Nhớ hoài mùi tép rang quê ngoại
2020-12-29 01:20
Tác giả:
Bang Le
blogradio.vn - Cho đến bây giờ, khi đã có gia đình riêng, không ít lần mua được tép tươi roi rói vừa mới xúc ở sông lên, tôi cố gắng rang theo cách của bác tôi nhưng hương vị vẫn không được như bác đã từng làm, những con tép vẫn không nhuộm đều một màu đỏ au. Món tép rang của bác dâu tôi mãi là món ăn hoài niệm đẹp đẽ đưa tôi về một miền ký ức, gắn kết tôi với quê ngoại thân thương.
***
Quê ngoại tôi ở Hải Dương. Ngày còn nhỏ, nghỉ hè, thỉnh thoảng tôi về ngoại chơi một tuần, nửa tháng. Tôi ăn uống, sinh hoạt ở nhà bác tôi - người con trai cả và duy nhất của ông bà ngoại.
Bác tôi là một thương binh, bị gù lưng nhưng vẫn nhanh nhẹn chăn nuôi gà, lợn, bác dâu hiền lành, cần mẫn việc đồng áng, vừa cấy lúa vừa trồng rau màu. Hai bác đã xây dựng nhà cửa khang trang, mọi đồ dùng cần thiết trong nhà đều sắm đủ. Các anh chị con bác cũng tầm tuổi tôi.
Mỗi lần về ngoại chơi, bữa cơm đầu tiên bao giờ tôi cũng được hai bác thịt gà chiêu đãi. Những bữa cơm sau đó giản đơn như thường ngày gia đình hai bác vẫn ăn như: thịt rang, đậu rán, trứng rán, cá kho, tép rang cùng với các món rau xào, rau luộc.
Nhà đông người nên hai bác cũng rất tiết kiệm. Thịt, đậu phải đi mua, trứng còn để dành bán lấy tiền nên đĩa thịt, đậu, trứng trong mâm cơm sắp ra luôn vừa phải, không để thừa. Nhưng cá và nhất là tép rang thì lúc nào cũng được xúc ra rất đầy đặn. Có lẽ vì hai món này không đắt, đôi khi có thể tự kiếm được.
Anh tôi có lần nhìn thấy đĩa tép đã càu nhàu “Lại tép”, chứng tỏ anh đã ăn đi ăn lại món này nhiều đến mức nhìn thấy đã chán. Còn tôi, vì thấy món tép được bày ra rất đầy đặn nên thoải mái xúc đầy thìa cho vào bát mình, không phải e dè như khi gắp thịt, đậu hay trứng.
Có thể vì tôi là người dễ tính trong ăn uống, hay vì món tép rang tôi ít được ăn ở nhà mình, hoặc vì tâm lý khi ăn thoải mái, ăn để “ủng hộ” bác dâu, nên tôi thấy món tép rang của bác tôi thật ngon.
Chắc cũng vì thấy tôi ăn ngon miệng nên khi anh tôi càu nhàu “Lại tép!”, bác tôi cười bảo Tao xúc cho cái Sao ăn!”, còn tôi thì thật lòng vui vẻ nói: “Vâng, cháu rất thích món tép rang của bác!”. Thế là anh tôi không nói gì nữa.
Món tép rang bác tôi cũng không chế biến cầu kì. Bác cho mỡ lợn vào nồi đun sôi lên, đổ tép vào đảo cho chín rồi thêm mì chính, muối, mắm, đun nhỏ lửa cho tép khô lại cho thêm ít đường đun cho đường chảy ra, chuyển màu, xoong tép hơi xém xém lại là được.
Những con tép nhỏ ruộm đều một màu đỏ au, không còn râu, khô nhưng ăn lại mềm, ăn với cơm rất vừa miệng. Hồi đó, tôi có thể ăn ba bát cơm chỉ với tép một cách ngon lành.
Sau này, thời sinh viên, tôi cũng hay mua tép về rang, nhưng chẳng bao giờ rang lên được một màu đỏ au như tép bác tôi làm mà chỉ có màu trắng vàng, hơi đỏ, dù tôi cũng đã cho đường vào tạo màu.
Tôi nhớ ngày nhỏ, có buổi sớm được xem chị và bác tôi lội xuống cái ao ở ngay cổng nhà, ao nước rất sạch, trong vắt, in rõ bóng những khóm tre, cây vải trên bờ - dùng rá, vợt để vớt tôm, tép.
Những con tôm to gần bằng đầu đũa trở lên rất được giá nên bác tôi lọc riêng ra mang đi chợ bán. Còn những con tép, bác rửa sạch sẽ đem rang. Có lẽ vì tép ao xúc lên tươi, sạch sẽ, lại được chế biến ngay nên món tép rang của bác tôi vừa đỏ au, vừa ngon như vậy.
Bởi thế, đi học xa nhà, mỗi lần về ngoại, tôi đều thầm mong được ăn món tép rang bác làm. Và đó cũng là món ăn tôi nghĩ đến đầu tiên mỗi khi nhắc về quê ngoại.
Cho đến bây giờ, khi đã có gia đình riêng, không ít lần mua được tép tươi roi rói vừa mới xúc ở sông lên, tôi cố gắng rang theo cách của bác tôi nhưng hương vị vẫn không được như bác đã từng làm, những con tép vẫn không nhuộm đều một màu đỏ au. Món tép rang của bác dâu tôi mãi là món ăn hoài niệm đẹp đẽ đưa tôi về một miền ký ức, gắn kết tôi với quê ngoại thân thương.
© Bang Le - blogradio.vn
Xem thêm: Không điều gì quý giá hơn hai tiếng “gia đình”
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)
Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

Món canh nhót dân dã mẹ nấu
Hồi ức đẹp đẽ về những mùa nhót tuổi thơ ùa về. Tôi với chị dằng dai, rủ rỉ... Bồn chồn nhớ quê…. Rồi tôi bỗng thèm được ăn món canh nhót dân dã mẹ nấu năm nào!

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi
Với tôi, thành phố này ngạc nhiên đến kỳ lạ, lại đẹp đến ngỡ ngàng…

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)
Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi
Tôi không phải nữ chính trong tiểu thuyết. Tôi không có một cuộc đời được sắp đặt sẵn, không có một chàng trai dịu dàng luôn đứng phía sau ủng hộ mình, không có những tình tiết kỳ diệu biến ước mơ thành sự thật chỉ trong một đêm. Nhưng tôi có chính mình.

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt
Có những món đồ trong nhà tuy nhỏ, tưởng không quan trọng nhưng lại âm thầm ảnh hưởng đến vận khí cả gia đình.

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình
Tôi nói với cô bạn: nếu thực trong tâm không tha thứ, buông bỏ được thì hãy ra đi, cuộc sống này ngắn ngủi lắm, sống cạnh nhau chỉ là những dằn vặt, sai lầm chồng chất sai lầm thì cuộc sống lãng phí quá.

Sau cơn mưa nắng sẽ về
Kể từ lúc biết tin căn bệnh quái ác sẽ tuyên án tử hình cho tuổi xuân còn đang dang dở của em, hình như tôi chưa từng thấy em để cho đôi chân mình được ngơi nghỉ ngày nào.

Mình muốn một tình yêu như vậy!
Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.