Phát thanh xúc cảm của bạn !

Em lại nhớ anh rồi nhưng anh không biết được

2021-05-07 01:27

Tác giả: Tuyệt Diễm


blogradio.vn - Dòng tin nhắn “Em lại nhớ anh rồi” mãi mãi là tin nhắn nháp trong điện thoại của tôi. Có người từng hỏi tôi “Nếu biết rằng chuyện tình của bạn chẳng có kết cục đẹp, bạn sẽ không bắt đầu hay lựa chọn cố chấp yêu?”. Với cá nhân tôi thì tôi sẽ lựa chọn yêu hết mình, trân trọng từng giây từng phút, từng kỉ niệm dẫu vui hay buồn. Hy vọng mỗi chúng ta đều yêu hết mình, trân trọng đối phương và trân trọng đoạn tình cảm của chính bản thân mình. 

***

Bỗng một buổi chiều tỉnh giấc, đầu óc quay cuồng, chẳng còn nhớ hôm nay là ngày tháng năm nào. Dậy rót vội cốc nước, ngước mắt nhìn ánh hoàng hôn dần tắt, tự nhủ lòng “Rồi tất cả sẽ ổn thôi”.

Tôi và Lâm chia tay trong một buổi chiều hoàng hôn yên ả, lời Lâm nói tựa nhẹ như gió “Mình dừng lại đi em.” Tôi không biết cảm giác lúc ấy của mình là gì. Chỉ yên lặng nhìn anh quay lưng đi, rồi từ từ khụy chân xuống.

Tôi là một người cố chấp, dù trời có sập cũng không muốn cho ai thấy dáng vẻ khổ sở của mình. Dù tất cả mọi người có nói việc này không thể làm được, tôi vẫn cố chấp làm. Mọi người khuyên ngăn mối quan hệ này, mối quan hệ kia không được, tôi vẫn gắng sức nâng niu, trân trọng. Bởi vậy, tôi luôn khiến trái tim mình đầy vết cắt.

Sau khi chia tay Lâm, tôi lao đầu vào công việc, bận rộn từ sáng sớm đến tận tối khuya để không có thời gian nghĩ đến anh. Mỗi lần chạy xe ngang những con phố tôi và anh từng đi qua là lòng lại chùng xuống. Từng kỉ niệm hệt như thước phim tua chậm, càng bước đi trái tim càng đau đớn.

Tôi gặp anh vào một buổi tối Sài Gòn không đông đúc, gió lạnh thổi len qua từng kẽ tóc, anh thấy một cô gái nhỏ đang ngồi khóc bên cạnh bờ hồ. Tất cả mọi người đều lạnh lùng bước qua, chỉ mình anh dừng lại, anh vỗ nhẹ lên vai tôi an ủi.

“Này cô bé, em đừng khóc, rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi.” 

Giây phút tôi ngước mắt lên, tôi  thấy chàng trai tựa thiên sứ ấy, ánh mắt anh trong trẻo tựa ánh sao đêm.

bên_nhau1

Ngày còn bên nhau, anh nắm tay dắt tôi len qua từng góc phố, từng quán ăn đều in dấu chân của cả hai. Những lần anh ôm tôi thật chặt, anh nói. “Anh yêu tất cả thuộc về em.” Giọng anh ngọt ngào, trầm lắng thủ thỉ bên tai, những cái vuốt ve dịu dàng, những lần nằm bên nhau không ai muốn tỉnh giấc.

Tôi còn nhớ lần đầu anh và tôi chiến tranh lạnh. Hôm ấy tôi phải đi tiếp khách cùng sếp, chuyện nằm ngoài dự tính nên cũng không nói với anh, điện thoại thì để chế độ im lặng. Anh gọi liên tiếp 10 cuộc nhưng tôi không nghe máy. Lúc về nhà tôi đã say khướt, anh chạy vội vàng ra cửa đón tôi, vừa ôm tôi vừa thanh toán tiền taxi. Cả đêm tôi nôn, đầu thì đau nhức, anh lo lắng cứ an tĩnh nằm cạnh nắm tay tôi cả đêm.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, anh mặt lạnh hỏi tôi đã ổn chưa. Tôi dè dặt nói “Em xin lỗi.”

Lâm không nói gì thêm, anh với chiếc áo khoác trên bàn và đi ra cửa. Anh dừng lại nói.

“Anh xin nghỉ hôm nay cho em rồi. Nghỉ ngơi đi”. 

Nói xong, anh đi thẳng.

Cả ngày tôi bồn chồn lo lắng, tôi gửi tin nhắn cho anh rất nhiều, nhưng anh không trả lời. Buổi chiều tan tầm, cố tình đứng trước cửa công ty đợi anh. Lúc anh bước ra nhìn thấy tôi thì hơi giật mình, tôi chạy nhanh đến ôm anh.

“Em đợi anh lâu rồi. Chúng mình đi siêu thị nhé, hôm nay em rảnh, em sẽ dành cả buổi tối bên anh”.

