Phát thanh xúc cảm của bạn !

Anh ổn không, sau ngày chúng ta nói lời tạm biệt

2021-02-19 01:27

Tác giả: Tuyen Tran


blogradio.vn - Có những đoạn tình mất đi rồi sẽ chẳng thể nào tìm lại nữa. Có những chuyện một khi đã buông tay thì ngàn vạn nhớ thương cũng chẳng thể nào quay trở lại. Thời gian cứ trôi, dòng người cứ vội vã, chỉ còn mình ta trôi ngược với những ký ức đâu đây vẫn còn vẹn nguyên. Sau cùng, khi mọi thứ đều chìm vào lãng quên. “Anh và em, chúng ta lại trở về những tháng ngày như chưa từng quen biết ". Em vẫn vậy, dù cố gắng mạnh mẽ, nhưng rồi dù mạnh mẽ đến đâu em cũng mong manh yếu đuối và nhớ anh. Còn anh “Anh ổn không, sau ngày chúng ta nói lời tạm biệt”.

***

Hôm nay có chút xao động khiến em không thể đặt tên, chỉ là cơn mưa chợt rơi nặng hạt trong đêm lạnh, nỗi nhớ trong lòng cũng vỡ tan, nhiều khi em nghĩ giá như bây giờ có ai đó hỏi em lâu nay em sống thế nào. Người ta hay nói mưa là một đều gì đó rất buồn và cũng rất đẹp, đối với em mưa gợi cho em nhớ về những kí ức về anh, gợi nhớ những ngày chúng ta hẹn hò đều là dưới những cơn mưa. 

Anh biết không? Khi mỗi buổi chiều hoàng hôn tắt nắng để nhường mình cho màn đêm, có những hôm hoàng hôn lỡ hẹn với chân trời, chỉ để lại một bầu trời nhiều mây và u ám, và em thì lại chìm vào chuỗi thời gian bận rộn với công việc của chính mình.

Em cứ tưởng bản thân bận rộn là sẽ quên được anh nhưng dưới những cơn mưa rào ấy, em lại cảm thấy nhớ anh. Em nhớ những lần mưa rơi đôi mình cùng hò hẹn, rồi bỗng dưng không biết ở đâu mớ kí ức cũ vốn dĩ được đem đi cất giấu bấy lâu bất chợt vỡ òa lên như cái cách mà cơn mưa rơi bên ngoài khung cửa.

Em chưa từng ổn, nếu có là em giả vờ để đừng ai bận lòng thôi, em thèm được khóc một lần cho những điều tưởng chừng như quên lãng, em thèm một lần lý trí cho phép con tim mình mỏi mệt. Em chưa từng ổn kể từ ngày mình nói lời tạm biệt, bởi hình ảnh của anh vẫn vẹn nguyên trong tâm trí. Mình gặp nhau vào những ngày đầu mùa hạ, rồi đến thu về chúng ta nói lời tạm biệt nhau, nhưng có lẽ điều này sẽ tốt cho cả hai. Nhiều lần giữa đẩy đưa của dòng đời, em muốn thu mình trong một căn phòng, ôm chiếc gối và bật khóc nức nở.

3e7e2d74-2d9e-11e8-881a-56c566ee3692

Chỉ là những ngày đông rét thế này, vết thương ngoài ra đã khó lành, mà trong thâm thẳm lại rách ra, những thương tổn mà người cũ để lại, chưa bao giờ nguôi ngoai. Chỉ là một thoáng trong đời, em thấy mình vỡ vụn, tan nát, em cồn cào giữa tâm hồn rỗng tuếch.

Em chẳng cần ai đó đứng trước sân nhà buổi chiều đông mang em dạo quanh con phố nữa. Em cũng chẳng cần ai ôm em vào lòng, nghe em nấc lên từng tiếng, thở dài an ủi, vun vén vụn vỡ trong em, đôi lúc em muốn được vỗ về bản ngã qua những giọt nước mắt lăn dài. Thoáng chốc, cô đơn về thăm lấy em, đôi khi em lỡ yêu sự cô đơn ấy, chỉ cần một chiều, nước mắt cùng em san sẻ những niềm đau.

Vào những ngày cô đơn nhất, mình đã vô tình mượn lấy vai nhau, để rồi nhận ra ánh mắt ấy chỉ là thoáng qua, nụ hôn ấy chỉ là tạm bợ, để từ bỏ một thói quen đâu dễ dàng. Em phải tập cho mình thói quen quên đi anh, quên đi nụ cười, những cuộc trò chuyện mỗi đêm, tự chúc ngủ ngon cho bản thân mình, quên đi tất cả những kỉ niệm mà chúng ta ở cạnh nhau, để bắt đầu cuộc sống mới, cuộc sống thiếu bóng dáng anh.

