Seoul trong mắt tôi
2021-08-24 01:20
Tác giả:
Tuyết Như Trần
blogradio.vn - Ngày tạm biệt, ngồi trên máy bay, khi hồi tưởng lại những ký ức về Hàn Quốc, lạ thay, tôi chỉ nghĩ đến những gam màu. Giá có chút năng khiếu hội họa, tôi nhất định sẽ vẽ một bức tranh thật đẹp về vùng đất này.
***
Tôi thức dậy giữa lưng chừng giấc mơ, vội vã xuống nhà gọi một chiếc taxi, bắt đầu hành trình “Seoul rạng rỡ” của riêng mình. Như thường lệ, phi trường Tân Sơn Nhất vẫn nhộn nhịp, dù đã gần chín giờ tối. Khuấy nhẹ cốc cà phê nóng, tôi khẽ nhìn quyển sách dưới chân mình. Một ấn phẩm hay về Hàn Quốc, về cách mạng văn hóa và vô số những điều người ta muốn biết về quốc gia này.
Tôi tìm thấy nó vào một ngày mưa gió giữa Sài Gòn. Nhớ ngày đầu mua sách về, tôi cứ xuýt xoa lật giở khe khẽ từng trang, sợ làm nhăn sách, sợ làm trầy những trang in màu quá đẹp. Sợ nhiều thứ, sợ như thể nếu làm hư nó thì giấc mơ của mình cũng tan thành mây khói.
Giấc mơ Hàn Quốc bị gác lại trên giá sách chừng ấy năm. Mỗi lần về nhà ngẩng đầu lên lại thấy giấc mơ của mình đóng bụi trên ấy, lòng chợt buồn rầu vô kể. Nhưng bằng cách nào đó, tôi vẫn tin Hàn Quốc rồi có lúc chỉ cách mình một màn sương mờ sau ô cửa nhỏ trên máy bay. Và hôm nay, giấc mơ ấy thật sự bắt đầu.
Rời khỏi sân bay Incheon, những cung đường ngập tràn hoa tươi dưới không khí lảng bảng hơi sương, những góc phố xanh mướt ngợp bóng cây ngân hạnh, cây lá đỏ, những con đường đèo uốn lượn nhìn xuống thung lũng xanh rì ngoạn mục lần lượt hiện ra trước mắt tôi.
Hàn Quốc là nơi hiếm hoi bạn có thể tận hưởng cảnh quan thiên nhiên giữa lòng phố thị một cách duyên dáng đến lạ lùng. Sẽ không ngoa nếu gọi Seoul là thành phố của những điều duyên dáng. Lối sống chậm rãi, gu thẩm mỹ tinh tế của người Hàn đã khiến mọi ngã đường góc phố, dù là nhỏ nhất, tại đất nước này đẹp hài hòa đến độ hoàn hảo.
Một sáng cuối hạ, khi nhìn lòng hồ trong vắt, mát lành với sắc xanh lúc nên thơ ngọt ngào, lúc xanh ngắt như tạo hoá lỡ đổ một vệt màu từ trời xuống đến mặt nước, tôi nhận ra thời điểm bắt đầu cuộc dạo chơi dưới nắng ấm của mình nên bắt đầu.
Từ bộ phim “Bản tình ca mùa đông” đảo Nami trở thành điểm du lịch hấp dẫn du khách từ khắp thế giới. Khi ghé địa điểm tham quan lý tưởng này, tôi loay hoay với nhiều dự định, chẳng biết nên làm gì để tận hưởng tối đa cảnh sắc ở hòn đảo xinh đẹp này. Cuối cùng, giải pháp đơn giản nhất được lựa chọn. Bạn thử tưởng tượng xem, một ngày trời hạ trong veo, nắng ngọt ngào như ươm mật, len lỏi giữa những góc xanh mát của rừng cây ngân hạnh, mua thêm vài hộp kem vani, nước nha đam đóng chai, vừa ăn vừa nhẩn nha hít thở không khí êm đềm hiếm có, rõ ràng là cách thức đơn giản mà hiệu quả nhất.
Khi quay về Seoul, trời đã bắt đầu về chiều. Hoàng hôn đổ xuống thành phố những vệt nắng dài ngọt ngào và quyến rũ. Những góc đường đầy ắp hoa tươi yêu kiều trong gió, bao bọc quanh quảng trường thành phố. Giữa quảng trường, dòng suối nhân tạo chảy ngang êm đềm như một dải lụa mềm vắt ngang Seoul.