Anh vẫn giữ khuôn mặt lạnh tanh, không thèm quan tâm đến tôi. Suốt cả quá trình đi mua đồ ăn anh không thèm mở miệng nói chuyện, mặc kệ tôi có hỏi han thế nào. Lúc về nhà, vừa bước vào cửa anh nhìn tôi nói.

“Sao em coi thường sức khỏe vậy? Em là con gái, ai cần em phải đọ sức với cánh đàn ông, em nghĩ em đấu lại sao?”.

“Anh đang phân biệt giới tính à?”.

Lâm thở dài.

“Anh không có ý đó, anh đang lo lắng cho em. Em có biết em say như vậy rồi lỡ có chuyện xảy ra thì làm sao đây? Anh không ở bên em, anh không giúp gì được cho em, anh cảm thấy mình vô dụng lắm”.

Nói xong Lâm nghẹn ngào, tôi cũng im lặng, bước đến ôm anh.

ăn_cơm

Chúng tôi trải qua bữa tối yên lặng, anh cứ gắp thức ăn cho tôi, tôi ngắm anh cả buổi, không ai nói với ai câu nào.

Bạn biết không, tuổi trẻ kì lạ lắm, không phải trải qua biến cố hay chuyện động trời gì. Bỗng một ngày tỉnh dậy, nhìn người kia trái tim không còn đập mạnh nữa, thì nhận ra mình hết yêu đối phương rồi. Và buông lời chia tay.

Cô đơn không phải là một mình bạn chống chọi cả thế giới. Cô đơn là khi bạn muốn cùng một người chống chọi cả thế giới, nhưng người ấy lại chẳng cần bạn.

Có một lần tôi vô tình nghe thấy anh nói chuyện điện thoại, giọng anh dịu dàng.

“Ngoan, đợi anh ít hôm, anh sẽ vào với em”.

Cúp điện thoại, anh thấy tôi ngồi gần đấy, anh giật mình. Thấy anh im lặng, tôi nói.

“Anh và cô ta quen nhau từ lúc nào?”.

“Mọi chuyện không phải như em nghĩ đâu”.

“Em nghĩ như thế nào?”.

“Anh…”.

Anh im lặng, giây phút ấy tôi biết chuyện tình này sẽ không có kết cục tốt đẹp. Tôi khẽ nói.

“Em cần yên tĩnh một thời gian”.

1m3

Tôi viết đơn xin nghỉ phép, đặt cho mình một chuyến du lịch về miền Tây dài 7 ngày. Khẽ sắp xếp vali rồi đi ra khỏi cửa, anh cứ ngây ngốc nhìn tôi bước đi. Anh không thèm biện hộ một chút để giữ tôi ở lại, tựa như anh mong tôi đi sớm hơn, để anh có thể ở bên cô ta nhanh một chút. Tôi không biết nếu anh giữ tôi ở lại, tôi sẽ ở lại hay vẫn bước đi.

Trong 7 ngày ấy, rất nhiều lần cầm điện thoại lên muốn gửi cho anh dòng tin nhắn ““Em lại nhớ anh rồi”. Tôi cứ cầm điện thoại lên, rồi lại hạ xuống, cứ như vậy chó đến khi bật khóc.

Sau hành trình 7 ngày, tôi trở về căn nhà tôi và anh từng bên nhau. Tôi nhận ra rằng tình cảm là một thứ khó nắm bắt, không thể níu giữ một người không yêu mình. Tôi còn trẻ, nên ra ngoài vùng vẫy, không nên coi người ấy là cả thế giới, không cần phải mất đi người ấy là như mất cả thế giới.

Tôi đợi anh dưới gốc cây anh đào trước cửa nhà. Anh bước đến, nhìn tôi, ánh mắt trầm xuống.

“Mình dừng lại nhé em”.

Tôi im lặng nhìn anh, khẽ gật đầu.

Anh kéo vali ra khỏi cửa, hình như anh chuẩn bị đồ đạc để rời xa tôi từ rất lâu rồi, chỉ là tôi không để ý. Nhìn theo bóng anh lên taxi, xe đi xa khuất, thầm lên tiếng.

“Hy vọng chúng ta đều hạnh phúc.”

bình_yên

Tuổi trẻ thật kì lạ, nhiều lúc đau đến nghẹt thở nhưng vẫn cố tỏ mình rất ổn. Nhiều lúc cố chấp yêu điên cuồng, nhiều khi lại chẳng thèm muốn tình yêu. Tuổi trẻ là nhiều lần chùn bước, nhưng chỉ dám nghỉ ngơi phút chốc rồi mạnh mẽ bước đi tiếp. Tuổi trẻ cô đơn, nhưng không sợ cô đơn.

Dòng tin nhắn “Em lại nhớ anh rồi” mãi mãi là tin nhắn nháp trong điện thoại của tôi. Có người từng hỏi tôi “Nếu biết rằng chuyện tình của bạn chẳng có kết cục đẹp, bạn sẽ không bắt đầu hay lựa chọn cố chấp yêu?”. Với cá nhân tôi thì tôi sẽ lựa chọn yêu hết mình, trân trọng từng giây từng phút, từng kỉ niệm dẫu vui hay buồn. Hy vọng mỗi chúng ta đều yêu hết mình, trân trọng đối phương và trân trọng đoạn tình cảm của chính bản thân mình. 

