Phát thanh xúc cảm của bạn !

Sau tất cả chúng ta là hai con người với hai lối rẽ

2021-03-02 01:30

Tác giả: Tuyen Tran


blogradio.vn - Sau tất cả, tôi vẫn là tôi và anh vẫn là anh, hai con người hai lối rẽ khác nhau. Có lẽ sẽ có một chút buồn, một chút gọi là quyến luyến của những hồi ức thanh xuân ấy nhưng rồi đều sẽ ổn.

***

Thanh tìm kiếm của em ngày trước, sau hằng đêm, hằng tuần, hằng tháng và cả hằng năm đều hiển thị tên anh đầu tiên đã không còn nữa, không biết tự bao giờ mà cái tên quen thuộc của anh không còn là đều quen thuộc nữa.

Trước khi chia tay liền khóc lóc một trận, khóc đến nổi sưng cả mắt. Mỗi ngày đều lén vào trang cá nhân của anh xem anh ra sao, cuộc sống anh có tốt không, ngày hôm nay của anh có ổn không, anh có tìm được một ai khác kề bên chưa, lanh có giây phút nào nhớ về em không, rồi lại lặng lẽ bước ra không để lại dấu vết gì.

Và rồi cũng đến khoảng thời gian em không còn gõ tên anh để xem cuộc sống của anh nữa, em không còn khóc khi nhìn thấy trang cá nhân của anh không còn liên quan đến em nữa. Em bận với cuộc sống riêng của mình, những nỗi buồn không còn chiếm giữ em nữa, cái tên của anh ngày càng được kéo xuống và được thay thế bởi hàng tá thứ khác. Đến một ngày em phát hiện thanh tìm kiếm của mình đã rất lâu rồi không còn thấy tên anh nữa, em cũng rất lâu rồi không còn nghĩ về anh nữa.

Thật ra không phải em không quên được, mà những tháng ngày qua em chưa bao giờ cho phép mình quên, em chưa bao giờ từ bỏ hy vọng, em chưa bao giờ tin rằng mọi thứ đã kết thúc.

anh-1-16235172-0958

Đừng nói rằng em đã tìm đủ mọi cách để quên. Điều em làm chỉ là cố tỏ ra mình thảm thương cho người ta trông thấy, em mong người ta vì xót xa cho mình mà nghĩ lại. Đừng nói rằng em giận và chỉ muốn họ biến mất mãi mãi, vì trong sâu thẳm em biết em muốn tha thứ cho họ thế nào. 

Đừng nói rằng họ cố tình xuất hiện khiến em nao lòng, là do em cố tình để mọi thứ ở trạng thái chờ, em vẫn mong sự xuất hiện của họ, để rồi thứ em nhận được chỉ là hụt hẫng và thất vọng mà thôi. Nếu em dứt khoát gạt bỏ họ ra khỏi cuộc sống của em thì mọi chuyện đã khác rồi.

Có những người sau chia tay chỉ một tháng đã quên. Nhưng cũng có những người 1 năm, thậm chí 10 năm cũng chưa thể gượng dậy bắt đầu cuộc sống mới. Không phải họ nặng lòng, không phải họ yêu quá sâu đậm, mà vì họ cố chấp cưỡng cầu bản thân mình, rằng “chỉ người kia mới có thể mang hạnh phúc cho mình”, rằng “mình sẽ không thể mở lòng ra với ai được nữa”. Đó, em không quên được là do em không dám nhìn thẳng và đối diện với sự thật là mọi thứ kết thúc rồi.

Chỉ khi nào em đủ can đảm chấp nhận rằng em và họ nhất định không có một tương lai nào nữa thì khi ấy em mới quên được. Cô gái à! Em đừng khóc, là anh ta vốn dĩ đã hết yêu em rồi, anh ta chẳng còn thương em nữa, vì hết yêu nên người ta mới bỏ em ở lại một mình, chẳng ai còn yêu còn tình cảm mà lại chọn rời xa, chia tay đơn giản vì tình cảm trong lòng người ta không còn đong đầy nữa. 

nuoc-la-cung-khong-nhat-bang-dan-ong-luc-het-thuong-0549ac-1123

Em đừng khóc vì anh ta nữa, em đã cố gắng vì tình cảm này rồi, có đau lòng có buồn đấy, có nhớ đấy, nhưng rồi em vẫn phải sống, phải làm việc. Em đừng khóc, hãy học cho mình cách trang điểm, tô son, chọn cho mình những chiếc váy, những đôi giày thật xinh đẹp mà bước đi trên đôi chân của mình.

Em luôn cố gắng để không nhớ chuyện cũ, vì em nhận ra, người đi thì cũng đã đi rồi, quyết thì cũng đã quyết rồi, thứ còn lại là hạnh phúc đang chờ em chăm bón mà thôi.