Cầm theo vài quyển sách, mua thêm cốc nước ngồi ngâm chân dưới làn nước mát lạnh tận hưởng ánh hoàng hôn rực rỡ. Giữa dòng nước trong veo ấy, tôi nghĩ đến Ella Fitzgerald và lời hát kinh điển của cô “If the sun should desert the day, what would life be?” (Nếu mặt trời rời bỏ ngày mà đi, cuộc sống rồi sẽ ra sao?). Ngay lúc ấy, giữa quảng trường tươi đẹp này, có lẽ chẳng ai nghĩ đến một ngày như thế. Bởi trong vẻ yêu kiều của một ngày bình yên, người ta có thể ngồi đây uống cả một buổi chiều.
Thời tiết ở Hàn Quốc nhìn chung tương đối ổn định với bốn mùa rõ rệt. Tháng Sáu, thời điểm khi chúng tôi từ Việt Nam sang, lại là mùa mưa ở Hàn Quốc. Nhờ thế, tôi có dịp nhìn thấy một Seoul rất lạ, Seoul trong mưa. Dưới màn mưa lất phất, Cảnh Phúc cung đẹp rạng rỡ với những con đường lát đá ngoằn ngoèo quanh rừng thông xanh mướt. Cũng trong cơn mưa phùn tôi tản bộ lên tháp Namsan. Nếu ví Seoul là Paris của châu Á thì Namsan là một minh chứng rõ nét. Tọa lạc trên một ngọn đồi quanh năm xanh mướt, Namsan khiến người ta nghĩ ngay đến kinh đô ánh sáng khi chung quanh trang trí đầy những ổ khóa tình yêu.
Giữa không gian tươi trẻ, tràn ngập tiếng nhạc từ quán cà phê dưới tầng trệt của tháp, tôi lặng lẽ ngồi ngắm nhìn hai cây lá đỏ thấp thoáng gần mái đền cổ. Ai từng xem qua serie phim Gia đình là số một hẳn sẽ không xa lạ gì với không gian nơi đây. Tôi nhìn cảnh vật trước mắt mình như nhìn một giấc mơ. Những ngày ở Việt Nam chuẩn bị cho chuyến đi thật không uổng phí chút nào. Vùng đất suốt một thời gian của thời niên thiếu mơ ước được đặt chân đến cuối cùng đã trở thành hiện thực.
Ngày tạm biệt, ngồi trên máy bay, khi hồi tưởng lại những ký ức về Hàn Quốc, lạ thay, tôi chỉ nghĩ đến những gam màu. Giá có chút năng khiếu hội họa, tôi nhất định sẽ vẽ một bức tranh thật đẹp về vùng đất này.
Bức tranh đẹp đẽ ấy dù ngước lên nhìn trời, cúi xuống nhìn đất, dõi mắt xa xa về phía những rặng núi, hay nghiêng mình đón một vệt nắng đang chảy vội xuống lòng hồ trong phút tàn úa huy hoàng của một ngày cuối hè vội vã, tất cả đều sẽ đẹp một cách rạng rỡ đến khó tin.
© Tuyết Như Trần - blogradio.vn
Xem thêm: Nếu tình yêu lận đận thì đừng đổ lỗi cho duyên phận
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai
Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.
Do dự trời sẽ tối mất
Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."
Nhật ký những ngày hạ xanh
Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.
5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở
Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.
Ly cocktail của ký ức
Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.
Sao phải cưới người không yêu
Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…
Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi
Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.
Cha vẫn ở đây
Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…
Hộp thư mùa thu
Chỉ là những dòng tin cũ đơn điệu, nhưng với tôi lại là những kỷ niệm vô cùng sâu sắc. Tôi của lúc ấy đã thư giãn như thế nào, cảm giác lúc ấy đã vui sướng bao nhiêu khi được một người ở xa lắng nghe và chia sẻ. Giờ thì chạm vào dòng tin nào tôi cũng sợ mất. Có lẽ ở hiện tại chẳng còn mấy người cổ hủ như tôi.
Không được bỏ cuộc
Những người mà ít nhiều kém may mắn kém khả năng hơn nhiều người. Nhưng rồi sao, nhưng rồi họ đã mạnh mẽ đứng lên họ đã quyết tâm đến cùng, với họ thì dường như những khó khăn phải dừng bước những khó khăn phải buông xuôi trước họ, bởi vì tất cả họ đều có quyết tâm rất lớn ấy, là không được bỏ cuộc.