Anh này, chúng ta xa nhau cũng đã lâu, đôi lúc trái tim em cũng cần lắm những lời hỏi thăm. Em muốn kể anh nghe thật nhiều rằng hôm nay trời nắng nóng, ngủ dậy muộn nên em chẳng ăn sáng, rằng trời hôm nay đẹp nhưng bỗng dưng khi đêm về lại bất chợt đổ một cơn mưa. Mưa rơi vào lòng em, làm em thấy lạnh, muốn có ai đến bên che dù cho em, muốn kể anh nghe về những câu chuyện uất ức ở nơi làm của em, kể cho anh nghe về những việc em bận, em phải làm trong một ngày.

cặp-đôi-bận-rộn

Hôm nay trời bắt đầu lành lạnh mùa đông về rồi tự dưng muốn có anh bên cạnh nắm tay em đi dạo, mình dành thời gian nhớ về nhau một chút được không anh, hãy kể cho em nghe rằng hôm nay anh có ổn không, có ai nhắc nhở anh đem dù để cẩn thận ướt mưa mà cảm lạnh. 

Có ai chúc anh ngủ ngon, hãy kể cho em nghe về những mệt mỏi mà anh phải gánh chịu một mình trong suốt thời gian qua có được không, hãy nói với em rằng mùa đông về rồi anh cần một ai đó, hãy để em an ủi anh sau một ngày dài bon chen ngoài kia nhé.

Sau ngày chúng ta chia tay em đang cố gắng băng bó lại vết thương. Cố kiềm nước mắt tự nhũ với mình rằng “Không sao đâu”, “Mình ổn mà”, rồi lại mở những dòng tin nhắn cũ ra đọc, xem đi xem lại không biết bao nhiêu lần rồi lại khóc, cái gọi là tình yêu vẫn luôn thuộc về người không chịu buông bỏ, họ quên em lâu rồi.

Họ chẳng còn nhớ em là ai nữa, em không trách anh quá nhẫn tâm, chỉ là do em quá si tình. Hãy để cho em được khóc dưới mưa, rồi sau cơn mưa mọi thứ rồi sẽ qua, em sẽ lại trở thành phiên bản tốt nhất của mình. Em sẽ không vì quá khứ nhớ anh mà u sầu, dù biết rằng quên một người từng thương là rất khó nhưng rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi.

Đôi khi thứ chúng ta nhớ không phải là người mà là kỉ niệm, làm sao để có thể quên được một người xa lạ từng thương. Dù cho thời gian có trôi qua bao nhiêu đi chăng nữa có thể ta sẽ quên người ấy nhưng kỉ niệm, kí ức về anh thì làm sao em có thể quên.

cap-doi-om-nhau-tren-cau

Em biết, sẽ có lúc tim em sẽ đập chậm đi một nhịp, chỉ vì khi nghe ai đó nhắc đến anh, người hay khuôn mặt em cũng chẳng còn nhớ rõ, nhưng xem vào đó là những kỉ niệm bất chợt ùa về gợi cho em cảm giác hụt hẫng và tuyệt vọng. Những thước phim kỉ niệm tự động trở lại trong tìm thức, nhiều đêm lòng em lại nhớ anh đến cồn cào, trái tim yếu ớt lại hình thành một vết thương lớn.

Nỗi nhớ là vết thương thì việc quên đi ai đó chính là đang để vết thương ấy lành lại theo thời gian, có thể bây giờ vết thương ấy không còn đau đớn nữa.

Cô gái à, em đã cố gắng chịu đựng một vết thương trong thời gian khá dài kể từ ngày người chọn cách rời xa em, nên bây giờ là lúc nó cần được chữa lành. Mặc dù vết thương nên nó lại đôi lần khiến ta đau nhói nếu vô tình chạm vào, cũng là vết thương nên đến lúc trái gió trở trời thì bao nhiêu tổn thương hay nhớ nhung đều sẽ ùa về và dày vò trên đôi vai nhỏ bé.

Có những đoạn tình mất đi rồi sẽ chẳng thể nào tìm lại nữa. Có những chuyện một khi đã buông tay thì ngàn vạn nhớ thương cũng chẳng thể nào quay trở lại. Thời gian cứ trôi, dòng người cứ vội vã, chỉ còn mình ta trôi ngược với những ký ức đâu đây vẫn còn vẹn nguyên. Sau cùng, khi mọi thứ đều chìm vào lãng quên. “Anh và em, chúng ta lại trở về những tháng ngày như chưa từng quen biết ". Em vẫn vậy, dù cố gắng mạnh mẽ, nhưng rồi dù mạnh mẽ đến đâu em cũng mong manh yếu đuối và nhớ anh. Còn anh “Anh ổn không, sau ngày chúng ta nói lời tạm biệt”.

