Chia tay A7
2020-08-25 01:10
Tác giả:
(Tặng A7 khóa 2017 - 2020)
Một bài thơ viết về các em
Cô ấp ủ từ lâu, chờ cuối năm dành tặng
Ta chia tay sớm hơn dự định
Bao điều nghẹn ngào chẳng thể nói thành câu
A7 thân yêu – “Bốn mươi lăm viên kẹo ngọt ngào”
Lời yêu thương dành trao cô phút cuối
Trong tim cô nở nụ cười hạnh phúc
Khi được học trò thương mến gửi trao
Nhớ lại những ngày đầu chỉ mới hôm nào
Cô bước vào lớp với thật nhiều áp lực
Lớp ban D lần đầu cô phụ trách
Các em ngỡ ngàng bởi thay đổi giáo viên
Lời cô giảng như rơi vào thinh lặng
Hiểu hay không? Lớp chẳng gật, lắc đầu
Chỉ cúi xuống hoặc nhìn cô ngơ ngác
“Thật thất vọng!”, cô trách mắng các em
Nhưng dần dà cô cũng hiểu lớp thêm
Khả năng, tính tình và những điều mộng ước
Trang giáo án, suy tư cô ngồi soạn
Phương pháp nào phù hợp với các em?
Và dần dà những ánh mắt cũng nhìn lên
Chứa sự tự tin, cả niềm háo hức
Những cánh tay biết xung phong phát biểu
Tranh luận đúng – sai thẳng thắn giữa cô – trò
Hai năm – khoảng thời gian không dài
Đọng lại trong cô thật nhiều kỉ niệm
Lớp ngoan, cô không nỡ nặng lời mắng mỏ
Điểm kém sổ đầu bài cố gắng nương tay
Bởi cô hiền lớp chẳng sợ uy cô?
Đôi lúc lao xao át cả lời cô giảng
“Trật tự đi!”, lớp trưởng quát giùm cô các bạn
Cô mỉm cười khi lớp bỗng ngồi yên
Bài cũ lười ôn, trong giờ đôi khi ngủ gật
Không hài lòng, cô nhắc nhở ngay
Luyện tập trên lớp, yêu cầu làm ra giấy
Đến bên đọc bài, cô trao đổi từng em
Mỗi một ngày lớp dần tiến bộ thêm
Biết chủ động tư duy, tự tìm tri thức
Lời cô giảng, chăm chú lắng nghe trên lớp
Phần lớn chép bài vở sạch, chữ đều tay
Với cô, niềm hạnh phúc giản đơn
Học trò của mình ngày càng tiến bộ
Khảo sát cuối kì, một trăm phần trăm thi đỗ
Tăng số học trò bài đạt điểm cao
Giai đoạn cam go, ta đều sắp bước vào
Phải xa nhau, thật buồn và tiếc nuối
Động viên nhau, cô trò cùng hi vọng
Hướng đến những điều tốt đẹp tương lai
Cô thầm mong không xa một ngày mai
Các em báo tin mừng vào đại học
Cô sức khỏe cũng đã dần ổn định
Những chuyện vui chia sẻ với các em
Vì ngày mai, cô trò cố gắng lên
Để vượt qua mọi điều thử thách
Để một ngày giữa sân trường đầy nắng
Cô trò quây quần rạng rỡ xinh tươi
© Bình Yên - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Hôm nay em cưới rồi
Tôi chẳng biết phải miêu tả như thế nào về chị cho đúng. Mọi thứ ở nơi chị điều làm tôi cảm thấy rung động. Chỉ tiếc một điều là tôi chưa bao giờ đủ can đảm để nói ra hết lòng mình.

Mẹ ơi, con xin lỗi…
Tôi luôn nghĩ, mẹ đã sinh ra tôi thì phải có trách nhiệm với tôi. Vì mẹ là mẹ nên mẹ phải làm tất cả mọi việc nhỏ to trong nhà. Cho đến khi nghe bố kể về mẹ, tôi mới nhận ra, chính mình là nguyên nhân khiến mẹ phiền lòng.

Học cách quên em
Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện
Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ
Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.