Phát thanh xúc cảm của bạn !

Điều nuối tiếc của thanh xuân

2018-11-30 01:27

Tác giả:


blogradio.vn - Đêm về, tôi vẫn nằm mơ thấy bạn. Bạn nắm tay tôi đi trên quảng đường trải đầy hoa hồng dài bất tận. Ánh mắt thắm thiết bạn nhìn thôi, tôi nhoẻn cười hạnh phúc, mãn nguyện để trái tim mình thả buông lơi.

***

Tấm hình bạn chụp, ánh mắt hạnh phúc bên nụ cười rạng rỡ cùng cô ấy. Tôi thấy trái tim mình thắt lại, đau đớn. Tôi ước và lại lẩm bẩm trong đầu những câu giá như mà tôi đã từng nói trước đây hàng nghìn lần. Ngày ấy,…

Một cô gái ngoan – ai cũng nói tôi như thế, giỏi giang và xinh xắn, chưa từng biết đi chơi tối. Những cuộc liên hoan đầy hấp dẫn cũng được cho ra bên lề bởi tôi luôn muốn bảo vệ cái danh hiệu gái ngoan của bố mẹ, là “tấm gương” mà các bậc phụ huynh thường đem ra so sánh với các bạn tôi. Tôi hãnh diện và thấy vô cùng hạnh phúc. Mặc dù tôi – một cô gái đôi mươi vẫn không tránh khỏi trong lòng cũng có chút cô đơn và lạc lõng.

Tôi là của quý hiếm trong mắt nhiều người, là mục tiêu của nhiều chàng trai, trong đó có bạn, người dường như đối lập hẳn với tôi ngoài tài năng học tập.

Bạn học giỏi giống tôi nhưng bạn lại được lòng bạn bè hơn tôi. Bạn tham gia hầu như mọi ngoài động ngoại khóa. Bạn hát hay, nhảy giỏi, bạn là thần tượng của biết bao cô gái, trong đó có tôi nhưng bạn sẽ mãi mãi không bao giờ biết được điều đó. Tôi, một con bé nhu mì, hiền lành đến mức nhút nhát và luôn sợ hãi mọi điều đã để vuột mất bạn trong tầm tay mình.

blog radio, Điều nuối tiếc của thanh xuân

Tôi nhớ bạn, nhớ những lần vào dịp thi cuối kì, tôi miệt mài quên cả thời gian trên giảng đường. Đến lúc giật mình ngẩng đầu lên thì chỉ còn mình bạn và tôi. Ánh mắt bạn ấm áp nhìn tôi với chiếc bánh mì nóng hổi: “Ăn đi mới có sức mà học nữa chứ”. Trái tim tôi run rẩy, một luồn điện cực mạnh chạy qua tôi. Tôi không dám ngước nhìn bạn nên đã vội cuối xuống hòng giấu đi cảm xúc “xấu hổ” của mình. Khoảnh khắc bàn tay bạn chạm bàn tay tôi, ánh mắt âu yếm bạn nhìn tôi có lẽ sẽ theo tôi đến hết quãng đường còn lại.

Tôi và bạn chẳng hẹn nhưng lại luôn có dịp bên nhau. Những lần miệt mài ôn bài trên thư viện trời tối mịt bị cô quản lý nhắc nhở mới lật đật đứng dậy ra về. Những hôm tôi bị hỏng xe, trời gió lạnh, bạn đề nghị được chở tôi về, tôi bẽn lẽn nép mình sau lưng bạn, nghe tin mình rộn ràng, tôi cảm thấy rõ hơi thở của bạn cũng đang dồn dập theo tiếng trái tim tôi. Tôi cứ mong mãi, con đường về nhà mình xa thêm đừng bao giờ kết thúc. Tôi thấy mình thật bé nhỏ bên bạn.

Đêm về, tôi vẫn nằm mơ thấy bạn. Bạn nắm tay tôi đi trên quảng đường trải đầy hoa hồng dài bất tận. Ánh mắt thắm thiết bạn nhìn thôi, tôi nhoẻn cười hạnh phúc, mãn nguyện để trái tim mình thả buông lơi.

Tiếng chuông đồng hồ làm tôi giật mình. Tôi thảng thốt, một đồng bài vở vẫn còn trên bàn. Tôi phải hoàn thành, phải làm làm tròn nhiệm vụ của một cô gái ngoan, không mơ mộng đắm chìm trong tình yêu. Tôi buộc phải cắt đứt tiếng gọi của trái tim mình.

