Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mong em biết thương mình sau những ngày mệt mỏi

2020-11-29 01:30

Tác giả: Tam Giác Mạch


blogradio.vn - Ngày mai, khi ban mai hừng sáng, đường chân trời sẽ ẩn hiện cung đường dìu em bước lên một nấc thang mới, chỉ mong cho lòng em đặt hết những muộn phiền tuổi trẻ bên lề mà đi tiếp, mong cho những giọt nước mắt thôi đều đặn lăn dài trên khóe mi. Giữa dòng đời hối hả, hy vọng em vẫn luôn tự ôm lấy mình sau một ngày dài mỏi mệt, tự cho bản thân một cơ hội dẫu đời vẫn còn lắm gian nan.

***

“Chiều nay con về trên phố bỗng mưa bay

Chẳng hiểu vì sao lòng con lại bật khóc

Có lẽ tâm tư nói ra, đôi khi là điều khó nhọc

Hay bởi do con là cô gái kiệm lời.

 

Chiều nay con về trên con phố đơn côi

Tim con bỗng cuộn lên nỗi buồn, mà không biết phải làm sao mẹ ạ

Con ngoan cố đi ngược chiều với dòng đời hối hả

Nên lạc lõng vô cùng”.

Mùa đông vẽ lên cành lá vài tia nắng bạc màu cùng những thanh âm vui tai của cơn mưa chiều ghé muộn. Hôm nay giữa guồng quay phố xá tôi chợt nhận ra rằng dường như trong tâm trí này có tồn tại một bản thể khác, một bản thể trầm lắng đi nhiều so với một con người đầy mộng mơ.

Cuộc đời xoay vòng, thời gian cuồn cuộn chảy trôi về thời khắc những ngày cuối năm, em không biết ngày mai rồi sẽ mất đi những ai, vắng bóng những thứ gì quan trọng. Em muốn vạn vật em thương quý đều nằm gọn ở thế giới trước mắt dẫu nơi ấy có quạnh hiu hay đơn độc đến dường nào.

Giữa cái hữu hạn của thời gian nơi trần thế tạm bợ, so với cõi vĩnh hằng con người ta đi về, chúng ta đôi khi lại bỏ lỡ quá nhiều điều. Bỏ lỡ bữa cơm chiều ấm áp bên mẹ cha, nếp nhăn in hằn lên gò má của ông, của bà, dòng tin nhắn hỏi thăm của đứa bạn, hay khoảnh khắc bình minh ló dạng phía chân trời gọi chào ngày mới, hoàng hôn lẳng lặng trôi, kéo một ngày dần đi về phía cũ. 

Những thứ chưa rời đi thì người ta mặc nhiên cho nó luôn luôn tồn tại. Trong vô vàn bước chân vụt qua đời mình, người ta hay nói nhiều về bỏ lỡ của hai người thật tâm thương nhau lúc thanh xuân rực rỡ và đẹp đẽ nhất của mỗi người.

cung-hoang-dao-

Bỏ lỡ có thể là anh chọn vượt đèn đỏ, em chọn đứng lại đợi chờ đèn xanh. Cứ thế hai con người chẳng thể nào đuổi kịp nhau trên đoạn đường trường quá nhiều cám dỗ.

Giá như cuộc đời cũng lắp đặt đèn tín hiệu giao thông để chúng ta biết lúc nào nên đi, lúc nào nên dừng và lúc nào nên thảnh thơi mà chờ đợi. Lòng người còn mải mê giữa khúc ca mời gọi của hàng tá lắng lo, nên ai đó nói thương nhau nhưng chưa từng nói thương nhau mãi mãi.

Ngày mai, khi ban mai hừng sáng, đường chân trời sẽ ẩn hiện cung đường dìu em bước lên một nấc thang mới, chỉ mong cho lòng em đặt hết những muộn phiền tuổi trẻ bên lề mà đi tiếp, mong cho những giọt nước mắt thôi đều đặn lăn dài trên khóe mi. Giữa dòng đời hối hả, hy vọng em vẫn luôn tự ôm lấy mình sau một ngày dài mỏi mệt, tự cho bản thân một cơ hội dẫu đời vẫn còn lắm gian nan.

