Yêu em lâu đến vậy ( Người yêu hoàn mỹ, phần 42 )
2014-05-30 14:29
Tác giả:
Giọng đọc:
Radio Online Team, Mèo Mun, Nhím Xù
Chỉ cần như vậy. Hướng Vãn, chỉ cần như vậy. Em có phiền toái, chỉ cần giao cho anh, như vậy là tốt rồi. Mà điều anh muốn, đơn giản chỉ là sự tin tưởng của em mà thôi.Trong đầu Đường Thần Duệ vô cùng choáng váng, không còn thấy rõ người trước mặt..Đường Thần Duệ đột nhiên mở mắt ra.Lúc tỉnh mộng, thật là tàn nhẫn.Cô không phải Hướng Vãn, Hướng Vãn chưa từng gọi anh như vậy, cô sẽ gọi cả họ tên của anh. . . . .Một tay Đường Thần Duệ bất chợt đặt lên bả vai cô gái đối diện, đẩy cô rời khỏi người mình, nhiệt tình ban nãy cũng nhanh chóng mất đi, trên vẻ mặt lạnh lùng của anh không có lấy một chút biểu cảm.
Ánh sáng nhập nhòe , Đường Thần Duệ giương mắt nhìn cô, khi nhận ra giữa đám nam nữ lộn xộn này đột nhiên xuất hiện một cô gái thanh thuần như vậy, Đường Thần Duệ liền lập tức cười lớn, không nhận nước mà thuận tay ôm lấy cả người cô gái, cúi đầu cắn vào tai cô: “Tối nay theo anh nhé. . . . . .”
Tiếng nói vừa thốt lên, anh liền bước vào sàn nhảy.Hấp dẫn rồi đây. . . Đường Dịch ngồi ở sofa trong góc khuất, nhìn ra sàn nhảy xa xa là Đường Thần Duệ đang say rượu ôm một cô gái nhảy thật kịch liệt.Anh hiểu con người cậu ta, Đường Thần Duệ không thích những thứ đồ nóng kích thích tình dục, bao gồm rượu, bao gồm cả những người con gái xa lạ.
Xung quanh sàn nhảy, có vài vòng người đang vây quanh, hò hét chói tai, có người cầm cả chai sâm banh tới, dùng sức lắc mạnh sau đó mới mở nắp ra, sâm banh nhất thời phun hết lên sàn nhảy, vẩy vào người Đường Thần Duệ. Áo sơ mi của anh liền bị thứ rượu mát lạnh thấm ướt, chiếc áo mỏng dính vào cơ thể, lộ ra những đường cong hấp dẫn.Cô gái phục vụ cũng bị sâm banh dính vào người, nước nhỏ xuống theo sợi tóc, tạo thành những từng giọt lưu lại dưới cằm. Ánh mắt Đường Thần Duệ đẫm nước, anh chợt cúi người đến gần cô, hôn lên chiếc cằm tinh tế, đầu lưỡi đảo một vòng đem những giọt sâm banh nuốt vào trong miệng, anh hơi ngửa đầu lên, liền chạm vào ánh mắt bàng hoàng và luống cuống của cô gái nhỏ.

Trong lòng anh chợt dâng lên một cảm xúc dịu dàng khác thường, tâm tình sủng ái một lần nữa nổi lên. Một tay đặt sau gáy cô, Đường Thần Duệ dán môi mình vào môi cô gái, cạy răng tham lam tiến vào hôn thật sâu.Sau khi kết thúc hai bài nhảy, Đường Thần Duệ vô cùng hiếu thắng, ôm hông của cô gái, tươi cười đẩy đám người ồn ào ra rồi cùng nhau rời khỏi sàn nhảy.
Đường đi và phòng ốc ở đây Đường Thần Duệ đều vô cùng thuần thục, anh tùy ý tìm một gian phòng trống, một cước đá văng cửa ra vào, đem cô gái nhỏ chôn giữa thân mình và bức tường,anh tựa vào tường hôn dọc từ cổ cô gái xuống, ngón tay không ngừng tháo bỏ bộ đồng phục sớm đã ướt đẫm kia.
“Tên cô là gì?”
“Em họ Tập, quản lý gọi em là Tiểu Tập. . . . . .”
“Tên rất hay, tôi thích.Có chuyện gì cần giúp đỡ, chỉ cần cô nói ra, tôi sẽ giúp…”
“Thật sao?”
Anh bật cười xoa gương mặt cô, vẻ mặt tràn đầy sủng nịnh.Cơ hội tốt như vậy, cô không thể không nắm lấy, lập tức nói thật:
“Nhà em cần tiền. . . . . .”
“Được, ” Nghe rõ yêu cầu của cô gái, cả người Đường Thần Duệ dịu dàng đến kì lạ, anh hôn lên môi cô gái, nhanh chóng rút hai cái thẻ ATM từ trong người bỏ vào tay cô. “. . . . . . Tôi giúp cô.”
Chỉ cần như vậy. Hướng Vãn, chỉ cần như vậy. Em có phiền toái, chỉ cần giao cho anh, như vậy là tốt rồi. Mà điều anh muốn, đơn giản chỉ là sự tin tưởng của em mà thôi.Trong đầu Đường Thần Duệ vô cùng choáng váng, không còn thấy rõ người trước mặt, chỉ cảm thấy hạ thân mình cực nóng, dục vọng đàn ông bùng nổ, anh kéo cô gái ngồi lên trên người mình, trong mơ hồ Đường Thần Duệ nghe thấy một tiếng gọi ‘Thần. . . . . . ’.
Đường Thần Duệ đột nhiên mở mắt ra.Lúc tỉnh mộng, thật là tàn nhẫn.Cô không phải Hướng Vãn, Hướng Vãn chưa từng gọi anh như vậy, cô sẽ gọi cả họ tên của anh. . . . .Một tay Đường Thần Duệ bất chợt đặt lên bả vai cô gái đối diện, đẩy cô rời khỏi người mình, nhiệt tình ban nãy cũng nhanh chóng mất đi, trên vẻ mặt lạnh lùng của anh không có lấy một chút biểu cảm.
(...)
Biên tập: Blog Tử Vi - Hamano Michiyo
Được thể hiện qua giọng đọc: Mèo Mun, Nhím Xù
Kỹ thuật: Nhím Xù
Bạn có thể tìm thấy những bản nhạc nền được sử dụng trong chương trình tại forum Nhacvietplus và Blog Việt theo địa chỉ: http://forum.nhacvietplus.vn.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)
Nhân quả vẫn tồn tại dù bạn có tin hay không. Và chắc chắn đến thời điểm đủ duyên, những nhân chúng ta gieo sẽ trổ quả.

