Phát thanh xúc cảm của bạn !

Seoul trong mắt tôi

2021-08-24 01:20

Tác giả: Tuyết Như Trần


blogradio.vn - Ngày tạm biệt, ngồi trên máy bay, khi hồi tưởng lại những ký ức về Hàn Quốc, lạ thay, tôi chỉ nghĩ đến những gam màu. Giá có chút năng khiếu hội họa, tôi nhất định sẽ vẽ một bức tranh thật đẹp về vùng đất này.

***

Tôi thức dậy giữa lưng chừng giấc mơ, vội vã xuống nhà gọi một chiếc taxi, bắt đầu hành trình “Seoul rạng rỡ” của riêng mình. Như thường lệ, phi trường Tân Sơn Nhất vẫn nhộn nhịp, dù đã gần chín giờ tối. Khuấy nhẹ cốc cà phê nóng, tôi khẽ nhìn quyển sách dưới chân mình. Một ấn phẩm hay về Hàn Quốc, về cách mạng văn hóa và vô số những điều người ta muốn biết về quốc gia này. 

Tôi tìm thấy nó vào một ngày mưa gió giữa Sài Gòn. Nhớ ngày đầu mua sách về, tôi cứ xuýt xoa lật giở khe khẽ từng trang, sợ làm nhăn sách, sợ làm trầy những trang in màu quá đẹp. Sợ nhiều thứ, sợ như thể nếu làm hư nó thì giấc mơ của mình cũng tan thành mây khói.

Giấc mơ Hàn Quốc bị gác lại trên giá sách chừng ấy năm. Mỗi lần về nhà ngẩng đầu lên lại thấy giấc mơ của mình đóng bụi trên ấy, lòng chợt buồn rầu vô kể. Nhưng bằng cách nào đó, tôi vẫn tin Hàn Quốc rồi có lúc chỉ cách mình một màn sương mờ sau ô cửa nhỏ trên máy bay. Và hôm nay, giấc mơ ấy thật sự bắt đầu.

Rời khỏi sân bay Incheon, những cung đường ngập tràn hoa tươi dưới không khí lảng bảng hơi sương, những góc phố xanh mướt ngợp bóng cây ngân hạnh, cây lá đỏ, những con đường đèo uốn lượn nhìn xuống thung lũng xanh rì ngoạn mục lần lượt hiện ra trước mắt tôi.

ngan_-_hanh

Hàn Quốc là nơi hiếm hoi bạn có thể tận hưởng cảnh quan thiên nhiên giữa lòng phố thị một cách duyên dáng đến lạ lùng. Sẽ không ngoa nếu gọi Seoul là thành phố của những điều duyên dáng. Lối sống chậm rãi, gu thẩm mỹ tinh tế của người Hàn đã khiến mọi ngã đường góc phố, dù là nhỏ nhất, tại đất nước này đẹp hài hòa đến độ hoàn hảo.

Một sáng cuối hạ, khi nhìn lòng hồ trong vắt, mát lành với sắc xanh lúc nên thơ ngọt ngào, lúc xanh ngắt như tạo hoá lỡ đổ một vệt màu từ trời xuống đến mặt nước, tôi nhận ra thời điểm bắt đầu cuộc dạo chơi dưới nắng ấm của mình nên bắt đầu. 

Từ bộ phim “Bản tình ca mùa đông” đảo Nami trở thành điểm du lịch hấp dẫn du khách từ khắp thế giới. Khi ghé địa điểm tham quan lý tưởng này, tôi loay hoay với nhiều dự định, chẳng biết nên làm gì để tận hưởng tối đa cảnh sắc ở hòn đảo xinh đẹp này. Cuối cùng, giải pháp đơn giản nhất được lựa chọn. Bạn thử tưởng tượng xem, một ngày trời hạ trong veo, nắng ngọt ngào như ươm mật, len lỏi giữa những góc xanh mát của rừng cây ngân hạnh, mua thêm vài hộp kem vani, nước nha đam đóng chai, vừa ăn vừa nhẩn nha hít thở không khí êm đềm hiếm có, rõ ràng là cách thức đơn giản mà hiệu quả nhất.

Khi quay về Seoul, trời đã bắt đầu về chiều. Hoàng hôn đổ xuống thành phố những vệt nắng dài ngọt ngào và quyến rũ. Những góc đường đầy ắp hoa tươi yêu kiều trong gió, bao bọc quanh quảng trường thành phố. Giữa quảng trường, dòng suối nhân tạo chảy ngang êm đềm như một dải lụa mềm vắt ngang Seoul. 

seoul_1

Cầm theo vài quyển sách, mua thêm cốc nước ngồi ngâm chân dưới làn nước mát lạnh tận hưởng ánh hoàng hôn rực rỡ. Giữa dòng nước trong veo ấy, tôi nghĩ đến Ella Fitzgerald và lời hát kinh điển của cô “If the sun should desert the day, what would life be?” (Nếu mặt trời rời bỏ ngày mà đi, cuộc sống rồi sẽ ra sao?). Ngay lúc ấy, giữa quảng trường tươi đẹp này, có lẽ chẳng ai nghĩ đến một ngày như thế. Bởi trong vẻ yêu kiều của một ngày bình yên, người ta có thể ngồi đây uống cả một buổi chiều.

