Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cảm ơn nhé những mùa mưa đã qua

2020-10-30 01:27

Tác giả: Tam Giác Mạch


blogradio.vn - Cảm ơn nhé những mùa mưa đã qua, để dù có là những ký ức ấm áp bên mâm cơm của má, thức dậy trong tiếng gọi hòa cùng tiếng mưa của ba hay những vội vã khi là người lớn sợ một cơn mưa qua làm ướt áo mình thì mưa trong lòng mình vẫn mang màu ký ức.

***

Những ngày gần đây, mưa theo mình vào trong giấc ngủ, mưa rơi mãi là mưa của tháng ngày đã cũ, đã trôi đi thật xa.

Nhớ lại ngày xưa, mình cũng thích mưa, thích được cầm ô đi dưới mưa, thích đưa mắt nhìn mưa qua ban công ký túc xá. Đã lâu lắm rồi, 3 năm, 5 năm, 7 năm, hay mới chỉ đầy 12 tháng… có ai nhớ đến mình không, nhớ về mình với những thói quen mang màu sắc lãng mạn đó? Những cảm xúc tưởng chừng đã ngủ yên giờ theo mưa trở về để nhắc nhớ thật nhiều câu chuyện đã qua.

Mưa là thời điểm người ta dễ dàng kí thác nỗi buồn tạm bợ để đợi những ngày nắng quay về, mang hơi ấm hong khô cái tâm trạng cũ xì và ẩm mốc. Mưa của bây giờ khác mưa của ngày xưa nhiều quá chăng?

Mình nhớ, mưa của tuổi thơ là mưa rơi trong cuốn vở bài tập làm văn mình tả, mưa theo gánh rau cùng má chân trần ra chợ mỗi sớm mai, mưa theo vòng xe đạp cọc cạch cùng ba đến công trường, mưa không chút nghĩ suy và hoài niệm, mưa lúc đó thật ấm áp và bình yên.

muatuoitho3

Lớn thêm một chút, mưa của thời cấp 2 nhắc mình nhớ về tụi bạn, mưa tí tách theo đôi chân chúng mình bì bõm dưới sân trường mỗi giờ ra chơi để tìm đến các quán hàng rong, mưa nghịch ngợm theo lũ con trai làm ướt đẫm quần áo của các cô gái, mưa làm nhòe đi vết mực trên trang giấy đầu giờ kiểm tra. Mưa với nụ cười rạng rỡ và tươi vui mỗi ngày đến lớp.

Rồi mưa của tháng năm biết mộng mơ, biết buồn, biết giận, biết nhớ, dẫu nỗi nhớ ấy chẳng dành cho một ai đặc biệt. Là nỗi nhớ đứa bạn cùng bàn hôm nay vắng học, nhớ bài giảng và giọng đọc của thầy dạy Ngữ văn nghỉ tiết vì ốm, nhớ người bạn lớp bên hay xuất hiện ở hành lang mỗi giờ giải lao, nhớ tà áo dài bị lấm bẩn vì con đường từ nhà đến trường khá xa.

Bỗng nhớ khoảng trời ấy, chẳng âu lo, chỉ biết học hành, nỗi buồn khi ấy chỉ là nỗi buồn bè bạn, nỗi buồn vì điểm kém nơi bài kiểm tra. Nhớ hương vị đĩa ốc cay, mùi bánh tráng kẹp la cà cùng nhóm bạn mỗi chiều học thêm, chiếc bàn chật chội dưới mái hiên lụp xụp, trời cứ thế làm mưa, tóc ướt nhòe nhoẹt nhưng đôi mắt ai nấy lung linh màu hạnh phúc. 

Ngày đó, hạnh phúc của mình giản dị mà đáng nhớ làm sao.

muatuoitho2

Mưa theo mình ra tận thành phố vào những năm Đại học xa nhà, nỗi buồn vì thế mà chồng chất lớn thêm. Xa tiếng gọi thức giấc mỗi sáng của ba, tiếng xoong nồi, chén bát dưới căn bếp của má, xa tiếng gió ban trưa làm xào xạc vài bụi chuối sau hè, xa vệt khói lam chiều nghi ngút nhen nhóm từ bàn tay của má, xa cả những trò nghịch ngợm của anh trai chọc mình đổ quạu. 

Đặc biệt bữa cơm chiều đạm bạc với khoai lùi, ngô nướng, cá rô đồng và ngọn rau nhưng rôm rả tiếng cười nói. Hình ảnh bữa cơm ấy, mãi mãi sau này mình chẳng thể tìm lại được, chỉ còn là hồi ức hiện hữu theo hành trang bên mình chạy dọc xuyên suốt chiều dài nỗi nhớ. 

Những thanh âm ấy hòa quyện vào nhau làm nên hương vị một mái nhà đầm ấm, an yên, chứa chan yêu thương mà mỗi lúc vấp ngã, mỏi mệt mình muốn trở về, có ba, có má, có anh, sẵn sàng dang rộng vòng tay, ôm hết thảy mọi điều tồi tệ nhất trong mình vào lòng và trả lại cho mình nụ cười tươi tắn và cùng tâm hồn thanh sạch chẳng hờn giận, sân si gì nữa.

Mưa ở tuổi hai mươi mấy, với mình là mưa chảy êm đềm trong lời bài nhạc ngày có nắng, bên tách cà phê ở một góc quán quen sau giờ tan tầm “Mưa về trên khúc hát, lắng u buồn đợi bóng hình ai, như tìm về thoáng hương xưa, con đường giờ là kỉ niệm…”.

muatuoitho

Mưa lặng lẽ về vào một ngày tâm trạng ê chề, nặng nề đến khó thở. Mưa dội về bao ký ức tưởng chừng đã ngủ quên nhưng kỳ thực lại nhớ rất nhiều. Nỗi buồn cảm xúc bao mùa mưa cũ chưa bao giờ thôi hoang hoải và rạo rực trong lòng mình khi mưa đến.

