Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đời người vô thường nhưng tình yêu là vĩnh cửu

2017-09-18 01:10

Tác giả:


blogradio.vn - Đời người là vô thường, thoắt còn thoắt mất nhưng tình cảm hai ông bà dành cho nhau thực sự vĩnh cửu...

***

 Đời người vô thường nhưng tình yêu là vĩnh cửu

...Tháng 9, mùa thu lại về với lá rụng cùng mùi hoa sữa thơm trên hè phố quen thuộc. Trời nắng vừa đủ không làm chói chang mắt ai đó đang yêu nhau. Trong một phòng bệnh lão khoa, hai ông bà tuổi độ bảy mươi ngồi đối diện nhau. Ông vừa chải tóc cho bà vừa nói:

- Bốn mươi năm sống bên nhau, bà tên Tường Vi nhưng tôi cứ thích gọi bà là mùa thu của tôi! Hôm nay tôi may mắn được chải tóc cho mùa thu đẹp nhất đó.

Bà cười.

Những nét nhăn thời gian lưu trên khóe mắt bà như căng ra, biến mất vì câu nói ngọt ngào của ông. Tay ông cầm chiếc lược chải đều đều trên mái tóc điểm sương của người bạn đời đồng hành bốn mươi năm với ông. Bà ngước nhìn ông, mắt hơi ươn ướt, nhẹ nhàng nắm lấy tay ông:

- Tôi cảm ơn ông luôn nắm chặt tay tôi suốt đường đời...

Hình như ông cũng đang xúc động nên im lặng, vội quay mặt nhìn ra khung cửa sổ đầy nắng nói một câu vu vơ:

- Chà ! Hôm nay trời nắng tốt quá...

Bà lớn tuổi rồi nên có cái nhớ, cái quên. Tuy nhiên, bà chẳng quên khoảng thời gian hai vợ chồng mới kết hôn và có đứa con đầu lòng. Ngày xa xưa, cuộc sống còn nhiều khó khăn vì đất nước vừa đi qua chiến tranh, đứa con trai chào đời là kết quả của tình yêu chân thành giữa hai người bạn thân cùng học một trường Sư phạm. Như mọi người giai đoạn ấy, đồng lương giáo viên của ông bà không đủ lo cho con. Hai ông bà bàn tính với nhau nấu một nồi xôi bán thêm buổi tối. Bà sao có thể quên những ngày mưa gió, ông lo lắng nhìn trời lại thở dài khi nồi xôi đặt sau xe đạp còn nhiều. Trên đường trở về nhà, ông đạp xe có vẻ nặng nề hơn. Bà ngồi phía sau chẳng biết là nước mưa hay nước mắt rơi tràn trên khuôn mặt.

Qua thời gian, mọi việc cũng thay đổi nhiều. Ông bà yên tâm đứng lớp không bận lòng vì sinh kế nữa. Cậu con trai chuẩn bị vào lớp một. Ông bà hạnh phúc khi đón thêm đứa con gái ra đời. Niềm vui của gia đình nhỏ như được nhân lên gấp đôi! Thấm thoát nhiều mùa cây bàng trước ngõ thay lá... hai đứa con của ông bà mới ngày nào còn tranh dành nhau trái bắp to hơn hoặc ganh tị chuyện được ngồi phía trước xe máy, giờ đây đã lấy vợ lấy chồng. Hai con kinh tế khá giả nên đều ra ở riêng. Ngôi nhà ngày xưa của ông bà vốn dĩ chật chội nhưng tràn ngập tiếng cười nói của các con, bỗng nhiên trở nên trống trải và buồn bã.

 Đời người vô thường nhưng tình yêu là vĩnh cửu

Bà nhìn xuống bàn tay của ông và bà. Bàn tay với những ngón thon dài của bà từng được gọi là tay búp măng, bây giờ nổi đầy gân và gầy guộc. Tay ông cũng vậy, khẳng khiu chai sạn kiểu người lớn tuổi. Chao ôi! Thời gian có ai níu kéo được bao giờ. Bà chợt hỏi:

- Ông nhớ lời tôi dặn là không được cho hai anh em chúng nó biết tôi phải vào bệnh viện chứ?

- Tôi làm đúng như bà yêu cầu! Không cho con biết để nó yên tâm đi làm lo cho gia đình riêng phải không?

- Đúng rồi. Thật lòng thì tôi rất nhớ con và cháu, nhưng nghĩ lại chúng cũng vất vả lắm. Chúng mình từng đi qua cái cầu: kết hôn, nuôi con nên thông cảm cho hai đứa nó.

Trong chuyện nhớ con cháu , ông xem vẻ ngoài cứng rắn chứ lại yếu đuối về tình cảm hơn bà. Lâu lâu không thấy con đưa cháu về thăm, ông lại buồn đến mất ăn mất ngủ. Thỉnh thoảng bà còn bắt gặp ông mở album xem ảnh chụp hai đứa con lúc còn nhỏ. Ông tiếp tục chải tóc cho bà. Chợt ông kêu lên:

- Tóc bà bạc hết đầu rồi. Nằm bệnh lâu lại rụng nhiều nữa. Để lần này về, tôi sắc thuốc hà thủ ô cho bà uống nhé.

- Ai già mà tóc còn xanh chứ?

Ông cất chiếc lược đi, lấy quả cam lột vỏ rồi nói nhỏ nhẹ đủ cho bà nghe thôi:

- Mình ơi! Tôi muốn gọi bà là "mình ơi" giống lúc trẻ. Tôi thật có lỗi vì để bà gánh vác gia đình nhiều quá. Bà ốm đau thế này có trách gì tôi không bà?

Giờ đến phiên bà quay mặt nhìn ra cửa sổ. Bà rơi nước mắt nhưng đây không phải là nước mắt của đêm mưa gió ngày xưa, hai ông bà chở nhau trên chiếc xe đạp cũ kỹ cùng nồi xôi bị ế mà đó là những giọt nước mắt hạnh phúc như khi bà nhìn hai đứa con chào đời vậy.

Đời người là vô thường, thoắt còn thoắt mất nhưng tình cảm hai ông bà dành cho nhau thực sự vĩnh cửu...

© Hải Triều – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

back to top