Thời tiết ở Hàn Quốc nhìn chung tương đối ổn định với bốn mùa rõ rệt. Tháng Sáu, thời điểm khi chúng tôi từ Việt Nam sang, lại là mùa mưa ở Hàn Quốc. Nhờ thế, tôi có dịp nhìn thấy một Seoul rất lạ, Seoul trong mưa. Dưới màn mưa lất phất, Cảnh Phúc cung đẹp rạng rỡ với những con đường lát đá ngoằn ngoèo quanh rừng thông xanh mướt. Cũng trong cơn mưa phùn tôi tản bộ lên tháp Namsan. Nếu ví Seoul là Paris của châu Á thì Namsan là một minh chứng rõ nét. Tọa lạc trên một ngọn đồi quanh năm xanh mướt, Namsan khiến người ta nghĩ ngay đến kinh đô ánh sáng khi chung quanh trang trí đầy những ổ khóa tình yêu. 

thap-namsan-min

Giữa không gian tươi trẻ, tràn ngập tiếng nhạc từ quán cà phê dưới tầng trệt của tháp, tôi lặng lẽ ngồi ngắm nhìn hai cây lá đỏ thấp thoáng gần mái đền cổ. Ai từng xem qua serie phim Gia đình là số một hẳn sẽ không xa lạ gì với không gian nơi đây. Tôi nhìn cảnh vật trước mắt mình như nhìn một giấc mơ. Những ngày ở Việt Nam chuẩn bị cho chuyến đi thật không uổng phí chút nào. Vùng đất suốt một thời gian của thời niên thiếu mơ ước được đặt chân đến cuối cùng đã trở thành hiện thực.

Ngày tạm biệt, ngồi trên máy bay, khi hồi tưởng lại những ký ức về Hàn Quốc, lạ thay, tôi chỉ nghĩ đến những gam màu. Giá có chút năng khiếu hội họa, tôi nhất định sẽ vẽ một bức tranh thật đẹp về vùng đất này. 

Bức tranh đẹp đẽ ấy dù ngước lên nhìn trời, cúi xuống nhìn đất, dõi mắt xa xa về phía những rặng núi, hay nghiêng mình đón một vệt nắng đang chảy vội xuống lòng hồ trong phút tàn úa huy hoàng của một ngày cuối hè vội vã, tất cả đều sẽ đẹp một cách rạng rỡ đến khó tin.

© Tuyết Như Trần  - blogradio.vn

Xem thêm: Nếu tình yêu lận đận thì đừng đổ lỗi cho duyên phận

Tuyết Như Trần

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Hỏi tôi đã bỏ lại điều gì của mình vào những ngày hè năm ấy, tôi chỉ có thể trả lời rằng tôi đã bỏ lại chính bản thân mình. Một tôi hòa đồng vui vẻ nhiệt huyết, vô ưu vô lo, đổi lấy một tôi giờ đây đã khác, trầm lặng, giấu tất cả ở trong lòng mình

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Cha mẹ có thương con hay không? Chắc chắn là có. Nhưng nó không lớn đến nỗi cứ hi sinh và không mong nhận lại như mọi người hay lầm tưởng hoặc lảng tránh sự thật. Thực chất thứ họ cho đi là một tình thương có điều kiện chứ không hẳn là hi sinh.

Quan họ không lấy nhau

Quan họ không lấy nhau

"Giới trẻ bây giờ lạ thật, mới gặp người ta vài lần đã nghĩ tới chuyện đặt tên cho con luôn rồi"

Nốt trầm tuổi 30!

Nốt trầm tuổi 30!

Trưởng thành là đánh đổi của rất nhiều những vấp ngã, thất bại và biến cố xảy đến. Chúng ta có lẽ đã từng khóc thầm trong đêm bởi bất lực, bởi mệt mỏi, bởi mọi thứ dường như đều sụp đổ. Nhưng chính là khi đi qua mọi chuyện, chúng ta đã mạnh mẽ như hiện giờ.

Tuổi thơ và Ngoại

Tuổi thơ và Ngoại

Tôi yêu những món đồ chơi ngoại làm cho tôi, vì lúc đó ngoại cũng nghèo không thể cho tôi được những món đồ chơi đẹp đẽ như các bạn, nhưng những món đồ chơi ngoại làm cho tôi thì tôi chắc rằng các bạn không thể mua được.

Ta lại tương phùng

Ta lại tương phùng

Cô tin chắc cô là người duy nhất trong trái tim Dương và điều đó là bất diệt suốt đời không gì có thể thay dổi được. Dù cho giờ đây cô và Dương đang tạm thời cách xa nhau vì chuyện học hành tương lai nhưng cô sẽ cố gắng hoàn thành sớm khóa học và bay về với Dương.

Ta về

Ta về

Ta về tan hợp cùng hưng phế thoắt nước thời gian nhuộm trắng đầu

back to top