Phát thanh xúc cảm của bạn !

Sau rất nhiều vết thương con muốn có một gia đình hạnh phúc

2020-07-11 00:20

Tác giả: Tuyệt Diễm


blogradio.vn - Nhưng có lẽ một ngày nào đó gần thôi, tôi sẽ bước ra khỏi bóng hình của quá khứ để nhìn nhận những thay đổi của ba và cho mình được trọn vẹn với hai chữ gia đình mà tôi luôn ao ước. Một gia đình hạnh phúc sau rất nhiều vết thương.

***

Có lẽ một ngày nào đó bạn sẽ gặp được người khiến bạn thay đổi để trở nên tốt hơn.

Tôi lớn lên trong sự vô tâm của bố mẹ, mang tâm hồn của một đứa bé khao khát được yêu thương. Trong kí ức của tôi chỉ có những hình ảnh trận đòn của ba và lời mắng của ông. Đứa bé như tôi làm gì có lỗi lầm gì?

Có một lần tôi hỏi mẹ: “Mẹ ơi tại sao mẹ lại cùng ba kết hôn?”

Mẹ trả lời: “Vì để báo đáp công ơn sinh thành cho bà ngoại. Thời ấy không như bây giờ, 35 tuổi mà không lấy chồng sinh con là bất hiếu. Vậy là mẹ chọn đại một người đàn ông trong làng để lấy và gặp ba”.

Ba tôi lúc bấy giờ là một người có nhiều tật xấu nhưng may sao ông trời cho ông gặp mẹ tôi. Cứ tưởng sau khi kết hôn thì ông sẽ thay đổi nhưng ông vẫn chứng nào tật nấy.

Một tháng ba mươi ngày không ngày nào ông không đi nhậu cùng nhóm bạn, uống say về ông đập phá nhà cửa, đánh đập mẹ con tôi.

Mẹ tôi đêm nào cũng ngóng trông ông về, phải về đến nhà thì bà mới dám ngủ. Bà lo ông gặp chuyện không may, bà bảo bà không yên tâm khi ngủ trước.

Cuộc sống của tôi không mấy vui vẻ, tôi chưa từng tâm sự với bố mẹ. Những câu nói mẹ hỏi như “Hôm nay đi học có gì vui không?”, “Con có cần gì không?” Hay đại loại như vậy, câu trả lời của tôi vẫn luôn là con không sao, không có gì. Tôi cũng không biết nên nói điều gì cùng ba mẹ.

lon_4

Thuở ấy nhà tôi nghèo lắm. Gọi là nhà nhưng nó chỉ là một hình vuông với lá tôn lợp ở trên nền đất, ngay cả rắn, chuột cũng bò vào được.

Có một lần mấy đứa nhỏ hàng xóm đến nhà tôi chơi, đuổi chạy xung quanh nhà và làm vỡ cái đài radio mà ba tôi yêu thích. Lúc ba đi làm về, ba hỏi ai làm vỡ, tôi đành nhận lỗi với ba. Giây phút ấy tôi chỉ ước rằng mình chưa từng được sinh ra trên đời này.

Ông cầm cái đài ném vào người tôi. Đến nay vết sẹo ngày hôm đó để lại vẫn nằm trên cánh tay tôi, vết thương trong lòng cũng vẫn nằm yên đó không hề phai.

Có lần ăn cơm, tôi lỡ tay nấu một món mà ba không thích, ông vừa ngồi vào mâm cơm, cầm đũa lên và ném vào người tôi rồi ông hất nguyên mâm cơm xuống sàn.

Ba tôi thích uống trà khi ông đi làm về mệt là phải có ấm trà đun sẵn cho ông. Có lần tôi đi học về muộn, chưa kịp pha trà, ông cầm nguyên khay trà bằng sành ném vào người tôi.

Năm mẹ sinh tôi ra, tôi chút nữa trở thành một đứa mồ côi mẹ. May sao có ông trời thương, mẹ còn sống sau lần sinh tử ấy. Với một người đàn bà ốm yếu như mẹ, sinh con là cả một quá trình đau khổ. Tôi thương mẹ lắm, càng thương mẹ thì tôi lại càng giận ba.