Có người mà một thời, từng yêu, từng vui, từng buồn, từng cùng nhau khóc rồi lại cười, người ấy từng là cả thế giới, từng chia sẻ cho nhau nghe về cuộc sống của nhau. Rồi thời gian trôi đi, người mà mình cho là tất cả, chẳng còn nữa không biết tự bao giờ mà khoảng cách giữa hai người lại trở thành một khoảng trống, không biết tự bao giờ mà khi người ta vui cũng không còn tìm đến ta nữa.

Những lúc ta buồn cũng chẳng còn tìm đến mà khóc nức nở trước mặt người nữa. Họ đã chọn cách rời đi không luyến tiếc, ta không níu kéo, đừng hối hận gì cả, cũng đừng cảm thấy đau lòng quá, vì vốn dĩ người đến là duyên, người đi là phận, không duyên, không phận chúng ta chỉ gặp nhau và cùng đi với nhau một đoạn đường, nếu có vô tình lướt qua nhau, xin hãy xem là người xa lạ dù người ấy ta từng rất thương.

chang-trai-cau-hon-co-gai-joshua-rodriguez

Dừng lại không phải vì đã hoàn toàn hết yêu, mà vì đã tỉnh ngộ nhận ra điều gì là tốt nhất. Chúng mình từng rất yêu nhau, nhưng chúng mình cũng xác định bạn đồng hành cả đời về sau là người khác. Chúng ta giờ đã trở thành người cũ. Cũ nhưng đẹp nên không nỡ bỏ đi. Vậy thôi thì cất vào ngăn kéo nhỏ, ngăn kéo của hoài niệm và ký ức tốt đẹp có anh có em.

Đúng là rồi thì chúng tôi sẽ lại yêu, nhưng lần này là yêu người khác. Biết đâu, một năm trước hai người đau, hai năm sau bốn người hạnh phúc. Em sẽ cố gắng ăn đủ bữa, ngủ cho đúng giờ. Anh không cần phải quay đầu lại vì em cũng không còn ở đó để chờ. Sự tử tế của anh, em nhận. Sau này em sẽ quên anh, nhưng em sẽ không quên mình đã từng yêu một người nhiều đến thế. 

Sau mỗi cuộc chia tay nỗi buồn có vẻ ở bên em nhiều hơn là niềm vui. Em có thể buồn, có thể khóc, nhưng nhớ là chỉ trong giây lát. Sau đó, em hãy bỏ ra khỏi đầu tất cả những điều không đáng để nghĩ, không đáng để nhớ. 

Nỗi buồn không đáng sợ, nó chỉ đáng sợ khi em biến nó trở thành thói quen. Có những người biết là vẫn ở đó nhưng không thể chạm gần, biết là vẫn sống chung với một bầu trời, thở chung một bầu không khí nhưng không thể đưa tay với tới, biết là vẫn còn đâu đó đôi chút tình thương đã từng, nhưng rồi đành phải xếp ngăn nắp lại. Sau tất cả, tôi vẫn là tôi và anh vẫn là anh, hai con người hai lối rẽ khác nhau. Có lẽ sẽ có một chút buồn, một chút gọi là quyến luyến của những hồi ức thanh xuân ấy nhưng rồi đều sẽ ổn. 

© Tuyen Tran - blogradio.vn

Xem thêm: Có phải mình sinh ra chỉ để nhìn người ta hạnh phúc?

Tuyen Tran

Cô ấy thích mùa đông, thích cafe đen không đường, không đá.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ngoài kia, họ yêu nhau vì điều gì?

Ngoài kia, họ yêu nhau vì điều gì?

Ông đẩy xe, khuân vài món đồ nặng Bà lặng lẽ quét sạch góc vỉa hè Năm giờ kém, hai người đã ở đó Đón bình minh, đón Sài Gòn nắng tỏa

Tiếng chim hót vang lừng

Tiếng chim hót vang lừng

Chị Khánh xúc động nhìn con, điều làm chị vui không phải là cái giải nhì kia mà là con gái chị đã lớn lên đã chín chắn rất nhiều trong suy nghĩ và trong những hành xử đời thường. Chị tin con sau này sẽ còn tiến xa nữa, không chỉ là trong học tập hay ca hát, vì chị biết trái tim con chị biết rung động và biết yêu thương.

Những bước chân vội vã

Những bước chân vội vã

Và cũng từ đó mà tình yêu thủ đô trong tôi cứ mãi lớn dần lên theo năm tháng, đến nỗi có một lúc tôi nhận ra tôi giống như là một người con của đất nước được sinh ra và lớn lên ngay tại thủ đô vậy đó.

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

back to top