Hãy cứ yêu như chưa từng tổn thương
2020-07-31 01:28
Tác giả:
Tuyệt Diễm
blogradio.vn - Dù bạn có đang yêu hay đang bị tổn thương bởi tình yêu, hy vọng bạn sẽ yêu hết mình. Nếu bạn thất bại một lần thì cũng đừng ngần ngại mở lòng lần hai và hãy yêu như chưa từng tổn thương bạn nhé.
***
Người ta nói tình đầu là mối tình khắc cốt ghi tâm, khiến ta luyến tiếc hoặc dằn vặt suốt đời. Đã bao giờ bạn cảm thấy cô đơn khi đi giữa đường phố vào một chiều đông lạnh. Có khi nào bạn nhìn thấy ánh mắt, nụ cười của ai đó khiến bạn nhớ về người ấy, vội vàng chạy theo, cho đến khi nhận ra là không phải, rồi ngồi gục xuống và bật khóc như một đứa trẻ.
Tôi không biết từ khi nào mà bản thân lại dễ khóc như vậy, nước mắt ấy chứa đựng sự tổn thương, tức giận, cùng niềm hy vọng nhỏ bé.
Có một lần khi trở về phòng sau cơn say, tôi khao khát được nghe giọng chàng trai ấy. Cầm điện thoại lên gọi đến một dãy số quen thuộc nhưng tiếng tút tút ngân dài.
Có một lần nhìn thấy một chàng trai mặc sơ mi trắng, tôi đuổi theo nắm lấy tay người ấy, đến khi thấy rõ khuôn mặt người ấy thì lại ngại ngùng xin lỗi vì nhận nhầm người. Rồi tôi lại đứng bơ vơ giữa biển người tấp nập đó.
Có một lần ngồi bên bờ biển, nhìn ánh hoàng hôn dần buông xuống, nước mắt đột nhiên chảy dài. Có lẽ vì tủi thân, vì cô đơn hoặc vì một điều gì đó.
Chia tay có lẽ là cảm giác tồi tệ nhất khi bạn đang yêu say đắm một người. Đau lòng hơn là khi người ấy đã có người khác ấp ôm, còn bạn thì lạnh lẽo, cô đơn.
Chia tay anh được hai năm, xa gia đình được hai năm, hôm nay tôi phải trở về chốn cũ ấy. Tôi từng nghĩ rằng khi gặp lại, anh và tôi sẽ coi nhau như không quen biết hay sẽ coi nhau như những người bạn cũ. Không biết anh còn chờ đợi tôi như tôi chờ anh hay đã vội nắm một bàn tay khác.
Kéo chiếc vali nặng trịch ra khỏi sân bay, bắt vội một chiếc taxi trở về nhà. Đọc địa chỉ cho tài xế xong , tôi đưa mắt nhìn ánh đèn đường. Hai năm không về mà thành phố này đã thay đổi rồi. Tấm biển quảng cáo của cô người mẫu A đã chuyển thành của cô B, lại có thêm những tòa nhà cao tầng chen chúc nhau nhô lên. Giống như cuộc đời vậy, nếu bạn không nỗ lực từng ngày, thì chỉ cần một ngày thôi, thế giới đã bỏ lại bạn phía sau lưng rồi.
Trời nắng nhẹ, ánh nắng xuyên qua kẽ lá chiếu vào phòng, tôi cựa mình dậy. Hôm nay tôi có hẹn với Duyên, cô bạn thân năm cấp ba của mình đi mua sắm. Đang đi vào cửa hàng nước hoa, Duyên bỗng kéo tay tôi, chỉ về một phía. Tôi đưa mắt nhìn theo, tôi thấy Lâm, mối tình đầu của tôi. Bên cạnh anh là một cô bé tóc xoăn, mắt to tròn đáng yêu. Trái tim tôi lệch đi một nhịp, người tôi yêu anh có người yêu mới rồi. Hình như anh cũng nhìn thấy tôi, anh nhìn hai giây, rồi đưa tầm mắt nhìn xuống cô gái đi bên cạnh anh. Tôi vội vàng kéo Duyên đi.
Đi ra khỏi trung tâm mua sắm, Duyên hỏi tôi:
"Mày có làm sai điều gì đâu? Tại sao phải trốn tránh anh ta?"
Tôi lắc đầu:
"Chuyện tình cảm phức tạp này mày không cần suy nghĩ đâu".
Hai năm trước, là năm tôi 22 tuổi, tôi bỏ rơi anh để theo đuổi ước mơ. Tôi nói với anh rằng “Em yêu tiền”. Đối với tôi, tiền là một thứ gì đó quý giá lắm. Từ nhỏ tôi phải sống trong cảnh cơ cực, bố mẹ ngày đêm tần tảo cũng chẳng đủ miếng ăn. Tôi học được rằng “tiền” đáng quý bao nhiêu.