Những kì thi đi qua, tôi không còn miệt mài trên thư viện nữa. Nhưng tôi nhớ mỗi lần đi qua. Tôi luôn ngó vào chỗ ngồi quen thuộc để mong được nhìn thấy bóng dáng bạn, để rồi giọt thót mình khi bắt gặp ánh mắt bạn hướng về phía tôi. Tôi thảng thốt bỏ chạy như một tên trộm bị bắt gặp. Tô sợ hãi đến mức không dám đi qua thư viện nữa. Mặc dù ánh mắt như đốm lửa của bạn vẫn hừng hừng cháy trong trái tim tim tôi.

blog radio, Điều nuối tiếc của thanh xuân

Tôi tìm đủ mọi cách để tránh mặt bạn. Tôi vật vã trong đau khổ mà không hiểu vì sao. Tôi đã chọn cách xin học bổng đi du học hòng quên bạn. Tôi đã thành công, tốt nghiệp xuất sắc, có một công việc ổn định, là niềm hãnh diện của gia đình, là thần tượng của biết bao bạn trẻ. Tôi có mọi thứ nhưng có một điều tôi mãi mãi không có được. Đó là bạn!

Tôi tìm cách liên lạc lại với bàn bè thời xưa, quyết định một lần đối mặt với trái tim mình. Tôi tìm ra Facebook của bạn. Trái tim tôi lại một lần nữa rộn ràng, Chỉ cần nhắc đến tên bạn thôi, bao nhiều kí ức lại ùa về. Tay tôi run rẩy, đầu óc tưởng tượng ra không biết bao nhiêu điều. Chắc là bạn sẽ bất ngờ và hạnh phúc lắm khi nhận được tin của tôi.

Tôi hồi hộp như lần đầu hẹn hò cùng bạn trai. Vẫn là ánh mắt ấy, nụ cười ấy nhưng bên cạnh lại là một người con gái khác không phải tôi. Tôi chết lặng, thất vọng và đau đớn. Tất cả những mơ ước, dự định tan tành theo mây khói. Trái tim tôi đau nhói, lặng lẽ block cái tên quen thuộc và tôi ấp ủ bấy lâu ra ngoài tâm trí. Tôi biết, tôi đã hoàn toàn đánh mất bạn!

© Hà Phong – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết Nợ thanh xuân một lời xin lỗi. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xem tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những con còng trên biển

Những con còng trên biển

Nhi nhìn chăm chăm vào bức tranh trước mặt. Sao lại có một sự trùng hợp đến vậy chứ, đây có phải là bức tranh mà Nhi rất thích và đặc biệt rất thích trong cả hai lần được xem ngoài con đường biển không?

Đóa hoa bên đường

Đóa hoa bên đường

Chợt, tôi bắt gặp một đóa hoa nhỏ bên lề đường. Đóa hoa ấy, mặc dù nở giữa bụi rậm và khô cằn, nhưng vẫn tỏa sáng với vẻ đẹp riêng của mình. Tôi ngừng bước, nhìn chăm chú vào đóa hoa và bắt đầu suy tư về ý nghĩa của nó.

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Tôi đã tự nhủ, dù cho có chuyện gì xảy ra, trước hết tôi phải giữ vững quan điểm cư xử phải phép, khiêm nhường, dùng sự bình tĩnh và tôn trọng để đối đãi với mọi người một cách thật thận trọng để rồi sau đó, tôi sẽ biết ai là người xứng đáng để tôi dụng tâm mà chân thành khoan dung.

Sắc hoa vàng trong nắng

Sắc hoa vàng trong nắng

Chưa bao giờ nó thật hạnh phúc như vậy, tết này sẽ là một cái tết mà nó sẽ ghi nhớ suốt đời, nó cảm nhận được tình thương của ba của mẹ của chị dành cho nó là to còn hơn cả bầu trời nữa.

Để có được hạnh phúc gia đình

Để có được hạnh phúc gia đình

Chúng ta có thể vì gia đình mà sẵn sàng đương đầu với những khó khăn, gian nan ngoài kia chỉ mong sao khi về nhà cái chúng ta được nhìn thấy là những nụ cười hồn nhiên và ngây thơ của những đứa con bé bỏng của mình, và được nghe câu nói đầy ấm lòng: "Cha, mẹ đã về".

Hoa xoan ngày ấy

Hoa xoan ngày ấy

Ngày nhỏ trên lưng trâu Tôi ngửi mùi xoan đâu Cánh hoa phủ quanh đầu Một thời trong kí ức.

20 tuổi và những thay đổi

20 tuổi và những thay đổi

Thay đổi không phải là điều gì quá tồi tệ hay đáng sợ, miễn là mình hài lòng và tự tin với nó. Chúc cho những ai đang loay hoay trên hành trình trở thành người lớn giống mình mỗi ngày đều có lí do để tiếp tục tiến về phía trước.

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

back to top