© Tuyệt Diễm - blogradio.vn

Xem thêm: Đừng gọi nhau là người cũ hãy gọi nhau là thanh xuân l Radio tình Yêu

Tuyệt Diễm

Hãy làm những gì bạn thích, bởi bạn chỉ sống một lần thôi. Đừng quan tâm đến ánh mắt của người khác, bởi bạn sống vì hạnh phúc của chính mình, không phải vì hạnh phúc của họ.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Bạn đón bình minh như thế nào?

Bạn đón bình minh như thế nào?

Cô ngồi sau xe anh, bàn tay siết nhẹ vào áo khoác. Hơi ấm từ chiếc áo lan tỏa, không chỉ xua tan cái lạnh của cơn mưa mà còn khiến trái tim cô rung lên một nhịp lạ lẫm.

Lỡ một nhịp thương

Lỡ một nhịp thương

Người con trai từng ôm cô mỗi đêm, từng hứa sẽ không bao giờ buông tay, giờ đây lại là người tàn nhẫn đẩy cô xuống vực sâu nhất. Anh ấy đã từng bảo rằng giúp cô nhặt tình mảnh vỡ của con tim. Thật nực cười, khi chính anh ta lại là người khiến nó tan nát thành từng mảnh vỡ, hết lần này tới lần khác.

Bốn mùa và em!

Bốn mùa và em!

Một cánh én liệng Bẻ cong vành trời Một cơn mưa ướt Khóc ngày chia phôi

3 tư duy khiến phụ nữ âm thầm nghèo đi từng ngày: Càng tiếc tiền, càng chẳng bao giờ giàu

3 tư duy khiến phụ nữ âm thầm nghèo đi từng ngày: Càng tiếc tiền, càng chẳng bao giờ giàu

Mặc dù đọc rất nhiều bài về tiết kiệm, lối sống tối giản, cách chi tiêu thông minh nhưng càng đọc, tôi càng nhận ra: Chỉ biết tiết kiệm từng đồng không khiến chúng ta giàu lên. Trái lại, có những tư duy sai lệch âm thầm "rút cạn" túi tiền của phụ nữ, khiến họ suốt đời mắc kẹt trong nỗi lo tài chính.

Chỉ là quá khứ mà thôi

Chỉ là quá khứ mà thôi

Đôi khi, chia tay không phải là kết thúc mà nó là khởi đầu cho cuộc tìm kiếm hạnh phúc thật sự của bản thân bạn. Có thể bạn sẽ phải đau khổ trong một thời gian nhưng nỗi đau rồi sẽ vơi đi nếu bạn chấp nhận nó.

Tiếng thở dài

Tiếng thở dài

Cứ mỗi độ tháng tư sang lại chạnh lòng nhớ anh hai! Nhớ luôn những anh trai làng đã ra đi không bao giờ trở lại, khác với lời hứa hẹn khi đất nước hòa bình sẽ trở về như trong thư đã viết. Bây giờ đã hòa bình thế bóng dáng các anh đâu khi quê hương vẫn đợi! Cha Mẹ già còn chờ trông?

Tôi bén duyên cửa Phật nhờ có bà

Tôi bén duyên cửa Phật nhờ có bà

Tuổi thơ tôi có “thâm niên” chăn bò đến gần cả 10 năm. Và trong khoảng thời gian “dằng dặc” ấy, dẫu ngày nắng hay mưa, đông hay hè,… có khi chỉ thoáng chốc, có khi nguyên cả buổi chiều, chẳng ngày nào, tôi không có mặt ở bên bà.

30! Có quá già để bắt đầu lại từ đầu?

30! Có quá già để bắt đầu lại từ đầu?

Đối với chúng ta, những con người bình thường, sinh ra trong một gia đình bình thường thì học chính là con đường nhanh nhất, dễ đi nhất để chúng ta thay đổi số phận.

Đi qua bao đau thương - hạnh phúc mãi chung đường

Đi qua bao đau thương - hạnh phúc mãi chung đường

Thì ra, ranh giới giữa tình yêu không nằm ở giàu nghèo, không nằm ở danh phận hay định kiến. Mà nằm ở việc chúng ta có đủ yêu thương để bước tiếp cùng nhau, có đủ dũng cảm để không buông tay—dù là trong những ngày nắng đẹp hay giữa cơn bão tố cuộc đời.

Yêu lành - Học cách buông bỏ trước khi biết thế nào là tình yêu

Yêu lành - Học cách buông bỏ trước khi biết thế nào là tình yêu

Trong cuốn sách này, Tiến sĩ Charlotte Kasl đã kết hợp những kiến thức tinh hoa giữa triết lý Phật giáo và tâm lý học phương Tây để cung cấp cho độc giả một “hướng dẫn sử dụng” tình yêu tập trung vào sự chân thành và chánh niệm.

back to top