Không có cơn mưa nào là mãi mãi
2020-10-16 01:27
Tác giả:
Vu Lam
blogradio.vn - Không có con đường nào là đường cùng cả, không có nỗi buồn nào lâu mãi, mưa chỉ ghé qua và ngày mai nắng sẽ lại đến. Chỉ mong bạn trân quý bản thân mình, mong bạn luôn lạc quan, yêu đời trong những ngày khó khăn nhất. Đoạn đường sắp tới, khó hay dễ, nhanh hay chậm, là do bạn chọn, cách bạn nhìn, hãy sống cho một cuộc đời rực rỡ và bình yên nhất.
***
Tháng Mười, trời hay đổ những cơn mưa bất chợt trong đêm, đôi khi lướt qua tí tách, đôi khi nặng nề, dữ dội khiến bạn giật mình tỉnh giấc.
Ít khi nào có được loại cảm giác như vậy, nhất là chúng ta, những người trẻ đang bị guồng quay hối hả của công việc, học hành cuốn đi, lê thê từng ngày dài, chầm chậm trôi qua. Chỉ có trong đêm, một trận mưa rào mới đánh thức bạn dậy theo cái cách tự nhiên nhất, vô ưu nhất.
Không cần căn chỉnh đồng hồ như thường nhật, không cần lo phải tất bật đánh răng, rửa mặt,.. Và dĩ nhiên, không cần gượng dậy mệt mỏi và cố tỏ ra mình vẫn ổn. Bạn nằm đó, nửa tỉnh nửa mê, liếc nhìn qua khung cửa sổ những hạt trắng muốt, nhẹ nhàng rơi nghiêng qua ánh đèn đường nơi góc phố.
Bạn xoay người, đưa tay hướng về cửa sổ, cảm nhận cái lạnh li ti đang châm vào làn da mỏng, lòng thấy vui như một đứa trẻ. Mùi đất, mùi rêu xanh bám cạnh nhưng chân tường đá cũ, giữa lòng trời đen xộc lên như thể có người nào đó đang đốt một điếu thuốc và mồi châm lửa là những hạt mưa kia, vô tình khiến bạn ngửi thấy.
Thỉnh thoảng, một ánh chớp lóe lên, lần thì nhỏ, lần thì to, đôi khi nhanh, có lúc chậm, và tay búng "tách" theo từng nhịp sấm đánh. Không ai chỉ trỏ cười cợt, bạn được là những gì bạn muốn, được là một đứa trẻ ngô nghê như đã từng.
Hoặc, chọn vắt tay lên trán suy nghĩ chuyện đời, chuyện người như một ông già có tuổi. Đã bao lâu rồi bạn không thử quay đầu nhìn lại, mỗi bước chân ta qua, mỗi lượm lặt, chắt mót “tiền bạc, tình cảm, niềm vui”,... hay nhiều điều đã vô tình lạc mất “bạn bè, sở thích”,... hay thậm chí là chính bản thân ta.
Đâu ai biết được ngày mai, có khi hôm nay ta là bạn, hôm sau là người dưng. Xã hội kết nối những con người bằng hoàn cảnh và lòng tin là mối hàn gắn duy nhất để nếu sau này, khi chúng ta không còn ở chung hoàn cảnh đó, vẫn có thể gọi cho nhau hẹn gặp.
Mất đi sự tin tưởng, có lẽ rất lâu hoặc tình cờ, may ra mới chào nhau được một lời, nhìn nhau được một lần và nở nụ cười cho nhau.
Có người nói, bản chất thực sự của con người chỉ bộc lộ khi người đó ở một mình và không còn cảm thấy mối ràng buộc gì với những thứ xung quanh.
Trong đêm tối, cơn mưa kia là người bạn duy nhất, nó không nói gì, trong suốt sự hiện diện của mình, nó chỉ đồng cảm và khóc cho nỗi buồn phiền của ta.
Mưa ban ngày là bạn của tất cả, mưa ban đêm là người bạn của riêng ta. Vì thế, nếu bạn có tâm sự trong lòng, xin hãy trân trọng một ngày mưa ghé đến gõ cửa trong đêm tối, nó không cố tình phá vỡ giấc ngủ của ta, nó chỉ đánh thức ta dậy một cách nhẹ nhàng và sẵn sàng lắng nghe, sẵn sàng đồng cảm.
Ta có lỗi lầm, mưa kia sẽ tha thứ, ta có điều tiếc nuối, mưa kia san sẻ, gánh thay ta cho nhẹ lòng trong đoạn đường sắp tới. Dù ta là ai lúc này, dù sẽ là gì đi nữa, nó cũng chấp nhận ta.