Lúc nói lời chia tay, anh nói rằng tôi là người thực dụng, tôi không tin anh, tôi không đáng được yêu thương. Rồi anh quay lưng đi, bỏ mặc tôi giữa dòng người tấp nập. Giờ đây, khi trở lại nơi này, tôi đã đạt được ước mơ, nhưng hình như tôi đã đánh mất anh rồi.
Tôi cùng Duyên bắt taxi trở về nhà, tôi thấy Lâm chạy đến chặn cánh cửa lại. Lâm vừa thở hồng hộc vừa nói
“Anh muốn nói chuyện”.
Tôi hơi bất ngờ, quay lại bảo Duyên chờ tôi một chút, rồi xuống xe đi cùng anh.
Bóng dáng anh cao gầy đi phía trước, như che chắn cả thế giới cho tôi. Cứ ngỡ rằng chỉ cần khiến bản thân bận bịu hơn một chút thì sẽ quên được anh. Ngỡ rằng tổn thương đủ nhiều sẽ không còn yêu anh nữa. Nhưng ngay giây phút anh xuất hiện trước mặt tôi, trái tim ngốc nghếch này lại đập mạnh vì anh.
Anh dừng lại bất ngờ, làm tôi đâm sầm vào anh. Thấy anh im lặng nhìn tôi, tôi đành nghẹn ngào cất lời
“Anh và cô ấy chắc hạnh phúc lắm nhỉ? À không cần anh trả lời, em biết mà”
Anh nói “Em đừng lúc nào cũng tự cho mình là đúng”.
Tôi kìm nén sự đau lòng lại
“Không phải, nhìn anh cùng cô ấy thật sự rất hợp đôi.”
Anh nhìn tôi đáp lời:
“Đó là em họ của anh.”
Ánh mắt tôi hiện lên sự vui mừng, tôi hỏi anh:
“Chúng ta còn cơ hội không anh?”
“Em muốn làm tổn thương anh lần nữa sao?”
Anh nói tiếp:
“Em hiểu cảm giác đang yêu sâu đậm, rồi người kia bỏ đi, mình lại bơ vơ không? Ngày em lên máy bay, anh chỉ biết đứng nhìn nó dần lên cao rồi bị mây che khuất. Em ở nơi đó chắc sống tốt lắm, em đã đạt được ước mơ rồi. Còn anh như một thằng điên, ngày ngày ngắm nhìn những bức ảnh cũ của chúng mình, chỉ biết theo dõi em qua những trạng thái em cập nhật trên trang cá nhân. Đến lúc anh gần quên được em, em lại quay về, em nói cho em cơ hội, em xem anh là gì?”
Anh quay mặt đi, tôi thấy anh rơi nước mắt.
Tôi nghẹn ngào nắm lấy tay anh, nói
“Em sai rồi, em hứa sẽ không đi nữa, em ở đây với anh, em sẽ bù đắp lại tất cả cho anh”.
Anh ôm chặt lấy tôi. Anh nói anh nhớ tôi. Chúng tôi lại trở về bên nhau, dường như quãng thời gian xa cách không làm tình cảm của chúng tôi phai nhạt. Nó còn giúp chúng tôi yêu nhau nhiều hơn, trân trọng nhau hơn. Đoạn tình cảm này, không biết ai yêu ai nhiều hơn, không biết ai nhớ ai nhiều hơn, chúng tôi chỉ cần biết rằng cuối cùng cả hai cũng quay về với nhau.
Tôi từng nghĩ rằng kiếp sau sẽ không thể gặp lại người ấy nên kiếp này tôi nỗ lực đem những điều tốt đẹp nhất dành cho người ấy.
Dù bạn có đang yêu hay đang bị tổn thương bởi tình yêu, hy vọng bạn sẽ yêu hết mình. Nếu bạn thất bại một lần thì cũng đừng ngần ngại mở lòng lần hai và hãy yêu như chưa từng tổn thương bạn nhé.
© Tuyệt Diễm - blogradio.vn
Xem thêm: Hóa ra người thứ ba, yêu đến mấy vẫn là người đến sau
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Hẹn nhau ở ngày mai
Giá như mọi thứ diễn ra chậm một chút, để cô có thể nói cảm ơn cậu, chậm lại một chút để cô có thể tặng cậu một ly nước, chậm lại thêm một chút, đủ để cô có thể kịp nói rằng, cô thích cậu. Và giá như mọi thứ diễn ra chậm thêm một chút nữa, một chút nữa thôi, để cậu cũng có thể nói, rằng cậu rất thích cô.

