Phát thanh xúc cảm của bạn !

Thạch Sanh (Phần 1)

2016-05-20 15:00

Tác giả: Giọng đọc: Hằng Nga

blogradio.vn - Ngày xửa ngày xưa ở một vùng nọ có hai vợ chồng tiều phu tên Thạch-Nghĩa tuổi cũng đã xế chiều rồi mà mãi vẫn chưa có một mụn con để dựa dẫm lúc tuổi già. Hai vợ chồng rất buồn vì nhìn thấy nhà người ta thì con đàn cháu đống nhưng nhà ta thì chỉ côi cút mỗi hai người. Mong ông trời rủ lòng thương xót, hai vợ chồng Thạch-Nghĩa ngày ngày làm rất nhiều việc nghĩa như làm đường, đắp đập, khơi mương.

Việc làm của hai vợ chồng cuối cùng cũng có kết quả, lòng tốt của họ đã thấu đến tận trời cao. Ngọc Hoàng đã cử thái tử xuống hạ giới đầu thai làm con của hai vợ chồng nhà họ Thạch. Cuối cùng Thạch bà cũng mang thai, vì là thái tử đầu thai nên việc sinh mang của Thạch bà cũng rất kì lạ, mang thai đến ba năm trời mà bà vẫn chưa sinh, trong quá trình bà mang thai thì không may Thạch ông đã bệnh nặng và qua đời. Chồng mất được một thời gian thì không bấy lâu sau, Thạch bà đã sinh hạ ra được một cậu con trai khôi ngô tuấn tú và rất khỏe mạnh. Bà đã đặt tên cho đứa con trai duy nhất của mình là Thạch Sanh, không ít lâu sau thì thạch bà cũng mất vì tuổi già sức yếu không thể chống chọi lại với bệnh tật.

Từ khi mẹ mất, Thạch Sanh sống tự lập một mình trong một túp lều tranh dưới một cây cổ thụ lớn. Tài sản duy nhất mà Thạch Sanh có là chiếc rìu để đốn củi và một chiếc khố để che thân. Năm Thạch Sanh lên 13 tuổi thì Ngọc Hoàng đã cử một vị thần xuống dưới trần gian để dạy cho Thạch Sanh võ nghệ và nhiều phép thần thông biến hóa.

Một hôm có một người bán rượu tên là Lý Thông trên đường bán rượu về ghé chân vào gốc đa để nghỉ ngơi, Lý Thông thấy Thạch Sanh rất khỏe mạnh, rất hiền lành chất phác nhưng lại mồ côi cha mẹ. Lý Thông nghĩ bụng “Nếu mà lợi dụng được thằng này thì sẽ được khối việc cho ta”. Chính vì vậy Lý Thông đã ngỏ lời muốn kết giao huynh đệ với Thạch Sanh, thấy Lý Thông muốn kết nghĩa anh em nên tưởng hắn có ý tốt nên Thạch Sanh đồng ý ngay. Sau khi kết nghĩa huynh đệ, Lý Thông đã đưa Thạch Sanh về nhà mình ở để dễ bề lợi dụng.

Thạch Sanh, Truyện cổ tích Việt Nam, truyện thiếu nhi

Vào thời gian đó, trong vùng có một con trăn tinh chuyên bắt người để ăn thịt, nhà vua cũng đã nhiều lần cử quan quân xuống đánh nhưng không thể địch nổi vì con trăn có quá nhiều phép biến hóa. Về sau nhà vua phải cho người thỏa thuận với nó rằng sẽ xây miếu thờ và hàng năm sẽ hiến tế một mạng người cho nó. Đúng vào năm ấy thì tới lượt Lý Thông đi hiến mạng cho trăn tinh, mẹ con nhà Lý Thông rất lo sợ và không biết phải xoay xở ra sao. Đang cùng bí thì hắn nghĩ ra một kế thâm hiểm, đó là cho Thạch Sanh đi thế mạng cho hắn.

Đợi lúc Thạch Sanh đi đốn củi về, Lý Thông mời Thạch Sanh uống rượu cùng mình và tâm sự:

– Đêm nay là đến lượt anh phải đi canh gác và quét dọn cái miếu thờ ở trong rừng, nhưng lúc chiều anh quên béng mất nên đã lỡ tay cất mẻ rượu. Giờ anh mà đi canh miếu thì lại hỏng mất mẻ rượu mới cất, hay là đêm nay em chịu khó đi canh miếu giúp anh. Cũng không có gì vất vả cả, em chỉ đến đó quét dọn một chút rồi nghỉ ngơi tới sáng trở về nhà thôi.

Thạch Sanh vốn dĩ hiền lành tốt bụng nên thấy Lý Thông nhờ vậy Thạch Sanh đồng ý ngay.

Đến nửa đêm, Trăn tinh bò vào miếu để tìm kiếm con mồi hiến tế, thấy Thạch Sanh con trăn tinh lao vào miệng há ra bộ nanh sắc nhọn phun nọc độc định giết chết Thạch Sanh để ăn thịt. Vì mang trong mình nhiều võ nghệ và nhiều phép thần thông nên Thạch Sanh đã bình tĩnh chiến đấu với con trăn tinh một trận chiến một mất một còn. Cuối cùng sau bao nhiêu phát chém, Thạch Sanh cũng đã lấy được đầu của Trăn tinh, xác nó Thạch Sanh đem đốt thành tro thì thấy xuất hiện một bộ cung tên bằng vàng sáng rực một góc miếu.