© Phạm Thị Như Ý - blogradio.vn

Xem thêm: Bước chân đầu tiên trên con đường trưởng thành

Tam Giác Mạch

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa xuân sau cơn giông

Mùa xuân sau cơn giông

Trời đổ mưa, những giọt nước lách tách rơi xuống mái tôn, tiếng mưa át cả những lời bàn tán. Bé Kiệu, trong vòng tay cha, khóc đến nghẹn cả hơi. Bà Mắm đứng lặng, ánh mắt trĩu nặng những đau đớn. Ông Tét ngước nhìn lên bầu trời xám xịt, đôi mắt đầy tuyệt vọng. Trong lòng ông chỉ còn lại một câu hỏi không lời đáp: "Đến bao giờ… cái nghèo mới thôi đè bẹp đời tôi…'"

Giữa chốn phồn hoa gặp được người

Giữa chốn phồn hoa gặp được người

Giữa chốn phồn hoa ấy, hai con người xa lạ vô tình gặp nhau trên đường đời. Họ bước vào cuộc đời nhau chữa lành những vết thương cho nhau.Đi qua nhữn giông bão của cuộc đời. Hoa nở hoa tàn vẫn yêu sâu đậm.

Cuộc sống bạn muốn là gì?

Cuộc sống bạn muốn là gì?

tôi muốn mình được vỗ về, để đứa trẻ bên trong được xoa dịu tôi muốn ai đó đến bên, để trái tim thổn thức từng nhịp tôi muốn mình say với đời được thở và sống

Tháng Giêng năm Ất Tỵ, có 4 con giáp tiền vô như nước

Tháng Giêng năm Ất Tỵ, có 4 con giáp tiền vô như nước

Đầu năm Ất Tỵ 2025, vận mệnh của một số con giáp sẽ gặp nhiều thuận lợi và may mắn.

Đoạn đường cũ

Đoạn đường cũ

Có những cuộc tình không tên gọi, nhưng vẫn nhớ, vẫn yêu vẫn đợi và thậm chí là vẫn đau khổ vì những điều đó nhưng chỉ là không thể bên nhau, không thể nói chuyện, thậm chí ngay cả gặp mặt cũng không thể. Cuộc tình dù đúng dù sai dù đau khổ hay hạnh phúc, đúng tốt đẹp hay không cũng chí là một cách nhìn từ bản thân, từ đối phương.

Đủ buồn để buông

Đủ buồn để buông

Mọi sự dịu dàng và an toàn trước kia anh đem đến, tôi còn chưa kịp tận hưởng đủ, anh đã vội lấy đi. Có tàn nhẫn không? Giá mà, anh đừng chữa lành tôi, giá mà anh không đem đến cho tôi một hi vọng khác, để rồi hôm nay phải tự mình bước tiếp với thêm nhiều vết thương khác.

Khi tôi bắt đầu cuộc sống mới – Kết hôn

Khi tôi bắt đầu cuộc sống mới – Kết hôn

Trong đoạn đường đời của mỗi người rồi ai cũng sẽ phải rời đi để chăm lo cho cuộc sống riêng. Nhưng cũng đừng vì vậy mà tiếc nuối, mà buồn bã. Bởi ai rồi cũng phải tự đi hết con đường mà bản thân đã chọn, ai rồi cũng sẽ hoàn thành phần còn lại của cuốn sách mà bản thân đã tự viết lên.

Tết xa quê

Tết xa quê

Tết xa quê nặng trĩu niềm thương Dẫu phố đông nhưng chẳng thấy vui sướng Con nhớ những hoài niệm ấm áp Chờ đón Tết trong giây phút ngày xưa.

Tôi chật vật giữ lấy lương tâm

Tôi chật vật giữ lấy lương tâm

Lúc này, tôi mới nhận thức được một cách rõ ràng về cuộc sống này và cũng nhận ra tại sao trước đây cuộc sống của tôi dễ dàng và thuận lợi đến thế. Bởi những vất vả và khó khăn đều được bố mẹ chắn chịu hết rồi, họ không bao giờ để tôi bị thật sự tổn thương, có chăng thì cũng là do tôi tự tưởng tưởng.

Viết để chữa lành

Viết để chữa lành

Trong từng trang viết, tôi tìm thấy một phần nhỏ bé của chính mình, những khát khao và nỗi sợ, những niềm vui và nỗi đau.

back to top