Có nhiều lần mẹ viết đơn ly hôn, mẹ đợi ba kí tên vào, rồi bà lại nghĩ về chị em tôi, bà bảo bà lo cho tương lai của chúng tôi: “Nếu sau này nhà chồng không đồng ý kết hôn vì bố mẹ đã ly hôn thì sao?” Tôi bảo bà rằng: “Nếu không đồng ý thì con ở giá nuôi mẹ”. Đàn bà là vậy nói li hôn mà không đủ kiên quyết, không đủ nhẫn tâm.

c825c1737bcf452bc07193aba53b1af3236f7f53

Năm tôi lớp 10, mẹ mắc căn bệnh lạ, cứ phải nằm dài trên giường bệnh. Một tháng mẹ phải ra bệnh viện một lần. Các bạn có biết cảm giác phải chờ đợi lấy số ở bệnh viện, chờ khám, chữa bệnh không. Tôi ghét cái cảm giác ấy vô cùng, bản thân thì bất lực chỉ biết chờ đợi. Có những tôi khao khát mình lớn thật nhanh để có thể dang rộng đôi cánh che chở cho người đàn bà ấy.

Căn bệnh của mẹ kéo dài tận ba năm trời. May ông trời thương, lúc ấy ba tôi mới chăm làm và bớt nhậu lại. Khoảng thời gian ấy tiền bạc là gánh nặng đối với gia đình tôi. Ba phải đi làm để trả tiền viện phí, tiền thuốc, tiền khám chữa bệnh và cả chi phí đi học cho tôi và em gái. Mỗi lần nhìn các bạn ăn bánh bao hoặc bánh mì ở cổng trường, tôi chỉ đứng ở gốc cây và thèm thuồng.

Lúc mẹ cảm thấy khỏe hơn một chút thì mẹ lại ra vườn. Mẹ đứng giữa trưa nắng, mồ hôi chảy dài trên áo, đôi mắt quay cuồng nhưng vẫn cố làm việc. Mẹ nói là làm được đồng nào hay đồng đấy. Tôi ghét phải ra vườn cùng mẹ, ghét cái nắng oi bức của Đà Lạt, ghét cả những cơn mưa phá hoại mùa màng.

Hồi ấy tôi là một cô bé đen nhẻm, gầy gò, tôi sợ các bạn nam trong lớp. Tôi từng bị một đám con trai trêu chọc vì vẻ xấu xí của mình. Tôi nhút nhát và không dám ngẩng đầu lên khi gặp bất kì ai.

Mẹ không cho tôi đến gần những bạn nam bởi trong mắt mẹ chỉ cần là con trai thì đều xấu xa. Mẹ nói chỉ có tiền mới đem lại sự bình an.

Mà hình như sau lần mẹ bị bệnh thì ba đã thay đổi. Ông chăm chỉ làm hơn, ít nhậu lại. Ông không còn đánh tôi và mẹ, ông cũng không mắng vô lí nữa. Tôi biết ba đã thay đổi nhưng bóng ma tâm lí trong tôi quá lớn, tôi vẫn là tôi của ngày thơ bé.

nhà_là_nơi_có_tình_yêu

Tôi lựa chọn một trường đại học với học phí thấp nhất có thể. Bạn cùng phòng hỏi tôi: “Khi nào về nhà?” Tôi trả lời: “Tết năm sau”. Nhìn các bạn háo hức khi được về nhà thì lòng tôi lại nghẹn ngào, tôi không biết mình về nhà để làm gì.

Tôi sợ không khí lặng im trong căn nhà của chính mình, sợ những hình ảnh thời thơ bé đã hằn sâu trong kí ức tôi, sợ những trận đòn và âm thanh cãi vả của ba mẹ, sợ cả ba của ngày xưa.

Câu nói “Con yêu ba mẹ” tôi cũng chưa từng nói ra. Ước mơ khi bé của tôi là có một gia đình hạnh phúc, ước mơ khi lớn rồi cũng vẫn vậy.

Khi tất cả mọi thứ và mọi người đã thay đổi chỉ có tôi còn sống mãi với quá khứ, không cách nào quên đi được.

Nhưng có lẽ một ngày nào đó gần thôi, tôi sẽ bước ra khỏi bóng hình của quá khứ để nhìn nhận những thay đổi của ba và cho mình được trọn vẹn với hai chữ gia đình mà tôi luôn ao ước. Một gia đình hạnh phúc sau rất nhiều vết thương.

