Trưởng thành rồi em phải tự biết thương mình
2020-05-05 01:15
Tác giả:
Cao Hà
Trưởng thành rồi mệt lắm phải không em?
Khi muốn khóc mà nước mắt chẳng thể nào rơi nổi
Bởi trái tìm mình không cho phép mình yếu đuối
Những lụy phiền trên đôi mắt mẹ cha
Trưởng thành rồi em phải tự mình phân biệt đúng sai
Tự lo lắng, tự đau, tự giấu mình trong những đêm nức nở
Đôi vai rung rung mơ hồ về một vùng đất lạ
Chẳng có ai thân quen để thả hết những nỗi lòng
Trưởng thành rồi đôi mắt chẳng thể nào sáng trong
Nụ cười bớt ngây thơ, trái tim không còn vô tư lự
Những tính toan thường ngày còn nhiều hơn hơi thở
Gánh nặng áo cơm bóp nghẹt trái tim mình
Trưởng thành rồi... em ơi xin đừng đánh mất niềm tin!
Hãy nhìn xuống đi em bao nhiêu mảnh đời bất hạnh
Họ không có tay, chân... chẳng còn lành lặn
Chẳng thể như em vùng vẫy giữa đời
Ai cũng từng có những lúc chơi vơi
Có đơn độc, đớn đau, có những lần yếu đuối
Cứ khóc thôi em, nếu chẳng có ai bên mình để xoa dịu
Thì hãy tự ôm lấy mình, tự băng bó những vết thương
Trưởng thành rồi, em phải biết yêu mình hơn
Có thể khóc thâu đêm, bỏ ăn một bữa
Chạy trốn vài hôm những tuyệt đối không bao giờ gục ngã
Bởi lối đi ở ngay dưới chân mình.
© Cao Hà - blogradio.vn
Xem thêm video:
Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Điều đúng đắn
Tôi gọi một tiếng "Anh...", vẫn gọi là "Anh" nhưng sao sự thật lại chua chát đến vậy? Anh quay qua nhìn tôi như chờ tôi nói điều gì đó. Tôi ngước nhìn lên bầu trời xanh vời vợi, nước mắt tự tuông ướt cả tóc.
Kí ức tuổi thơ
Những tiếng khóc òa chạy về nhà thay đồ thật nhanh rồi dặt dẹo nằm sấp lên bộ ngựa hay bộ vạt để chờ hỏi tội. Trẻ quê chúng tôi ai không lớn lên như vậy xem như mất đi một miền ký ức thú vị.
Hoà bình đẹp lắm
Hoà bình hôm nay mới đẹp làm sao Nắng rực rỡ vàng tươi trên ruộng lúa Tiếng trẻ thơ ê a vui ca múa Làng quê ta rộn rã bước vào mùa.
Đừng lựa chọn khi ta không nguyện ý
Thế gian luôn công bằng ở chỗ, ai cũng sẽ có một cơ hội để sống, và sống như thế nào: trọn vẹn cũng được, tương đối cũng chẳng sao, sai lầm đánh mất cơ hội sẽ không ai trách. Chỉ hy vọng một điều, đừng để bản thân sống trong lựa chọn không nguyện ý muốn của chính mình.
Khi gió dừng trong lồng ngực (Phần 2)
Gió luồn nhẹ qua khung cửa mở hé, mang theo hương ngai ngái của lá khô, một chút nắng nhạt đầu ngày và tiếng chim ríu rít đâu đó sau vòm cây. Cơ thể anh mệt hơn, đầu hơi choáng, đôi chân không còn nhanh như trước. Nhưng lạ thay…tâm anh rất nhẹ.
Đứa trẻ đi tìm mảnh ghép còn thiếu
Cái định nghĩa gia đình thật khó nói cũng thật dễ nói, có rất nhiều định nghĩa làm nên một gia đình và quan trọng là chỉ cần chúng ta coi đó là gia đình thì đó đã là gia đình rồi.
8 khoản đầu tư khôn ngoan nhất đời người: Lợi nhuận không chỉ là tiền bạc
Bạn là người sẽ dành nhiều thời gian nhất cho chính mình và góp phần vào mọi thứ xảy ra trong cuộc đời bạn. Dưới đây là những khoản đầu tư tốt nhất cho bản thân, giúp chúng ta ngày càng hoàn thiện mình.
Yêu và lấy người yêu cũ của bạn thân
Nghĩ đến cảnh họ gặp lại, cùng nhau ôn lại chuyện cũ, tôi không khỏi lo lắng. Người ta bảo, “tình cũ không rủ cũng đến”, huống chi đó lại là tình đầu, kéo dài suốt 7 năm thanh xuân. Tôi tin anh, nhưng vẫn không thể ngăn được nỗi bất an.
Khi gió dừng trong lồng ngực (Phần 1)
Anh ngồi thừ ra, cảm giác như vừa phát hiện một vết nứt nhỏ trên tấm kính mà mình vẫn ngỡ là nguyên vẹn. Một cảm giác khó chịu, âm ỉ, không rõ hình dạng. Anh đưa tay lên ngực. Không đau. Không mệt. Không gì cả. Nhưng chính sự bình thường tuyệt đối ấy lại khiến anh thấy lo lắng một cách vô lý.
Hạnh phúc khi được làm mẹ
Câu nói của ba vẫn còn in sâu trong đầu mẹ: "Em đã quá vất vả rồi, và cảm ơn em đã mang con đến bên anh". Điều mẹ vui mừng không phải vì con là con trai để hoàn thành tâm nguyện của bà nội mà vì mẹ đã được làm mẹ. Điều mà từ rất lâu rồi mẹ luôn mong chờ.










