Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tình yêu chỉ dành cho những ai biết trân trọng

2020-06-30 01:20

Tác giả: Mũ Đỏ


blogradio.vn - Hãy học cách im lặng, cảm nhận và lắng nghe để có thể nắm chặt tình yêu trong tay. Vì tình yêu cũng nhẹ tựa như cơn gió vậy, chỉ dành cho những ai biết trân trọng mà thôi.

***

Hùng bước xuống xe với mái tóc rối bù. Lặng lẽ xách balo bước vào trường với vẻ mặt rất mệt mỏi.

Hùng là học sinh lớp 10, học ở một ngôi trường cách nhà 30km. Vì học lực khá nên cậu thi đỗ trường này và cậu cũng chọn ở luôn kí túc xá trường vì ngại việc đi lại.

Mùa đông ở đây năm nào cũng vậy. Vẫn là những màn sương dày vào mỗi sáng sớm, gió lạnh khiến con người cảm thấy tê tái. Cũng giống như con người của cậu vậy.

Đã một tháng rồi, cậu chia tay với Nhi, cô bạn gái học cùng cấp 2 với cậu. Nhi học giỏi nên đã học cấp 3 ở một ngôi trường dưới huyện. Dường như khoảng cách và thời gian đã làm tình yêu của hai người chấm dứt. Nghĩ đến Nhi, cậu lại thấy lạnh lòng hơn bao giờ hết. Tự nhắc lí trí là sẽ nhanh chóng quên Nhi đi.

ha-nang-2

Đang nghĩ về Nhi thì cậu chợt giật mình vì cái bóng người nhỏ trong sân trường dưới gốc cây thông già. Cậu chăm chú dõi theo hình bóng đó, cũng chẳng biết tại sao cái bóng nhỏ lại khiến cậu chăm chú đến vậy.

Lặng bước lại gần. Cậu chợt nhận ra đó là cô bạn cùng lớp với cậu, tên là Hạ. Bề ngoài Hạ cũng không có gì đặc biệt cả. Người nhỏ, không cao lắm, khuôn mặt trái xoan với nụ cười thuần khiết không chút ưu phiền. Hạ ngồi ngay bàn đầu tiên, học khá và rất thích đọc sách. Hôm nào Hạ cũng vào thư viện một lần. Hạ là cô gái có tính cách hoà đồng. Có lẽ vì là lớp phó học tập nên hoà đồng là chuyện đương nhiên. Và đặc biệt, dường như cái gì cũng lạ lẫm với Hạ thì phải. Ví dụ như bây giờ, Hạ đang ngửa cổ để ngó cái quả thông nho nhỏ kia. Cậu đoán vậy. Cậu chợt sững lại với những suy nghĩ đang chạy đến trong đầu mình. Cậu tự hỏi là tại sao lại để ý đến cô bạn như vậy? Cậu sải nhanh bước chân về kí túc xá để còn chuẩn bị bài vở lên lớp. Trong đầu, hình ảnh cô bạn cùng lớp vẫn không ngừng xuất hiện.

Tiếng trống vào lớp vang lên. Cậu nhanh chóng bước vào lớp, chép nốt bài soạn văn của thằng bạn ngồi cạnh. Tay viết lia lịa, ngẩng mặt lên đã thấy Hạ đứng cạnh.

"Giờ mới chép bài của người khác đó hả"- Hạ hỏi cậu kèm theo đó là nụ cười toả nắng. Cậu ngại ngùng cúi mặt.

"Ừ". Đáp lại Hạ gọn lỏn. Vì sắp kiểm tra học kì 1 nên thầy cô tăng cường kiểm tra các loại vở. Cậu lười ghi bài, nhất là những môn học thầy cô ít kiểm tra như soạn văn. Thường thì cậu không làm. Cậu chỉ làm giống kiểu chống đối hoặc chép bài của đứa ngồi cạnh.

"Chép nhanh lên nha. Tí nữa thầy kiểm tra đó".

