Phát thanh xúc cảm của bạn !

Vườn rau của ba

2018-02-02 01:10

Tác giả:


blogradio.vn - Chờ ngày những mầm xanh nhú lên. Ba tôi bảo đó là khoảnh khắc hạnh phúc của một người nông dân chăm chỉ. Sau này làm việc gì cũng vậy, dù lớn hay nhỏ nếu các con biết dành trọn tâm huyết của mình vào thì nhất định kết quả các con thu về sẽ đem lại cho các con một niềm hạnh phúc rất đỗi tự hào.

***

blog radio,  Vườn rau của ba

Tôi ôm hai cánh tay mỏi nhừ, ngồi thụp xuống thềm bậc thang trước nhà. Lúc này chiều đã lưng chừng đâu đó ngoài đầu ngõ, vài nụ hoa đã vội thu bộ cánh lộng lẫy của mình để chuẩn bị bước vào một giấc ngủ thật sâu. Vài giọt nắng rớt xuống hiên, chiếu những gam màu vàng nhợt nhạt pha lẫn chút cam dịu nhẹ, cứ mãi đọng lại trên chiếc nón lá mẹ tôi để trên giỏ xe đạp từ ban trưa. Tôi ngước nhìn công trình của tôi, tâm hồn cảm thấy xốn xang bởi một niềm hạnh phúc nho nhỏ vừa len lỏi. Đó là một khoảng đất trống trước nhà, xấu xí và khô cằn. Phải, nó chẳng có gì đặc biệt, thế nhưng chúng tôi đã hì hục nguyên ngày nay để làm cho mảnh đất ấy tươi mới, gieo vào đó những mầm sống. Thật ra ý tưởng khai phá nó là từ ba tôi.

Ba tôi là một người nông dân chăm chỉ, hiền lành quanh năm chẳng có lúc nào là ông ngơi tay, cứ rảnh rỗi là ông lại đem đâu đó về dăm bụi hoa cẩm tú, vạn thọ rồi rủ rê chị em tôi trồng. Một hôm, khi mà tôi đang mải mê chơi với con Miu thì nghe tiếng ba tôi ngoài đầu ngõ, ba bảo mẹ tôi nếu có thời gian hãy phụ ông làm đất để ông gieo vài luống rau kịp cho mùa tết. Mẹ tôi khoát tay bảo:

- Có mảnh đất già còm này mà ông đòi trồng gì trên ấy nữa, hơi đâu mà làm.

- Bà chỉ việc làm cho sạch cỏ hộ tôi thôi, tôi còn đang làm dở vụ khoai dưới đồng chưa ngơi tay được.

Tôi nhìn ba, ánh mắt ông hiện lên vẻ hân hoan khi nói với má các loại rau ông trồng để chuẩn bị cho dịp tết. Nào là rau xà lách, rau cải cay, đậu ve, vài bụi rau ngò, rau thơm… Toàn những loại rau ngon mà tôi thích ăn nhất. Tôi bất giác lay nhẹ tay ba:

- Ba cho chị em con phụ nhé!

Bị bất ngờ trước câu nói của tôi, ba quay hẳn người sang nhìn tôi bằng ánh mắt hân hoan như vừa phát hiện ra một điều gì mới:

- Ờ ha, quên mất tụi nhỏ. Vậy các con tranh thủ làm cỏ hộ ba nhé, không cần gắng sức đâu, ba sẽ phụ các con vào cuối buổi.

blog radio,  Vườn rau của ba

Thế là tụi tôi hí hửng bắt tay vào nhiệm vụ mới mà ba giao. Ba đứa đều rảnh vào thứ bảy và chủ nhật nên tối hôm trước đã lên lịch sẵn cho buổi lao động vất vả sắp tới, phân chia nhiệm vụ hẳn hoi. Tôi sẽ làm cỏ ở vạt trên, vạt dưới là phần của hai em tôi. Ba đứa làm từ tận sáng cho đến xế trưa, rồi cả chiều nữa. Ba tôi đi làm về độ sáu giờ, lúc này ba sẽ phụ tụi tôi đi ban đất. Ba cha con làm cùng nhau, trò chuyện rôm rả. Lúc ấy mẹ vừa về, đội thúng rau trên đầu:

- Nào, ngưng tay đi tắm, tối rồi đấy các ông tướng.

Công trình của ba cha con chúng tôi cuối cùng cũng xong, giờ chỉ còn phần gieo hạt là phần của ba. Nhìn mảnh đất mới hôm nào còn đầy rẫy cỏ, nay đã thành từng hàng thẳng tắp trông thật tuyệt. Tụi tôi cứ mỗi sáng ba đứa lại ngồi ngắm nghía mãi không chán. Chờ ngày những mầm xanh nhú lên. Ba tôi bảo đó là khoảnh khắc hạnh phúc của một người nông dân chăm chỉ. Sau này làm việc gì cũng vậy, dù lớn hay nhỏ nếu các con biết dành trọn tâm huyết của mình vào thì nhất định kết quả các con thu về sẽ đem lại cho các con một niềm hạnh phúc rất đỗi tự hào.

Sau này khi đi học xa nhà, mỗi lần ngang qua một vài luống rau của một ngôi nhà nào đó, lòng tôi bất chợt nhớ tới vườn rau của ba cha con tôi ở quê nhà. Vườn rau xanh ngát trong nắng sớm, vườn rau chan đầy niềm vui của chúng tôi.

© Trần Thị Trà Linh – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.

Hôm nay em cưới rồi

Hôm nay em cưới rồi

Tôi chẳng biết phải miêu tả như thế nào về chị cho đúng. Mọi thứ ở nơi chị điều làm tôi cảm thấy rung động. Chỉ tiếc một điều là tôi chưa bao giờ đủ can đảm để nói ra hết lòng mình.

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Tôi luôn nghĩ, mẹ đã sinh ra tôi thì phải có trách nhiệm với tôi. Vì mẹ là mẹ nên mẹ phải làm tất cả mọi việc nhỏ to trong nhà. Cho đến khi nghe bố kể về mẹ, tôi mới nhận ra, chính mình là nguyên nhân khiến mẹ phiền lòng.

Học cách quên em

Học cách quên em

Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

back to top