Vườn rau diếp của mẹ
2020-11-14 01:15
Tác giả: Phùng Văn Định
blogradio.vn - Ăn rổ rau diếp với bữa cơm ngày đông mới thấm nỗi nhọc nhằn, vất vả của mẹ bao ngày chăm vườn rau. Nhìn những luống rau mẹ trồng và những bó rau mẹ bó mang đi chợ bán ai cũng ngậm ngùi thương nhớ mẹ một thuở nuôi con khôn lớn. Từ luống rau này mà có những bữa cơm ngon thoảng trong căn bếp tranh ấm cúng.
***
Trời đã sang đông được hơn nửa tháng. Hình như tiết trời phù hợp cho các loại rau như su hào, cải bắp, súp lơ, rau mùi, xà lách, rau diếp tha hồ đua nhau phát triển. Mới ngày nào cùng mẹ ra vườn cuốc xới cho đất tơi xốp rồi đánh luống để trồng mà nay đã được thu hoạch.
Những luống rau cùng nhau phủ một màu xanh non trông thích lắm. Tôi cứ chăm chăm nhìn mãi mấy luống rau diếp và đám rau mùi thơm. Hai loại rau này hái ăn thì rất hợp khẩu vị.
Rau diếp trồng từ khi gieo hạt cho tới khi được hái ăn cũng không lâu lắm. Mẹ gieo hạt chỉ có một đám khoảng một vuông đất thôi chứ không nhiều. Ban đầu rau mọc cây con li ti, li ti. Khoảng một tuần chăm sóc là cây được bứng để trồng ra luống.
Khi cây còn chưa mọc, mẹ tôi gieo hạt xuống rồi phủ lớp rơm mục lên mặt luống để tưới nước giữ ẩm tránh mưa phùn rả rích nhiều ngày cây con không mọc được vì chai đất. Ba ngày sau mẹ ra mở lớp rơm thấy cây đã mọc. Mẹ nhẹ nhàng cuốn tròn lớp rơm lại, để vào chỗ nào đó thật cẩn thận và kín đáo kẻo mấy con gà ngứa chân bới lung tung.
Rau dần dần lớn cao khoảng 10cm gì đó, rau có hai lá dài ra thì mẹ bắt đầu lấy con dao con có cái cán gỗ cỡ bằng con dao thái lan bứng xen kẽ từng cây bỏ vào cái rổ con mang trồng ra luống.
Khi trồng ra các luống, mẹ bảo chúng tôi xé miếng lá chuối hột. Mỗi miếng bằng bàn tay người lớn cùng với bó que mẹ đã chuẩn bị sẵn đi che cho rau khỏi bị héo.
Khi rau bén đất thì nhặt lá chuối bỏ vào hố. Còn cây que không gom lại mà để ngay từng cây. Rồi không biết sao mẹ chỉ chừa cỡ 10 cây có cái que đó. Đấy là 10 cây mẹ chọn làm giống cho mùa trồng năm sau, đỡ mất đồng nào đi mua hạt giống ngoài chợ.
Thoắt cái rau tươi tốt, nhiều tàu dài xanh non trông vàng ươm. Rau diếp cứ thế mà lớn dần. Tới ngày thu hoạch rau, mẹ dùng tay bấm những lá vươn dài trong mỗi cây rồi chừa lại để cho chúng tiếp tục ra nữa.
Tay mẹ hái và sắp xếp bó rau đẹp lắm. Mỗi bó rau mẹ cài khoảng 5 cây rau mùi gắn trên bó rau. Mẹ dùng cọng rơm thấm nước buộc lại cho rau không bị nát. Nhìn mẹ làm thành thục và nhanh thoăn thoắt. Trong chốc lát đã chất đầy một gánh rau.
Rau mẹ thường hái lúc chiều tối hoặc sáng sớm mai cho kịp buổi chợ với lại rau tươi và đẹp hơn trông vào là khách mua ngay.
