Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mong em biết thương mình sau những ngày mệt mỏi

2020-11-29 01:30

Tác giả: Tam Giác Mạch


blogradio.vn - Ngày mai, khi ban mai hừng sáng, đường chân trời sẽ ẩn hiện cung đường dìu em bước lên một nấc thang mới, chỉ mong cho lòng em đặt hết những muộn phiền tuổi trẻ bên lề mà đi tiếp, mong cho những giọt nước mắt thôi đều đặn lăn dài trên khóe mi. Giữa dòng đời hối hả, hy vọng em vẫn luôn tự ôm lấy mình sau một ngày dài mỏi mệt, tự cho bản thân một cơ hội dẫu đời vẫn còn lắm gian nan.

***

“Chiều nay con về trên phố bỗng mưa bay

Chẳng hiểu vì sao lòng con lại bật khóc

Có lẽ tâm tư nói ra, đôi khi là điều khó nhọc

Hay bởi do con là cô gái kiệm lời.

 

Chiều nay con về trên con phố đơn côi

Tim con bỗng cuộn lên nỗi buồn, mà không biết phải làm sao mẹ ạ

Con ngoan cố đi ngược chiều với dòng đời hối hả

Nên lạc lõng vô cùng”.

Mùa đông vẽ lên cành lá vài tia nắng bạc màu cùng những thanh âm vui tai của cơn mưa chiều ghé muộn. Hôm nay giữa guồng quay phố xá tôi chợt nhận ra rằng dường như trong tâm trí này có tồn tại một bản thể khác, một bản thể trầm lắng đi nhiều so với một con người đầy mộng mơ.

Cuộc đời xoay vòng, thời gian cuồn cuộn chảy trôi về thời khắc những ngày cuối năm, em không biết ngày mai rồi sẽ mất đi những ai, vắng bóng những thứ gì quan trọng. Em muốn vạn vật em thương quý đều nằm gọn ở thế giới trước mắt dẫu nơi ấy có quạnh hiu hay đơn độc đến dường nào.

Giữa cái hữu hạn của thời gian nơi trần thế tạm bợ, so với cõi vĩnh hằng con người ta đi về, chúng ta đôi khi lại bỏ lỡ quá nhiều điều. Bỏ lỡ bữa cơm chiều ấm áp bên mẹ cha, nếp nhăn in hằn lên gò má của ông, của bà, dòng tin nhắn hỏi thăm của đứa bạn, hay khoảnh khắc bình minh ló dạng phía chân trời gọi chào ngày mới, hoàng hôn lẳng lặng trôi, kéo một ngày dần đi về phía cũ. 

Những thứ chưa rời đi thì người ta mặc nhiên cho nó luôn luôn tồn tại. Trong vô vàn bước chân vụt qua đời mình, người ta hay nói nhiều về bỏ lỡ của hai người thật tâm thương nhau lúc thanh xuân rực rỡ và đẹp đẽ nhất của mỗi người.

cung-hoang-dao-

Bỏ lỡ có thể là anh chọn vượt đèn đỏ, em chọn đứng lại đợi chờ đèn xanh. Cứ thế hai con người chẳng thể nào đuổi kịp nhau trên đoạn đường trường quá nhiều cám dỗ.

Giá như cuộc đời cũng lắp đặt đèn tín hiệu giao thông để chúng ta biết lúc nào nên đi, lúc nào nên dừng và lúc nào nên thảnh thơi mà chờ đợi. Lòng người còn mải mê giữa khúc ca mời gọi của hàng tá lắng lo, nên ai đó nói thương nhau nhưng chưa từng nói thương nhau mãi mãi.

Ngày mai, khi ban mai hừng sáng, đường chân trời sẽ ẩn hiện cung đường dìu em bước lên một nấc thang mới, chỉ mong cho lòng em đặt hết những muộn phiền tuổi trẻ bên lề mà đi tiếp, mong cho những giọt nước mắt thôi đều đặn lăn dài trên khóe mi. Giữa dòng đời hối hả, hy vọng em vẫn luôn tự ôm lấy mình sau một ngày dài mỏi mệt, tự cho bản thân một cơ hội dẫu đời vẫn còn lắm gian nan.

© Phạm Thị Như Ý - blogradio.vn

Xem thêm: Bước chân đầu tiên trên con đường trưởng thành

Tam Giác Mạch

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Cậu còn ở Hà Nội chứ?

Cậu còn ở Hà Nội chứ?

Khi gió mùa đông bắc về, tôi càng cảm nhận rõ nét sự thiếu vắng của Cậu—như một nhịp điệu không còn vang lên trong bản hòa ca của cuộc sống. Hà Nội, với tất cả vẻ đẹp và nỗi nhớ, đã trở thành một phần tâm hồn tôi, nơi mà mỗi con phố, mỗi tiếng cười đều gợi nhắc về Cậu. Liệu rằng, trong những sớm mai se lạnh hay chiều hoàng hôn rực rỡ, Cậu có còn ở đây, lắng nghe những tâm tư của tôi giữa lòng thành phố này?

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

5 năm trôi qua, thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đủ để tạo những bước ngoặt trong cuộc đời mỗi người. Chúng ta không chỉ có một gia đình chung mà ai cũng sẽ có, một gia đình riêng, một cuộc sống riêng.

Thế nào là tình yêu?

Thế nào là tình yêu?

Tình yêu là cái gì vậy nhỉ Nghe đồn tình yêu tựa cơn ác mộng Em sợ ác mộng nên cũng chẳng muốn yêu Nhưng khi gặp anh thì sao lại khác Cơn ác mộng bỗng hoá giấc mơ xanh

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên

Có những quy tắc ứng xử bạn nên nhớ khi được mời đi ăn để nuôi dưỡng mối quan hệ tốt đẹp.

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.

Hôm nay em cưới rồi

Hôm nay em cưới rồi

Tôi chẳng biết phải miêu tả như thế nào về chị cho đúng. Mọi thứ ở nơi chị điều làm tôi cảm thấy rung động. Chỉ tiếc một điều là tôi chưa bao giờ đủ can đảm để nói ra hết lòng mình.

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Tôi luôn nghĩ, mẹ đã sinh ra tôi thì phải có trách nhiệm với tôi. Vì mẹ là mẹ nên mẹ phải làm tất cả mọi việc nhỏ to trong nhà. Cho đến khi nghe bố kể về mẹ, tôi mới nhận ra, chính mình là nguyên nhân khiến mẹ phiền lòng.

Học cách quên em

Học cách quên em

Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

back to top