Thạch Sanh dắt búa vào người, đeo cung rồi chạy về nhà với chiếc đầu của trăn tinh. Nghe thấy Thạch Sanh gọi cửa, mẹ con Lý Thông hoảng hốt tưởng hồn Thạch Sanh về báo thù nên quỳ khấn van xin: “Em có sống khôn thác thiêng thì em hãy tạm đi, đừng quay về tìm anh nữa, mai hai mẹ con anh sẽ sắm vàng hương, cơm canh, rượu thịt cúng em chu tất”. Thạch Sanh vẫn không hiểu chuyện gì nên vẫn gọi cửa, mẹ con Lý Thông mở cửa thì thấy đúng là Thạch Sanh vẫn còn sống và đã giết được trăn tinh. Trở vào nhà Thạch Sanh kể lại toàn bộ chuyện giết trăn cho mẹ con Lý Thông nghe. Lý Thông bèn nảy ra một tâm địa thâm độc mới để cướp công trạng của Thạch Sanh. Hắn nói:

– Thôi nguy to rồi, đây là con trăn là báu vật của nhà vua. Ai mà giết nó sẽ không tránh khỏi tội chết, thôi giờ em hãy vào rừng chốn đi, mọi việc ở đây cứ để anh và mẹ lo liệu. Khi nào thấy yên ổn anh sẽ trở vào tìm em.

Thạch Sanh tin lời Lý Thông nên đã lập tức chạy vào rừng, quay trở lại túp lều dưới gốc đa xưa. Sau khi Thạch Sanh đi khỏi, Lý Thông lập tức lên kinh bẩm báo công trạng với nhà vua là đã giết được trăn tinh trừ họa cho dân làng. Nhà vua vui mừng lắm vì cuối cùng có người đã giết được trăn tinh nên trọng thưởng rất hậu cho Lý Thông, không những thế nhà vua còn phong ngay hắn làm quan đô đốc.

Để tiếp nối sự vui mừng nhà vua đã mở hội kén chồng cho công chúa Quỳnh Nga. Hội được mở linh đình suốt tháng nhưng mãi công chúa vẫn không tìm được người tâm đầu ý hợp. Một hôm, trong lúc đang dạo chơi ở vườn đào thì công chúa đã bị một con đại bàng khổng lồ xà xuống cắp đi. Thấy có một con đại bàng lớn bay qua, Thạch Sanh đã giương cung bắn một mũi tên trúng cánh trái đại bàng. Bị trúng tên thương nặng, con đại bàng dùng mỏ ngậm mũi tên rút ra rồi vội bay về hang ổ. Lần theo vết máu rơi, Thạch Sanh đã tìm được ra chiếc hang đại bàng ẩn nấp. Chàng đánh dấu cửa hang của con ác điểu rồi quay trở lại túp lều.

Nhà vua rất lo lắng nên đã sai gấp Lý Thông đi tìm bằng được công chúa trở về, nếu tìm được sẽ gả công chúa, cho làm phò mã nối ngôi vua, nhưng nếu không tìm được thì sẽ bị chém đầu. Lý Thông vừa mừng vừa lo, mừng vì nếu cứu được công chúa thì sẽ được làm phò mã, lo vì hắn chả có tài cán gì thì làm sao cứu được công chúa. Để dò la tin tức, Lý Thông đã cho mở hội hát xướng để nghe ngóng. Đến ngày thứ mười, biết Lý Thông mở hội Thạch Sanh đã đến thăm anh và kể lại chuyện bắn đại bàng cho Lý Thông nghe. Lý Thông vui mừng khôn xiết, mở tiệc tiếp đãi Thạch Sanh rồi bảo chàng dẫn đường đến hang ổ của đại bàng.

(Hết phần 1, còn nữa)

Theo: Truyện cổ tích Việt Nam
Thực hiện: Hằng Nga và nhóm sản xuất blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 2 (Blog Radio 828)

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 2 (Blog Radio 828)

Câu chuyện về một cô gái đã quay ngược về quá khứ để trở thành tình đầu của người yêu hiện tại, để không còn phải đóng vai người đến sau và là thế thân của ai đó. Nhưng liệu đường tình có rẽ lối theo hướng mà cô ấy muốn?

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 1 (Blog Radio 827)

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 1 (Blog Radio 827)

óa ra, ngay từ ban đầu mình đã chỉ là một người thay thế. Nhưng nếu có thể quay ngược về quá khứ, liệu mọi chuyện có khác đi không? Liệu mình có phải mang danh phận người đến sau trong cuộc đời ai đó?

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)

Lấy người không yêu mình mà chỉ yêu tiền của mình khổ lắm. Nhưng khi đang đứng trên đỉnh cao danh vọng, được hàng tá những cô gái xinh đẹp theo đuổi, mấy ai nhận ra điều này.

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)

Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện

Giá như anh đừng xuất hiện

5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?

back to top