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)
Khi những khó khăn, bão tố không ngừng ập đến ta có đủ can đảm để tĩnh lại và nghĩ xem tại sao đến giây phút này ta vẫn còn đang sống.

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)
Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)
Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình, nên tôi hay lên mạng tìm kiếm một cái kết nối gì đó. Tôi cần một ai đó, người lạ cũng được, để họ lắng nghe tôi lúc này.

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)
Sáng nay thức dậy, lòng tôi bỗng trào dâng một tình yêu dành cho chính mình. Tôi muốn mặc đẹp hơn, bất chấp công việc hôm nay thế nào. Một cảm giác yêu thương và hân hoan.

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)
Tôi từng quanh quẩn hoài với những hồi ức, ngần ngại chẳng dám xóa bỏ chúng khỏi cuộc đời. “Từng ấy kỉ niệm, từng ấy niềm vui cơ mà, sao mà có thể từ chối sự hiện diện của chúng đây…” Tôi từng đắn đo nhấn nút “xóa tất cả” những tấm hình, những câu chuyện đã lưu, những dòng tin nhắn đã gửi. Nhưng lại lấp lửng chẳng dám chạm tay vì sợ nhỡ đâu một ngày lại tìm đến nó, cần đến nó như để tìm thêm một chút động lực thì sao?

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)
Ngày đó ông bà cũng không ưng dượng, vì hoàn cảnh nhà dượng khó khăn lại đông anh em, trên có mẹ già, dưới có em nhỏ ông bà sợ dì lấy dượng sẽ phải chịu khổ, ra sức can ngăn, nhưng dì thương dượng lại cứ mãi cứng đầu cứng cổ đến cùng.

Nơi Tình Yêu Bắt Đầu (Blog Radio 858)
Mưa ngớt. Không khí mát mẻ và trong lành, khác hẳn với những ngày nắng như thiêu như đốt suốt một tuần ròng rã. Chim hót véo von trên cành na, nhảy nhót chuyền cành làm cho những hạt mưa còn đọng lại rớt xuống trên đầu chú mèo nhỏ xinh, tinh nghịch đang rình rập, nô đùa.

Đi Xa Hơn Để Trưởng Thành Hơn (Blog Radio 857)
Với những ai từng xa nhà, xa gia đình, xa bạn bè thân thiết đã từng cảm thấu nỗi lòng của những đêm đông thương nhớ hơi ấm vị quê nhà. Đó là nỗi nhớ những bình dị thân thương, những con đường trước nhà, khóm hoa đầu ngõ, âm sắc quê hương, lòng thương nhớ mẹ cha. Và đó cũng chính là những cảm xúc khó nói nên lời của Thảo Uyên.

Đứng vững vàng trên đôi chân nhỏ bé (Blog Radio 856)
“Nước mắt lưng tròng, tôi đọc hết lần này đến lần khác, nhưng không thể không chấp thuận rằng, thanh xuân là một cuốn sách quá đỗi vội vã”. Khi màn đêm buông xuống cũng là lúc con người ta tháo ra những ngụy trang trên gương mặt của mình. Cởi bỏ dáng vẻ vô tư, lộ ra đôi mắt đỏ hoe; rũ bỏ nụ cười gắng gượng trên môi, giọt nước mắt đã lăn dài trên má.