© Tuyen Tran -  blogradio.vn

Xem thêm: Tôi, tách cà phê ít sữa và em

Tuyen Tran

Cô ấy thích mùa đông, thích cafe đen không đường, không đá.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Khi em học cách được yêu thương (Phần 2)

Khi em học cách được yêu thương (Phần 2)

Cô đã từng nghĩ rằng mình không thể tin tưởng vào ai, rằng mình không thể dễ dàng mở lòng. Nhưng ánh mắt của Hoàng, với sự kiên định và chân thành, khiến tất cả những nỗi sợ hãi trong cô dường như tan biến.

Khi em học cách được yêu thương (Phần 1)

Khi em học cách được yêu thương (Phần 1)

Thư nhẹ nhàng nắm lấy tay Hoàng, cảm giác ấm áp từ tay anh truyền vào tim cô, và trong khoảnh khắc ấy, cô biết rằng mối quan hệ của họ không còn đơn thuần là những mối quan tâm vặt vãnh. Nó là điều gì đó sâu sắc hơn, mạnh mẽ hơn, đủ để cả hai cùng bước tiếp trong cuộc đời này.

Sống chậm tí để thấy đời an yên

Sống chậm tí để thấy đời an yên

"Treat people with kindness" (đối xử với mọi người bằng sự tử tế) và " hãy đối xử với người khác theo cái cách mà bạn muốn được đối xử" là 2 châm ngôn sống mà mình luôn theo đuổi.

Đi đến nơi mình thích, làm những điều mình vui

Đi đến nơi mình thích, làm những điều mình vui

“Nỗi buồn và sự khổ đau không giết chết được ta. Nhưng bản thân ta sẽ chết dần chết mòn, thậm chí tìm đến điều dại dột vì tự đẩy mình chết chìm trong đau khổ”, chị Hà Thị Hương * (54 tuổi, kinh doanh ngành làm đẹp) chia sẻ.

Kẹo ngọt vị gừng

Kẹo ngọt vị gừng

Anh biết không, nhờ người cũ em đã rút ra được hai điều: Điều thứ nhất đó là anh có thể dùng lời nói, cử chỉ, hành động đối tốt với tất cả mọi người và thế gian này sẽ dịu dàng với anh. Nhưng anh tuyệt đối không được "sử dụng" đến trái tim mình để làm điều đó!

Biết nhiều hay là cần biết?

Biết nhiều hay là cần biết?

Mỗi con người chỉ có một trí óc và trí óc đó chỉ có một dung lượng giới hạn nhất định, không một người hiểu biết xuất chúng nào lại khẳng định rằng mình đã làm chủ được một nửa kho kiến thức khổng lồ của nhân loại.

Mãi nhớ về cha

Mãi nhớ về cha

Trọn cuộc đời này con mãi nhớ về cha Nhưng ít viết ra vì sợ thành sáo rỗng Hình ảnh cha theo con từ bé bỏng Đến bây giờ ký ức vẫn vẹn nguyên.

Lạc đường

Lạc đường

Trong vô vàn những khoảnh khắc lướt ngang trong đời, gặp anh chính là điều may mắn nhất mà ông trời ban tặng tôi, chàng trai với đôi mắt cười ấy là người tôi thương anh đã mang ánh sáng đến bên tôi những ngày tăm tối nhất. Có lẽ tình yêu qua những con chữ này không đủ để nói lên tình yêu mà anh dành cho tôi, bởi những điều đẹp đẽ nhất khó mà có thể diễn tả được dưới bất kì hình thức gì.

Một người, hai cuộc sống

Một người, hai cuộc sống

Chỉ ở nơi người người đều đeo mặt nạ họ mới dám thỏa sức vùng vẫy và nhiệt thành tung hô nhau, chỉ có cuộc sống “ảo” mới cho học cảm giác được an toàn, được công nhận và được tồn tại.

Chào mừng em đã tìm được nhà của mình

Chào mừng em đã tìm được nhà của mình

Cứ thế thấp thoáng, em bé của mẹ đã sắp ba tháng tuổi, từ gương mặt đỏ hỏn, bây giờ em đã trộm vía khá hơn, biết cười, biết phản ứng lại với âm thanh bên cạnh…

back to top