Em đợi anh về giữa mùa thu
2021-10-20 01:25
Tác giả:
Tam Giác Mạch
blogradio.vn - Cảm ơn lời rao khắc khoải giữa đêm thanh vắng làm mộng em tan. Anh, em giờ cách nhau như nửa vòng trái đất, ngày gặp nhau chẳng thể đếm bởi thời gian. Mong sao ngày chạm nhau ấy, anh tìm được em giữa đại lộ hơn bảy tỷ người. Chúng ta khẽ chào nhau bằng nụ cười rạng rỡ, đáp đền mọi nỗi đợi chờ trong những năm tháng cách xa.
***
Chiều buông, nơi em tiết trời vào thu lành lạnh, màn mưa giăng giăng phủ kín cả bầu trời. Gió vô tình hay hữu ý từng cơn chen chúc, ùa qua song cửa sổ, rồi khe khẽ chạm nhẹ lên đôi vai em gầy.
Em ngồi đó bên tách cà phê còn ấm, quyện cùng mùi hương hoa sữa thoảng nhẹ thốc vào sống mũi cay cay. Dường như, có gì đó đã đọng nơi đáy mắt, mà em thả hồn theo nỗi nhớ nên thoáng chốc quên đi. Em bỏ mặc nó rong chơi trên bờ mi ấy, bởi còn có điều lạ lẫm sâu hoắm đang thổn thức nơi tim.
Em hờn hơi thu làm mảnh hồn này se sắt, nỗi nhớ cựa mình khiến tấm thân nhỏ nơi em thấu lạnh tựa cái rét ngày đông. Cốc cà phê em vô thức khuấy tự bao giờ đã nguội, vài ba trang sách lật mở vẫn còn đó dở dang. Lồng ngực hối hả hẫng lên từng nhịp thở, hệt như chực chờ được dung nạp lượng oxy. Bởi có nỗi nhớ đang bủa vây bên em cuối ngày thu dần thấm lạnh, mà dẫu em khoác trên mình bao tấm áo cũng chẳng đủ hơi ấm để sưởi trái tim khô.
Phút này đây, chỉ còn bên em làn gió thoảng nhẹ đưa, khẽ gấp nốt bìa sách mỏng ngổn ngang trên mặt bàn hoăn ố màu cũ kĩ. Trời đêm nay tắm sắc cam vô vị, dưới ánh đèn đường leo lắt có bóng người vội vã lại qua. Đưa mắt nhìn vạt mưa phùn nghiêng nghiêng theo chiều gió, em thấy lạnh lòng và nặng trĩu niềm thương.
Phút thẫn thờ cùng em là giọt sương ngày tàn bầu bạn, chúng bẵng lẵng rót vào tai những bản tình ca anh hát thuở nào. Từng ngôn từ ấy chảy xuôi theo tiềm thức đang dạt dào xúc cảm, giọng anh đâu đó tràn ngập trong em tựa bản giao hưởng ngọt ngào. Em cho phép mình mơ một giấc mơ hoang hoải, dẫu em hiểu giữa cuộc đời còn lắm những vần xoay.
Được không anh khi ngày vào tối, em kéo mình theo những giấc mơ hoang. Giấc mơ gặp anh vào chiều thu có nắng, là nắng dịu dàng rơi nhẹ trên mái đầu em. Mảnh trời có anh và em sẽ xanh trong dịu vợi, lá cũng phải hờn ghen rơi vội lối em về. Áng mây kia khép mình cuốn theo chiều gió, lăn lóc trôi như nỗi nhớ em thả ngày nào.
Ánh hoàng hôn buông dài lên bờ vai anh vững chắc, em tựa khẽ mơ màng cảm nhận nỗi hạnh phúc riêng mang. Em sẽ gửi mảnh tình thu vào tia nắng chiều ấm áp, em kể anh nghe bao nỗi thấp thỏm chực chờ.
Chờ anh về giữa mùa thu thi vị, em gom cả bầu trời nhớ nơi mình chôn chặt phía tim anh. Niềm thương ấy anh giữ gìn kĩ nhé, kẻo mai này sứt mẻ rồi quay lại tìm em. Em không đủ bao dung cho nhiều lần anh vấp ngã, cứa vào khoảng lặng trong em vết sẹo thành hình. Vì những chân thành em trao đi là vô giá, chẳng phải đồ vật mình mang ra đổi chát thường ngày.
Sương khuya dày ngập trong từng hơi thở, nhưng nỗi mơ màng ấy em vẫn muốn ấp ôm. Em muốn ôm cả đất trời ngày thu đẹp đẽ ấy, vì bóng anh đã khỏa lấp hồn em. Nhưng em đâu thể sống giữa đôi đời hư - thực.
Cảm ơn lời rao khắc khoải giữa đêm thanh vắng làm mộng em tan. Anh, em giờ cách nhau như nửa vòng trái đất, ngày gặp nhau chẳng thể đếm bởi thời gian. Mong sao ngày chạm nhau ấy, anh tìm được em giữa đại lộ hơn bảy tỷ người. Chúng ta khẽ chào nhau bằng nụ cười rạng rỡ, đáp đền mọi nỗi đợi chờ trong những năm tháng cách xa.
Gửi anh nơi ấy mảnh tình thu chan chứa nỗi nhớ và dạt dào niềm thương, để chúng ôm anh những đêm về cô độc. Còn em lại loay hoay với hơi lạnh quanh mình.
© Tam Giác Mạch - blogradio.vn
Xem thêm: Những chuyện tình mùa thu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Nơi trái tim khao khát về
Cứ như vậy, trong vòng xoáy vội vã, không ngừng của cuộc sống, cô và Phát dường như sống chậm lại, chia sẻ những cung bậc đường đời, cảm nhận niềm vui bình dị của tình bạn.

