Khi chiếc đèn trời đã bay xa
2020-12-27 01:25
Tác giả: Bang Le
blogradio.vn - Mọi thứ chưa biết sẽ ra sao nhưng chúng tôi tin mình đủ sức để có thể vượt qua, giống như chiếc đèn trời kia đã vượt qua bao khoảng không xa cách, vượt qua đêm đen sâu thẳm để tỏa ánh sáng lấp lánh trên bầu trời.
***
Một mùa hè nữa lại về. Nhìn những học sinh cuối cấp đạp xe đến trường trong cái nắng chói chang, trong tiếng ve ồn ã, tôi lại nhớ về mùa hè năm tôi học lớp 9.
Hồi ấy, lớp tôi có 35 học sinh. Có những đứa chịu khó, học giỏi, chữ đẹp, thầy cô nào cũng quý. Có cả những đứa nghịch ngợm, luôn bày đủ trò làm cho các thầy cô phải đau đầu. Điển hình như thằng Tiến với trò câu dép trong giờ học. Chẳng chú tâm nghe thầy cô giảng bài, thấy đứa nào bỏ chân khỏi dép, nó liền ném sợi dây cước có buộc một lưỡi câu to qua gầm bàn, gầm ghế và… từ từ lôi cái dép về chỗ nó. Nếu khổ chủ có phát hiện ra thì nó chỉ nhe răng cười và đá cái dép trở về chỗ cũ. Những đứa xung quanh thằng Tiến bị cuốn vào trò câu dép cũng cười theo, và trên bục giảng, thầy cô lại gõ cái thước lên bàn: Cạch… cạch…, nghiêm nét mặt nhắc nhở lớp tập trung học.
Ngoài thằng Tiến, lớp tôi còn có thằng Nam cũng hay khiến thầy cô phải đau đầu. Nhà nuôi nhiều bò, nửa buổi đi học, nửa buổi thằng Nam rong ruổi khắp cánh đồng chăn bò phụ bố mẹ. Nó không làm nổi các bài tập mà thầy cô ra, lúc kiểm tra hay thi đều phải nhờ các bạn nhắc bài.
Cuối năm lớp 9, lớp tôi dự định tổ chức một bữa liên hoan ở nhà lớp trưởng Phan ngay sau buổi học cuối cùng. Trong buổi liên hoan hôm đó, chính hai cái thằng thường khiến thầy cô mệt mỏi - Tiến và Nam - lại mang đến cho chúng tôi điều vô cùng ý nghĩa.
Hôm ấy, ăn uống xong, trời nhá nhem tối, thằng Tiến và thằng Nam lễ mễ khiêng ra sân một đống gì đó trông như giấy báo cũ. Lũ con gái nhao nhao:
- Cái gì thế?
- Chúng mày khiêng cái gì thế Tiến và Nam ơi?
Hai thằng đặt cẩn thận đống giấy báo cũ xuống sân, gần sát vào bậc hè rồi cười bảo:
- Đèn trời đấy!
Bọn con gái lúc đó mới ồ, à lên. Mấy chiều hôm trước được nghỉ học, kệ những đứa khác miệt mài luyện toán, ôn văn, hai thằng Tiến, Nam bảo nhau tỉ mẩn làm đèn trời cho cả lớp, một cái đèn trời thật lớn làm từ giấy báo cũ, đường kính miệng đèn phải gần hai mét. Cả lớp, đứa nào cũng bất ngờ, vừa khâm phục sự khéo tay của thằng Tiến và thằng Nam, vừa háo hức chuẩn bị thả đèn trời.
Thằng Nam lấy một cuộn vải lớn cho vào cái chảo đầy mỡ, đảo qua đảo lại thật kĩ, rồi buộc cuộn vải vào giữa đoạn dây thép căng ngang miệng đèn. Thằng Tiến giục bọn con trai ra vườn rút rơm mang vào sân, bảo lớp trưởng Phan tìm giúp hai thanh tre to, dài, cử mấy thằng con trai nữa cùng mang lên mái tầng đứng hỗ trợ thả đèn trời. Rồi nó lại bảo mấy thằng con trai khác đứng hai bên cái đèn, nâng cao đáy đèn lên. Cắt đặt xong mọi việc, thằng Nam nhấc miệng đèn lồng lên, thằng Tiến lấy từng nắm rơm nhỏ cho vào phía trong miệng đèn rồi đốt.
Không khí ầm ĩ hẳn lên. Những tiếng “Òa” đầy ngạc nhiên, phấn khích của bọn con gái khi cái đèn trời từ từ căng phồng, cao lên. Những tiếng kêu “nóng quá” của mấy đứa đứng đỡ hai bên đèn trời. Những tiếng nhắc nhở thằng Tiến cho rơm vào từ từ thôi không lửa to sẽ cháy luôn giấy báo…
Khi cái đèn đã căng hết cỡ, đáy đèn cao hơn cả mái tầng. Lớp trưởng Phan và mấy đứa con trai đứng trên tầng đưa hai thanh tre ra đỡ hai bên cho đèn khỏi nghiêng ngả.
Dưới sân, thằng Nam bảo thằng Tiến:
- Được rồi đấy! – Rồi quát bọn con gái – Chúng mày đứng xa ra!
Bọn con gái dạt hẳn ra xa, thằng Nam châm lửa vào cuộn vải buộc ở miệng đèn rồi cả thằng Nam và thằng Tiến đỡ hai bên miệng đèn, nâng cao lên và buông tay. Cái đèn từ từ bay thẳng lên trời!
