình và tìm đâu ra “chút yêu thương” giữa dòng đời vô hình, lặng lẽ? Câu hỏi ấy cứ ám ảnh, cứ day dứt mãi không thôi. Có lẽ cuộc sống nhiều lo toan đã cuốn ta vào vòng xoáy của nó, để rồi có những lúc bất chợt nhận ra mình lạc lõng giữa dòng trôi hối hả đó, và cũng chợt nhận ra mình hoang mang trong chính suy nghĩ của mình.

“Chiều đứng giữa ngã tư, nhìn dòng xe tấp nập, dừng lại bên quán nước khu chợ vắng thưa người.
Nào nhắm mắt chút thôi. Mặt trời đang không hát, nắng sắp tắt, chẳng buông lời hình như…”

người lớn cô đơn

Chiều là lúc gác mọi bộn bề lo toan của cuộc sống thường nhật, tìm cho mình cảm giác yên lành trong khoảng trời thân yêu, là lúc tay trong tay trao cho nhau chút ấm áp, ngọt ngào. Nhưng có lẽ với tôi không như vậy! Chiều của tôi chỉ là lúc dạo bước một mình, là lúc đôi bàn tay tự tìm hơi ấm cho nhau trong cái tiết trời se lạnh, là lúc hối hả giờ tan tầm hay cũng chỉ là lúc loay hoay tìm cho mình lối đi giữa dòng người xuôi ngược…

Có quá nhiều thứ để làm, có quá nhiều thứ để lo toan, nhưng trong những lo toan ấy không có thứ tên là “điểm tựa”. Không có một ánh mắt ấm áp, không có một cái nắm tay đầy yêu thương, cũng không có một bờ vai vững chắc để tựa vào những khi yếu đuối nhất. Một mình-giữa bộn bề cuộc sống, một mình-con đường nhỏ quen thuộc, một mình-nơi chốn vẫn đi về và một mình - “trạm xe, dừng không ai đón đưa”. Tất cả cũng chỉ là vì tôi cô quạnh trong cái thế giới nhỏ bé của mình, “là vì tôi cô đơn giữa đường phố thân thuộc” hay “là vì tôi…hôm nay cô đơn giữa đời trôi”…

Cảm xúc như lắng đọng trong từng câu hát. Đã có nhiều lúc tôi tự hỏi lòng rằng tại sao mình lại thích bài hát này đến vậy, tại sao mỗi lần nghe lòng tôi lại chất chứa một nỗi buồn miên man đến vậy? Câu trả lời có lẽ là vì những ca từ trong bài hát thật sự sâu lắng, vì những rung cảm đồng điệu trong tâm hồn và có lẽ bởi vì tôi, cũng giống như “tôi” trong bài hát ấy, là một người lớn cô đơn.

Chiều nay, lặng lẽ bước giữa dòng người xa lạ, nghe những giai điệu nhẹ nhàng, da diết ấy, lòng lại càng thấm thía hơn cảm giác trống vắng, cô đơn. Dòng đời vẫn trôi, vẫn hối hả và dù đôi lúc lòng thấy trống trải, chênh vênh, tôi vẫn phải bước tiếp những bước đi của riêng mình. Có nhiều lúc dừng chân, nhìn lại con đường dài mình đã đi qua, chợt nhận ra mình không có ai để nhớ thương, đã lâu lắm rồi!

Tác giả, có lẽ là rất thấu hiểu nên mới viết ra những ca từ sâu sắc đến vậy! Một “người lớn cô đơn” đắm lòng mình với bài hát “Khi người lớn cô đơn” trong một chiều đông se lạnh, cảm giác đó chắc sẽ không bao giờ tôi quên được!

© Trần Thị Mỹ Tài – blogradio.vn

Bài tham dự cuộc thi viết “Độc thân không cô đơn”. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận và chia sẻ link bài viết này lên các mạng xã hội cho bạn bè, người thân cùng đọc. Bạn cũng có thể chia sẻ lại link bài viết này từ fanpage BlogViet Vietnamnet




Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn.

yeublogradio


Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Chuyện tình như mơ

Chuyện tình như mơ

Viết làm gì một nỗi niềm riêng Màu giăng lối ta đi trong niềm nhớ

Anh người em từng thương

Anh người em từng thương

Em chưa kể câu chuyện cũ cho anh nghe vì em biết khi kể lại nhưng chuyện cũ lại khơi về quá khứ lại khiến mình tự trách và buồn nhiều hơn. Kể ra rồi cũng chẳng thay đổi được gì cả, nếu có chắc mình đã tua đi tua lại chuyện ấy hơn trăm vạn lần rồi. Chuyện của anh cũng thế thôi…

3 tháng đầu năm chỉ là

3 tháng đầu năm chỉ là "nháp", kể từ tháng 5, 3 con giáp này bứt phá trong công việc, tình tiền song hành thuận lợi

Trong thời gian tới, những con giáp này có cơ hội lấy lại những gì đã mất.

Lấm tấm cơn mưa

Lấm tấm cơn mưa

Cô nghĩ hoa có thể làm được như vậy, những cánh hoa mong manh dịu dàng quá đỗi kia và cả vô số những hạt nước li ti được đọng lại trên đó sẽ nhắc người ta về những điều thiện lương của cuộc sống. Sẽ nhắc người ta về tình yêu thương giữa con người và con người với nhau trong cuộc sống

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

back to top