Bất giác, mình nhớ cơn mưa mùa đông giá lạnh năm nào được nằm bên má thủ thỉ nói cười, được ba nấu nước cho tắm mỗi đêm. Nhớ mưa xuân nhè nhẹ đủ làm ướt tóc, nhớ cơn mưa rào bất chợt của mùa hè... Hình như trong cơn mưa nào cũng gợi nỗi buồn sâu sắc.

Mình đã từng không muốn hoài niệm nhiều, không muốn buồn và không muốn nhớ như người ta, hay đơn giản không muốn bận lòng vì bất cứ điều gì cả. Cuộc sống hôm nay vội vã quá, một dòng tin nhắn tử tế gửi cho nhau cũng hiếm, những cuộc điện thoại chỉ kịp nói đủ đầy nội dung, thay vào đó là những sticker thể hiện đủ đầy xúc cảm.

Dường như, mưa chỉ là cái cớ để con người thả trôi cảm xúc theo dòng nước chảy về miền vô định ngoài kia. Giấu vào mưa bao trở trăn, suy tư thầm kín chẳng thể buông lời. 

Gửi vào mưa những nỗi sợ vô hình, sợ để tâm vào một thứ gì đó, về một ai đó, lại ôm thêm một nỗi buồn. Không đủ can đảm có thêm một người bạn, mình sợ tổn thương hay sao, hay do mình vô tâm với cuộc sống.

tinngan_(1)

Mưa vẫn rơi, ô cửa kính đằng ấy đã mờ đi, duy chỉ có lòng mình chẳng thể vơi đi màu sơn ký ức.

Cho đến tận bây giờ, mưa chẳng còn tươi mới, dí dỏm, yên bình như bao mùa cũ nữa. Mưa khiến mình chạnh lòng với nghĩ suy đang cuộn về như cơn sóng vỗ bờ ngày trời trở gió. Liệu có đủ cay nồng để mình lãng quên điều mình muốn không hay kiên tâm yêu thương, kiên nhẫn đợi chờ ngày lòng mình thôi bão, chỉ khi đó mọi thứ mới trở lại bình yên.

 

Trưởng thành, mọi điều xung quanh mình như màn mưa chảy dài rồi vỡ vụn, mỗi thứ một ít vỡ ra mà bao lần mình loay hoay tìm hoài để chắp vá thành mảnh như ngày xưa. Mình tìm mãi chẳng được, mình cố gắng vá mãi chẳng thành dẫu bao mùa qua đi.

Giá như, đôi khi mình đã ước như vậy, ước mình là mây xuôi qua bầu trời ấy, nhặt hết từng hạt nước, khi nặng mưa buông xuống một lần cho nhẹ. Hoặc là sông lang thang gom hết dòng nước nhỏ bình thản hòa vào đại dương mênh mông. Và con người sau những bôn ba tất bật, gom hết thảy buồn vui cất vào lòng, đến lúc nặng nề lại chẳng biết cách buông xuống thế nào.

codon1minh_(1)

Ước một lần trở về ngày xưa, về những ngày mưa buồn nhè nhẹ, những ngày mưa của dòng sông ký ức, của những người đã đi qua và ở lại. Ước một lần được đạp xe cùng lũ bạn trên đường nghịch với mưa. Ước trở lại là mình của ngày ấy, chẳng giấu kĩ cảm xúc của chính mình.

Cảm ơn nhé những mùa mưa đã qua, để dù có là những ký ức ấm áp bên mâm cơm của má, thức dậy trong tiếng gọi hòa cùng tiếng mưa của ba hay những vội vã khi là người lớn sợ một cơn mưa qua làm ướt áo mình thì mưa trong lòng mình vẫn mang màu ký ức. 

© Phạm Thị Như Ý - blogradio.vn

Xem thêm: Ai sẽ cùng em đắm mình trong cơn mưa thanh xuân ấy một lần nữa?

Tam Giác Mạch

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

5 năm trôi qua, thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đủ để tạo những bước ngoặt trong cuộc đời mỗi người. Chúng ta không chỉ có một gia đình chung mà ai cũng sẽ có, một gia đình riêng, một cuộc sống riêng.

Thế nào là tình yêu?

Thế nào là tình yêu?

Tình yêu là cái gì vậy nhỉ Nghe đồn tình yêu tựa cơn ác mộng Em sợ ác mộng nên cũng chẳng muốn yêu Nhưng khi gặp anh thì sao lại khác Cơn ác mộng bỗng hoá giấc mơ xanh

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên

Có những quy tắc ứng xử bạn nên nhớ khi được mời đi ăn để nuôi dưỡng mối quan hệ tốt đẹp.

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.

Hôm nay em cưới rồi

Hôm nay em cưới rồi

Tôi chẳng biết phải miêu tả như thế nào về chị cho đúng. Mọi thứ ở nơi chị điều làm tôi cảm thấy rung động. Chỉ tiếc một điều là tôi chưa bao giờ đủ can đảm để nói ra hết lòng mình.

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Tôi luôn nghĩ, mẹ đã sinh ra tôi thì phải có trách nhiệm với tôi. Vì mẹ là mẹ nên mẹ phải làm tất cả mọi việc nhỏ to trong nhà. Cho đến khi nghe bố kể về mẹ, tôi mới nhận ra, chính mình là nguyên nhân khiến mẹ phiền lòng.

Học cách quên em

Học cách quên em

Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

back to top