7 mẹo để cải thiện chứng nghiện điện thoại của bạn
Trung bình, chúng ta dành 7 tiếng mỗi ngày để sử dụng các thiết bị điện tử như điện thoại, máy tính bảng… Trong đó, theo trang Exploding Topics, thời gian sử dụng điện thoại thông minh trung bình của một người là 3 tiếng 15 phút. Nếu bạn không thể rời tay khỏi chiếc smartphone, có thể những mẹo dưới đây sẽ giúp bạn cải thiện chứng nghiện điện thoại của mình.

Nắm chặt tay nhau
Xin một lần nắm chặt lấy tay nhau Điểm tháng năm cùng bạc màu mái tóc Để đôi tay già nua gầy run rẩy Vẫn luồn vào tay nắm chặt đôi tay.

Gửi vào biển
Gió kéo về réo gọi dãy phi lao Sóng rì rào thả chồng xô bờ cát Biển hát khúc ngân vang tiếng lòng ta gửi Hòa mây trời xoa dịu trái tim đau.

Để không phải hối tiếc khi ngoảnh đầu nhìn lại
20 tuổi, 40 tuổi hay 60 tuổi, hãy sống trọn từng phút giây. Đây là cách duy nhất để bạn không hối tiếc khi ngoảnh đầu nhìn lại những gì đã trải qua.

Hãy yêu nhau thật lâu
Cùng nhau tay nắm lấy Dù có là bao lâu Nắm chặt đừng buông nhé Hãy yêu nhau thật lâu.

Đến bao giờ thì em hiểu được
Đến bao giờ thì em mới hiểu được Những ngọt ngào mà em đã từng trao Trái tim anh bỗng lỡ một vài nhịp Ôi cô bé nhỏ nhắn của anh ơi.

Cơn giông đã xa rồi
Người giám đốc của nhà máy và cả người phó giám đốc kia, họ đã từng là hai người lính vào sinh ra tử của thời chiến tranh mưa bom bão đạn, và nay họ lại một lần nữa xung trận trong một mặt trận hoàn toàn mới, mặt trận kinh tế.

Đợi một người đâu biết có còn thương?
Cuộc tình buồn chỉ có vậy mà thôi Anh xa rồi, anh đâu cần nhớ nữa Chỉ mỗi em và con tim nức nở Đợi một người đâu biết có còn thương?

Đâu là vũ khí sắc nhọn xóa tan mọi khoảng cách?
Không có con đường dẫn đến sự chân thành, sự chân thành chính là con đường.