Chuyện vợ chồng
2009-01-21 16:41
Tác giả:
Blog Việt -
1. Buổi tối, vợ đi gội đầu về, chồng nhìn đồng hồ cười bảo: “Hôm nay em chậm hơn mọi hôm 30 phút”…Vợ chỉ cười trừ không nói năng gì….
Buổi tối cả nhà ngủ say, vợ bật máy tính lên làm việc. Lúc chờ cho máy khởi động tự nhiên vợ nhớ đến những sợi tóc bạc cô thợ gội đầu nhổ hộ lúc tối…Từng sợi, từng sợi một trắng tinh như cước…Lúc đầu mọi người còn đếm, sau nhiều quá không ai đếm nữa…Trước khi ra về, vợ vo tròn lại được một nhúm bỏ vào thùng rác…
Thi thoảng bạn bè vui miệng khen (đểu) vợ trẻ, chồng vẫn thường đùa: “Vợ anh còn một chút xíu cộng chút xíu, cộng chút xíu nữa mới ba mươi tuổi, lấy đâu ra mà già”…
![]() |
| Hình ảnh: Deviantart |
2. Chồng bảo, đi xa nhớ nhất là gì, nhớ nhất là cái lưng vợ. Là vì vợ ngồi suốt ngày bên bàn làm việc, tối đi ngủ vẫn đang ngồi, sáng mở mắt ra cũng vẫn còn ngồi nguyên chỗ đó. Hôm rồi trong bữa cơm trưa kể chuyện đó cho các anh chị trong phòng cùng nghe. Một bác trong phòng bảo: “Bảo chồng em mỗi năm chụp lưng một lần rồi đem ra so lưng năm nay có khác lưng năm ngoái….”. Mọi người ai cũng cười…
Dạo này buổi tối không đọc tài liệu trên máy mà vác mấy cuốn sách lên giường nằm đọc. Vừa đọc, vừa chơi với Gấu bi…Chồng tự nhiên bảo: “Em này, nhà mình dạo này thiêu thiếu một cái lưng...”
![]() |
| Hình ảnh: Deviantart |
4. Nhà chật, bừa bộn vì toàn sách là sách. Sáng vợ đi làm, lỉnh kỉnh nào túi máy tính, túi xách to tổ chảng đựng vô thiên lủng các loại sách…Tối, vợ đi làm về, lại mang thêm về một chồng sách khác. Nhét hết các chỗ có thể nhét được... Sách trong các tủ mỗi ngăn sắp làm hai lớp mà vẫn chật... Mỗi tối, để viết một bài khoảng mười lăm trang thì vợ bày ra xung quanh đủ loại sách to nhỏ lớn bé từ trên bàn la liệt xuống mặt đất....Viết xong loạt bài này dọn loạt sách ấy vào rồi lại bày loạt sách khác ra viết bài khác. Nói chung có thể miêu tả là giấy tờ tung tóe, bừa bộn khủng khiếp....
Một lần, bà giúp việc gọi đồng nát để bán giấy vụn, vợ ngồi trong phòng nghe thấy chồng dặn bà: “Báo cháu đọc xong bà cứ bán thoải mái nhưng giấy tờ trong phòng nhà cháu làm việc thì trước khi thu dọn bà cứ hỏi qua cô ấy một câu...Mất một tờ giấy của cô ấy thôi có khi phải ngồi viết lại cả một đêm đấy bà ạ”...
![]() |
| Hình ảnh: Deviantart |
6. Thi thoảng vợ hỏi chồng: Anh có hối hận không?
Chồng bảo: Có chứ.

"Niềm hạnh phúc" của tác giả bài viết
Vợ hậm hực lườm cho một phát: Hối hận thì bỏ đi thôi.
Chồng bảo: Trót rồi. Hồi mới yêu còn trẻ người non dạ nên hứng chí hứa rằng: khi nào còn ở bên anh em có thể làm bất cứ cái gì mà em thích... Há miệng mắc quai, giờ đành chịu vậy... Nói xong rồi lại còn lắc đầu ra điều rất chi là hối hận....
Từ hồi mới yêu đến giờ tính ra mười mấy năm rồi. Kể ra chồng cũng là một người rất biết giữ lời hứa...
Về tác giả Blogger Quách Hiền: Người đàn bà bên cửa sổ
Ho ten: Thơm Ho ten: Lê Văng Thể Ho ten: Nguyễn Duy Chiến Ho ten: Nguyen Tieu Ho ten: Phạm Đức Hiệp Ho ten: Mèo Hen Ho ten: hoamit85 Ho ten: Dương Thu Hoài Ho ten: vuhoanganh Ho ten: Thủy Linh Ho ten: Thanh Lê Ho ten: Lê Gia Hưng |
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Nỗi đau của con người khi bị chà đạp nhân phẩm
"Lời nguyện cầu cho Katerina" là tiểu thuyết tâm lý viết về chủ đề Holocaust của nhà văn Séc Arnošt Lustig. Tác phẩm được đánh giá “mang sức nặng tinh thần vượt thời gian”.
Bình an sau giông bão (Phần 1)
Những đêm mưa thưa dần, nhưng bên trong quán, không khí vẫn ấm áp. An ngồi sau quầy, đôi bàn tay thoăn thoắt pha cà phê, nhưng lúc ngẩng lên, vẫn không quên nở một nụ cười. Cái cười của cô không rực rỡ, chỉ nhẹ như một vệt sáng mờ, nhưng đủ để khiến Phong thấy lòng mình mềm ra.
Lời hẹn cây xấu hổ
Cô nhớ lời hẹn với Hải, nhớ ánh mắt khi cậu nắm tay mình. Nhưng khoảng cách giờ đây lớn quá: một người ở thành phố với tri thức rộng mở, một người vùi mình trong đồng ruộng và những buổi chợ quê.
Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai
Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.
Do dự trời sẽ tối mất
Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."
Nhật ký những ngày hạ xanh
Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.
5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở
Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.
Ly cocktail của ký ức
Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.
Sao phải cưới người không yêu
Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…
Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi
Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.