Rau diếp hái vào ăn là phải dùng hai ngón tay cái và trỏ tuốt từ cuống lá vì lá rau diếp có đường gân ở giữa giống đường gân lá chuối. Tuốt lấy phần lá hai bên và bỏ phần gân đó cho lợn ăn. Rau tuốt xong mang ngâm nước muối trong khoảng 5 phút rồi vớt ra kẻo giập nát. Sau đó rửa rau mùi thơm trộn vào thì ngon ơi là ngon. Rau diếp chấm với cà chua sốt thịt cùng với nước mắm phi hành hoa thì ngon tuyệt vời.
Ăn rổ rau diếp với bữa cơm ngày đông mới thấm nỗi nhọc nhằn, vất vả của mẹ bao ngày chăm vườn rau. Nhìn những luống rau mẹ trồng và những bó rau mẹ bó mang đi chợ bán ai cũng ngậm ngùi thương nhớ mẹ một thuở nuôi con khôn lớn. Từ luống rau này mà có những bữa cơm ngon thoảng trong căn bếp tranh ấm cúng.
© Phùng Văn Định - blogradio.vn
Xem thêm: Khi mẹ nhớ con – mẹ gọi, khi con nhớ mẹ - mẹ ở đâu?
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hành trình trở về
Tôi nhớ về những ngày tháng ở quê, những bữa cơm gia đình đầm ấm, những buổi chiều ngồi bên bờ sông nghe tiếng sóng vỗ. Tôi nhận ra rằng mình đã đánh mất điều gì đó rất quan trọng. Tôi đã bỏ quên những giá trị tinh thần, bỏ quên gia đình và những niềm vui giản dị.
Đóa hoa hồng và những tờ vé số
Chiếc xe tôi rời khỏi ngôi nhà âm u, cũ kỹ sau khi tôi lặng lẽ nắm bàn tay người phụ nữ để chào tạm biệt, con bé ngồi phía sau xe tôi chẳng nói điều gì, dường như nó không có vẻ hồn nhiên như những đứa trẻ con cùng tuổi. Suốt đoạn đường, cả tôi và nó đều im lặng.
Chúng ta cứ bộn bề yêu…!
Khi tôi buồn, tôi thích lên cầu, bất cứ cầu nào cũng được. Và như vậy, sau mỗi buổi đi làm về, chỉ cần nhắn: "Anh ơi, em buồn" là 15 phút sau, anh có mặt.
Có những điều anh chưa kịp nói, em đã vội rời xa
Khi hoa nở giữa cánh đồng xanh, Liệu là lúc em có thuộc về anh? Khi mưa rơi giữa chiều hiu quạnh, Liệu là lúc em muốn rời bỏ anh?
Tình yêu - một câu chuyện không có kết thúc
Tôi đã học được rằng tình yêu không phải là một đích đến, mà là một hành trình liên tục, nơi chúng ta cùng nhau khám phá và trưởng thành.
Đơn phương một người có lẽ rất khó khăn
Bởi mỗi khi cô ngồi yên trong lớp vì thời gian nghỉ giữa tiết không nhiều, cứ mỗi lần nhìn vu vơ ra ngoài lại sẽ bắt gặp ánh mắt của cậu ta. Mặc dù ngay sau đó cậu ta đều đánh mắt đi chỗ khác, nhưng làm sao mà che dấu được sự thật.
Dù có đi đâu cũng sẽ quay về
Tôi đã đôi lần hỏi tại sao mẹ không từ bỏ tôi. Nhưng mẹ đều nói mọi người đã từ chối sự ra đời của tôi đến mẹ cũng vậy thì tôi sẽ ra sao. Thế nên, mẹ không đành lòng làm vậy.
Chờ người em thương
Hình như mùa thu lại về rồi phải không anh Em nghe ngoài kia gió vươn mình qua lối Nghe hoang hoải những chiều qua vội Nghe chạnh lòng nắng nhạt màu hanh hao.
Bước chậm lại giữa thế gian vội vã
Bởi kì thực, trong mỗi bước đi của cuộc sống đều mang theo những khoảnh khắc ý nghĩa, đôi khi ta chạy quá nhanh để bắt kịp thành tựu, tiền tài, danh vọng để rồi bỏ lỡ nó.
Tương tư
Ơ kìa em sao nỡ để tình anh Chưa bước tới đã muôn phần lận đận Sao chỉ mới nhìn thôi em đã giận Và tiếng yêu thôi em chẳng nhận lời