Không có con đường nào là đường cùng cả, không có nỗi buồn nào lâu mãi, mưa chỉ ghé qua và ngày mai nắng sẽ lại đến. Chỉ mong bạn trân quý bản thân mình, mong bạn luôn lạc quan, yêu đời trong những ngày khó khăn nhất. Đoạn đường sắp tới, khó hay dễ, nhanh hay chậm, là do bạn chọn, cách bạn nhìn, hãy sống cho một cuộc đời rực rỡ và bình yên nhất.
© Vu Lam - blogradio.vn
Xem thêm: Tuổi trẻ đừng từ chối cô đơn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Điều đúng đắn
Tôi gọi một tiếng "Anh...", vẫn gọi là "Anh" nhưng sao sự thật lại chua chát đến vậy? Anh quay qua nhìn tôi như chờ tôi nói điều gì đó. Tôi ngước nhìn lên bầu trời xanh vời vợi, nước mắt tự tuông ướt cả tóc.
Kí ức tuổi thơ
Những tiếng khóc òa chạy về nhà thay đồ thật nhanh rồi dặt dẹo nằm sấp lên bộ ngựa hay bộ vạt để chờ hỏi tội. Trẻ quê chúng tôi ai không lớn lên như vậy xem như mất đi một miền ký ức thú vị.
Hoà bình đẹp lắm
Hoà bình hôm nay mới đẹp làm sao Nắng rực rỡ vàng tươi trên ruộng lúa Tiếng trẻ thơ ê a vui ca múa Làng quê ta rộn rã bước vào mùa.
Đừng lựa chọn khi ta không nguyện ý
Thế gian luôn công bằng ở chỗ, ai cũng sẽ có một cơ hội để sống, và sống như thế nào: trọn vẹn cũng được, tương đối cũng chẳng sao, sai lầm đánh mất cơ hội sẽ không ai trách. Chỉ hy vọng một điều, đừng để bản thân sống trong lựa chọn không nguyện ý muốn của chính mình.
Khi gió dừng trong lồng ngực (Phần 2)
Gió luồn nhẹ qua khung cửa mở hé, mang theo hương ngai ngái của lá khô, một chút nắng nhạt đầu ngày và tiếng chim ríu rít đâu đó sau vòm cây. Cơ thể anh mệt hơn, đầu hơi choáng, đôi chân không còn nhanh như trước. Nhưng lạ thay…tâm anh rất nhẹ.
Đứa trẻ đi tìm mảnh ghép còn thiếu
Cái định nghĩa gia đình thật khó nói cũng thật dễ nói, có rất nhiều định nghĩa làm nên một gia đình và quan trọng là chỉ cần chúng ta coi đó là gia đình thì đó đã là gia đình rồi.
8 khoản đầu tư khôn ngoan nhất đời người: Lợi nhuận không chỉ là tiền bạc
Bạn là người sẽ dành nhiều thời gian nhất cho chính mình và góp phần vào mọi thứ xảy ra trong cuộc đời bạn. Dưới đây là những khoản đầu tư tốt nhất cho bản thân, giúp chúng ta ngày càng hoàn thiện mình.
Yêu và lấy người yêu cũ của bạn thân
Nghĩ đến cảnh họ gặp lại, cùng nhau ôn lại chuyện cũ, tôi không khỏi lo lắng. Người ta bảo, “tình cũ không rủ cũng đến”, huống chi đó lại là tình đầu, kéo dài suốt 7 năm thanh xuân. Tôi tin anh, nhưng vẫn không thể ngăn được nỗi bất an.
Khi gió dừng trong lồng ngực (Phần 1)
Anh ngồi thừ ra, cảm giác như vừa phát hiện một vết nứt nhỏ trên tấm kính mà mình vẫn ngỡ là nguyên vẹn. Một cảm giác khó chịu, âm ỉ, không rõ hình dạng. Anh đưa tay lên ngực. Không đau. Không mệt. Không gì cả. Nhưng chính sự bình thường tuyệt đối ấy lại khiến anh thấy lo lắng một cách vô lý.
Hạnh phúc khi được làm mẹ
Câu nói của ba vẫn còn in sâu trong đầu mẹ: "Em đã quá vất vả rồi, và cảm ơn em đã mang con đến bên anh". Điều mẹ vui mừng không phải vì con là con trai để hoàn thành tâm nguyện của bà nội mà vì mẹ đã được làm mẹ. Điều mà từ rất lâu rồi mẹ luôn mong chờ.