Cả lớp tôi bỗng im lặng. Đứa nào cũng nhắm mắt, thì thầm những mong ước của riêng mình để gửi theo chiếc đèn trời đang bay cao, bay xa với niềm tin những mong ước ấy sẽ trở thành hiện thực.
Không biết tất cả các thành viên lớp tôi có thì thầm chung một ước nguyện hay không mà trong kì thi tốt nghiệp năm đó, duy nhất lớp tôi đỗ tốt nghiệp 100%. Khỏi phải nói chúng tôi đã vui mừng thế nào.
Sau khi tốt nghiệp, một số thành viên lớp tôi vào Nam làm ăn, một số đi làm công nhân trong tỉnh, một số ở nhà, một số đi học cấp 3 ở những trường, lớp khác nhau. Buổi tối liên hoan rồi thả đèn trời năm ấy có lẽ là khoảng thời gian cuối cùng các thành viên lớp cấp hai của tôi hội tụ đông đủ.
Hôm ấy, khi chiếc đèn trời đã bay cao, bay xa, chỉ còn là một chấm sáng nhỏ trên nền trời sâu thẳm, hòa lẫn vào những ngôi sao tí hon lấp lánh chiếu sáng cho vũ trụ bao la, chúng tôi vẫn còn ngước lên dõi theo mãi. Phía trước chúng tôi là kì thi đầy thử thách, là những bước ngoặt cuộc đời, là phải lớn lên, trưởng thành, tự lập… Mọi thứ chưa biết sẽ ra sao nhưng chúng tôi tin mình đủ sức để có thể vượt qua, giống như chiếc đèn trời kia đã vượt qua bao khoảng không xa cách, vượt qua đêm đen sâu thẳm để tỏa ánh sáng lấp lánh trên bầu trời.
© Bang Le - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Tháng 5, ai chẳng một lần nhớ tuổi học trò | Blog Radio 443 trích đoạn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Niềm say mê và sự bứt phá
Không có con đường nào trải sẵn hoa hồng, không có thành công nào mà không phải đánh đổi bằng mồ hôi, nước mắt hay không dẫm trên chông gai. Chỉ khi con người biết sống với niềm say mê, bứt phá thì không có gì là không thể thực hiện được.
Yêu lại người yêu cũ
Phải chi, em không yêu anh nhiều thì có thể em đã không phải tổn thương nhiều đến vậy. Em chưa từng hối tiếc vì đã dành thời gian lâu để yêu và bên anh, bởi cũng nhờ anh mà em mới biết yêu một người là thế nào.
Thao thức
Cô lắng nghe mà thấu hiểu những thao thức canh khuya những thao thức trong đêm dài của họ, Trân cũng hiểu luôn nỗi lòng của họ, nỗi lòng của những người mẹ cứ luôn canh cánh cho tương lai cho cuộc sống của các con mình.
5 cách hành xử khiến người EQ thấp bị trừ "âm điểm", ai cũng muốn xa lánh
Để cải thiện chất lượng cuộc sống và mối quan hệ, việc nhận thức và phát triển EQ là rất quan trọng.
Khi chúng ta độc thân đủ lâu
Có ai đó đã nói rằng, chúng ta vốn dĩ không sợ yêu… thứ chúng ta thật sự sợ hãi, thật sự ám ảnh chính là những thương tổn trong quá khứ. Chúng bám lấy cuộc sống của chúng ta như những bóng ma tâm lý khiến chúng ta đau đớn, khiến chúng ta đánh mất niềm tin vào bản chất thuần khiết của tình yêu.
Hai kẻ xa lạ nương tựa vào nhau bới tâm hồn đều vụn vỡ
Thương anh, nhỉ? Thương lấy những nỗi sầu Chữ thương này vì thấu hiểu cho nhau Thương, chẳng gặp, lòng em ngàn vết cắt Bởi lời mình có giúp được chi đâu?
Khám phá linh vật may mắn của 12 cung hoàng đạo
Mỗi cung hoàng đạo đều có 1 linh vật đại diện, phản ánh đặc trưng tính cách và năng lượng của cung hoàng đạo đó. Không chỉ mang lại may mắn, linh vật đại diện còn là vị thần hộ mệnh tiếp thêm sức mạnh tinh thần cho chúng ta, đồng thời dẫn đường mỗi khi chúng ta nhụt chí.
Mùa hạ của những ngày xưa cũ
Thấy chúng tôi ngoại cứ nhìn hoài mà cười. Giờ tôi nhận ra chẳng có gì quý hơn là những giây phút gặp được con cháu của mình. Bởi có còn mấy mươi năm nữa đâu. Xế chiều như những chiếc lá thu nhuốm màu đỏ của thời gian vậy chỉ chờ cơn gió cuối thổi qua mà thôi.
Trò chơi tình yêu
Xuân, hạ, thu, đông rồi lại xuân, cây hồng trước nhà đã rụng hết lá, trái đã chín đỏ rụng đầy sân, người ra đi người ở lại, thử hỏi rằng có tình yêu nào đẹp như chuyện cổ tích.
Những người tích cực
Dù những công việc họ đang làm là rất bình thường, nhưng họ đã mang đến cho mọi người, những người mà họ hay tiếp xúc và được tiếp xúc với họ một nguồn năng lượng tích cực rất lớn.