© Tuyệt Diễm – blogradio.vn

Xem thêm:  Đèn xanh đèn đỏ kẻ bỏ người buông 

Tuyệt Diễm

Hãy làm những gì bạn thích, bởi bạn chỉ sống một lần thôi. Đừng quan tâm đến ánh mắt của người khác, bởi bạn sống vì hạnh phúc của chính mình, không phải vì hạnh phúc của họ.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tình yêu xanh mãi

Tình yêu xanh mãi

Anh nghĩ gì khi anh bảo cô là không được chờ, vậy những năm vừa qua anh đã sống ra sao cô đã sống như nào. Nhưng cuối cùng cô cũng hiểu, tình yêu của họ khép lại trong ba từ không được chờ của anh, khép lại nhưng hơi thở vẫn còn rất đầy.

Chúng ta nỗ lực như thế để làm gì?

Chúng ta nỗ lực như thế để làm gì?

Đôi mắt được sinh ra ở phía trước, vốn nên nhìn về phía trước. Đến với thế giới này một chuyến, cần nên sống cho thật tốt, hãy nỗ lực hết mình sống cho trọn vẹn để ít nhất không uổn một chuyến đến nhân gian.

Vẫn luôn có nhau trong đời

Vẫn luôn có nhau trong đời

Em nhận ra từ trước đến giờ anh luôn là người không bao giờ từ bỏ tình yêu này. Chỉ có em vô tâm chẳng hề quan tâm đến cảm nhận của anh mà thôi.

Hiểu để yêu thương

Hiểu để yêu thương

Nó là một phần tự nhiên của mỗi con người, giống như màu mắt hay chiều cao. Vì vậy, thay vì cố gắng thay đổi ai đó, chúng ta nên học cách chấp nhận và tôn trọng họ như chính con người họ vốn có.

Giữa cuộc đời hối hả, tìm kiếm một khoảnh khắc bình yên

Giữa cuộc đời hối hả, tìm kiếm một khoảnh khắc bình yên

Ngồi bên ly trà nóng, nhâm nhi từng giọt nước, nghe một bản nhạc nhẹ nhàng có thể khiến tâm hồn ta thư thái hơn. Đôi khi, chỉ cần một cuốn sách hay, một không gian yên tĩnh là đủ để đưa chúng ta trở về với chính mình.

Chờ người

Chờ người

Sen nở rồi đấy anh biết không Tháng năm ủ cả cánh phượng hồng Cựa mình hè đã lăng trên má Hà Nội đợi chờ những cơn giông

Lời cuối cho người em yêu

Lời cuối cho người em yêu

Giá như, cô ấy hay anh có thể thành thật với em ngay từ đầu thì mọi chuyện đã không tệ thế này. Và em sẽ chấp nhận rời xa anh mà cả ba chúng mình chẳng có ai phải chịu bất cứ đau khổ nào cả.

Ngày sinh Âm lịch của người có thành công đến sớm, sự nghiệp nổi bật từ khi còn trẻ

Ngày sinh Âm lịch của người có thành công đến sớm, sự nghiệp nổi bật từ khi còn trẻ

Người sinh vào những ngày Âm lịch này được dự đoán sẽ thành công sớm, tương lai đảm bảo giàu có, sung túc.

Tình anh công sở 4.0 - Làm điều mình thích hay học cách yêu thích điều mình làm?

Tình anh công sở 4.0 - Làm điều mình thích hay học cách yêu thích điều mình làm?

Cuốn sách đề cập đến những vấn đề mới về việc làm trong thời đại 4.0, khi mà trí tuệ nhân tạo khiến thị trường lao động trở nên khốc liệt hơn. Tác giả muốn nhắn nhủ tới người đọc, muốn trở thành nhân viên không thể, chúng ta nên biết tận dụng công nghệ, biến nó thành trợ thủ đắc lực.

Dòng sông thấu cảm

Dòng sông thấu cảm

Nói vậy thôi chứ ai cũng biết chị hai là điểm tựa của chị, là người có thể thấu hiểu có thể thấu cảm mọi điều nơi chị. Dù là đắng hay ngọt dù là mưa hay nắng thì chị hai vẫn bên cạnh bao năm tháng như dòng sông quê nhà cho chị trút vào hết cõi lòng.

back to top