Là em không hiểu anh ( Người yêu hoàn mỹ, phần 41 )
2014-05-21 15:38
Tác giả:
Giọng đọc:
Radio Online Team, Mèo Mun, Nhím Xù
Tối hôm ấy Đường Thần Duệ phải tổ chức cuộc họp để xử lý công việc ở Hongkong, lúc nâng cổ tay nhìn đồng hồ đã là mười hai giờ khuya, vẫn kịp về nhà ngủ một giấc. Thế là Đường Thần Duệ nắm lấy chìa khóa xe trên bàn, thuận tay cầm luôn chiếc áo khoác tây trang quyết định về nhà.Lúc lái xe anh mở di động ra, bấm nút gọi về nhà nhưng không ai nghe máy.
Đèn đỏ, Đường Thần Duệ đạp thắng xe, ngón tay trong vô thức gõ vào tay lái, mi tâm hơi nhíu lại, đã muộn thế này, cô nàng kia còn chưa chịu về nhà?
Suy nghĩ một chút, anh tắt máy chuyển sang bấm số của Hướng Vãn. Tiếng chuông vang lên một lúc lâu, cuối cùng cũng có người nhận. Đường Thần Duệ vừa định hỏi ‘Em đang ở đâu’ liền nghe thấy đầu kia điện thoại truyền đến tiếng móng vuốt động vật quơ quào lung tung, phát ra âm thanh “sột soạt”.
Hừ, xem ra kẻ nhận điện thoại không phải Hướng Vãn mà là con thỏ nhà mình rồi. Con thỏ anh nuôi lăn lộn cùng Tịch Hướng Vãn đloã lâu, gián tiếp tiếp thu không ít giáo dục của Đảng, đối với một số từ ngữ có độ nhạy cảm rất cao, vừa nghe thấy tiếng chuông điện thoại ‘Mặt trời đỏ phương Đông vừa bay lên ông là đại cứu tinh của nhân dân, cứu thoát Trung Quốc khỏi khó khăn, ông là Mao*Trạch*Đông…”, nó liền lập tức nhanh chân chạy tới ôm Mao chủ tịch.

Đèn xanh sáng lên, người đàn ông cầm tay lái đạp chân ga thật mạnh, tốc độ của xe lập tức liền tăng vọt.Về đến nhà, Đường Thần Duệ móc chìa khóa mở cửa đi vào, mùi rượu say nồng chếch choáng lập tức đập vào mặt. Anh lấy lại bình tĩnh, vươn tay mở đèn phòng khách lên.
Cô uống rượu.
Năm sáu lon bia trống rỗng đặt trên chiếc bàn trà bằng thủy tinh, bên cạnh còn có một lon mới uống hết một nửa, trên sa lon có một người đang nằm, cuộn mình thành một cục, nhìn qua như đã ngủ say. Điện thoại của cô nằm dưới đất, thỏ con đang ôm nó ngáy khò khò.
Đường Thần Duệ đi tới, không để tâm việc cô say rượu, cô không vui, cô không muốn nói, cái gì anh cũng không hỏi, chỉ ôm ngang người cô lên đưa vào phòng ngủ.Khi tay của anh ôm lấy eo cô, Tịch Hướng Vãn liền nhanh chóng tỉnh dậy. Cố hết sức mở to mắt, vừa nhận ra người xuất hiện trong tầm mắt mình là ai thì cô lập tức thanh tỉnh, vô ý thức đẩy anh một cái, đẩy ra thật xa.
Ý kháng cự của cô rõ ràng như thế, trong lòng Đường Thần Duệ nặng nề hẳn, nhưng anh vẫn còn bình tĩnh.
Bàn tay của cô lạnh như băng, mùa đông năm nay trời cực kỳ lạnh, Đường Thần Duệ thấy cô chỉ mặc chiếc áo khoác bên ngoài cái áo sơ mi mỏng manh, thuận tay kéo cao cổ áo lên: “Sao mặc ít áo vậy mà còn ngủ ở chỗ này?Em làm sao vậy?”
“Không có gì, chỉ là. . . . . . Bây giờ đã không còn như lúc trước nữa.Có những việc, em cần bình tĩnh suy nghĩ một chút. . . . . .”
Tay phải bỗng nhiên bị người đằng sau nắm lấy, dùng chút sức, cô liền bị kẻ đó kéo trở về, ngã xuống ghế salon, lúc này cồn rượu bắt đầu phát huy tác dụng làm cô choáng váng một hồi, khi mở mắt tỉnh lại lần nữa thì đã thấy nụ cười không còn trên gương mặt Đường Thần Duệ, hai tay anh đặt trên hông cô.
(...)
Biên tập: Blog Tử Vi - Hamano Michiyo
Được thể hiện qua giọng đọc: Mèo Mun, Nhím Xù
Kỹ thuật: Nhím Xù
Bạn có thể tìm thấy những bản nhạc nền được sử dụng trong chương trình tại forum Nhacvietplus và Blog Việt theo địa chỉ: http://forum.nhacvietplus.vn.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 2 (Blog Radio 828)
Câu chuyện về một cô gái đã quay ngược về quá khứ để trở thành tình đầu của người yêu hiện tại, để không còn phải đóng vai người đến sau và là thế thân của ai đó. Nhưng liệu đường tình có rẽ lối theo hướng mà cô ấy muốn?

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 1 (Blog Radio 827)
óa ra, ngay từ ban đầu mình đã chỉ là một người thay thế. Nhưng nếu có thể quay ngược về quá khứ, liệu mọi chuyện có khác đi không? Liệu mình có phải mang danh phận người đến sau trong cuộc đời ai đó?

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)
Lấy người không yêu mình mà chỉ yêu tiền của mình khổ lắm. Nhưng khi đang đứng trên đỉnh cao danh vọng, được hàng tá những cô gái xinh đẹp theo đuổi, mấy ai nhận ra điều này.

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)
Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)
Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện
5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)
Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức
Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)
Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)
Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?