Mùa cao su thay lá
Khung cảnh vừa nên thơ lại vừa huyền bí. Dễ nhận ra, đây mới là hương sắc của Tây Nguyên vậy.

Nhặt lá mai ngày tết
Họ bảo: mai cũng cần thay lá để đón xuân giống như con người được khoác lên mình bộ quần áo mới đầu năm vậy. Họ nói trong điệu hồ hởi, phấn khởi rồi bắt đầu công việc quan trọng của mình.

Những mảnh ký ức (Phần 7)
Mẹ cáu vì tôi bướng và ngang ngạnh nên cứ thế cầm cả cái chổi quật, tôi thì lỳ nhất định không xin. Cứ thế mẹ quật nát cả cái chổi, còn tôi bỏ ăn lên trốn trên gác thượng hờn dỗi và nức nở…

Những mảnh ký ức (Phần 6)
Tiếng bù lu bù loa láo loạn cả giấc trưa. Bà Bình sang từng nhà gọi, kết quả là băng đảng tan rã, tình cảm sứt mẻ, cả hôm sau đó chúng tôi phải ở trong nhà cấm không được đi đâu chơi. Tôi và con Nguyệt đáng nhẽ thoát, nhưng Thọ đen lại khai ra có cả tôi trong vụ đó nữa. Thật đáng buồn!

Những mảnh ký ức (Phần 5)
Chính vì bọn nhỏ trong xóm đông đúc thế, cùng với đám đàn anh vô cùng láu cá, nghịch ngợm, mà mùa hè nào đối với chúng tôi cũng đều là một khoảng thời gian tuyệt vời, đầy ắp những chuyến phiêu lưu đáng nhớ.

Em còn rất nhiều ngày hạnh phúc
Em gật đầu, vậy là từ đó em thân với lũ trẻ đó nhiều hơn, và không hiểu sao em càng tin lời của dì em nói, em còn nhỏ lắm em sẽ còn có rất nhiều ngày hạnh phúc ở phía trước, rất nhiều ngày hạnh phúc đang chờ em.

Mừng Đảng quang vinh - mừng xuân đất nước
Từ những nỗi đau mất mát, chúng ta đã đứng dậy, mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Chính những khó khăn, thử thách đó lại càng làm cho mỗi người dân chúng ta thêm phần gắn kết, yêu thương và sẻ chia.

Những mảnh ký ức (Phần 4)
Một cách duy nhất để được ăn phở đó là “bị ốm”, phải được ốm, không ăn được gì thì sẽ được ăn phở. Thế là trưa nắng thay vì trông thóc, bọn tôi lăn ra phơi người để được ốm và cũng được ốm thật!

Bữa cơm gia đình
Câu hỏi ấy đặt ra với tất cả chúng ta chứ không phải riêng một bất kỳ ai. Xa nhà để phát triển bản thân, ở gần người thân gia đình nhưng vì mối quan hệ xã hội mà ta níu kéo giữ gìn rồi quên đi bữa cơm gia đình, có đáng hay không?