Lại là nụ cười ấy, ánh mắt ý cười nhìn cậu không quên nói thêm:
"À, có nhanh thì cũng phải để cho tớ đọc được nhé.
Không là tớ không biết cậu chép cái gì đâu". Nói rồi Hạ đi xuống bàn dưới.

Haziii. Chữ cậu vỗn dĩ xấu vậy rồi mà. Hạ là lớp phó nên có trách nhiệm đôn đốc các bạn làm bài tập, những bài thầy cô giao về nhà và bài cũ. Lắc đầu một cái, cậu tiếp tục chép nốt bài, đầu đã ghi nhớ nụ cười ấy, nó là dành cho cậu. Mặt cậu bất giác đỏ.

ha-nang-5

Kì lạ thật. Cậu không ngừng không để ý đến cô bạn này. Cách cô ngồi học bài, thái độ với bạn cùng bàn và các thói quen của cô. Hạ học khá tất cả các môn, duy chỉ có tiếng anh là hơi yếu, trội hơn là các môn tự nhiên. Cậu biết được là điểm số của các bài kiểm tra. Hạ luôn là người có điểm cao nhất lớp ở các môn tự nhiên. Điểm tốp ở các môn còn lại. Còn tiếng anh, Hạ chỉ hơn cậu một chút. Hạ ngồi học rất nghiêm túc, thường thì ít nói chuyện với bạn cùng bàn. Thi thoảng có quay xuống chỉ bài cho đứa bàn dưới. Nhiều lúc bị Hạ bắt gặp ánh mắt đang nhìn chằm chằm của cậu, cậu chợt quay ra chỗ khác nhưng đã kịp thu nụ cười tươi rói kia vào mắt.

Ở Hạ có một lực hút rất lớn khiến cậu không thể không để ý. Có lẽ là do tính cách hay con người của Hạ. Tuy học giỏi nhưng Hạ không bao giờ lên mặt với người học yếu hơn, thậm chí còn tận tình chỉ người khác đến khi hiểu bài mới thôi. Hạ chỉ vênh váo với mấy đứa con trai cùng lớp dám lên mặt chê bai thầy cô, nhưng sau đó là những nụ cười vui vẻ. Hạ luôn cho người khác cảm giác gần gũi, ấm áp. Và có gì đó rất trẻ con.

Vẫn ngày qua ngày. Cậu nhận ra, cậu đã quên hình ảnh của Nhi tự bao giờ. Thay vào đó là hình ảnh cô bạn cùng lớp dễ thương kia.

ha-nang-3

Học kì 1 kết thúc. Nhận kết quả học tập trong tay. Cậu không hài lòng với kết quả này lắm. Tự nhủ phải cố gắng trong kì 2. Lớp lại chia chỗ ngồi theo định kì. Lần này Hạ vẫn ngồi chỗ đó, còn cậu ngồi ngay sau Hạ. Trong lòng có chút lo lắng nhưng cũng rất vui. Vì Hạ với cậu đã nói chuyện nhiều hơn một chút. Không chỉ quẩn quanh ở mấy lời thúc giục làm bài tập hay là nhắc bàn trực nhật. Hạ hỏi về cậu, nhà cậu ở đâu, cấp 2 cậu học trường nào.... Mỗi khi nghĩ lại cậu đều bất giác mỉm cười, vì được Hạ quan tâm và vì cái kiểu ngượng ngùng của Hạ khi cố bắt chuyện.

Thời gian vẫn cứ trôi lặng lẽ. Giữa cậu và cô đã có những cậu chuyện dài hơn. Cậu học cũng khá hơn vì có cô thúc giục học bài và hễ có bài không hiểu là Hạ lại tận tình chỉ cho đến khi cậu hiểu mới thôi. Có lẽ vì thế mà cậu luôn cố gắng để có thể nhìn thấy nụ cười ấy nhiều hơn.

Bây giờ đã là tháng 3. Thời tiết đã ấm hơn rồi. Vẫn những buổi sáng lạnh với gió hiu hiu. Hùng bước xuống xe, vẫn là tay xách balo, mái tóc hơi rối vì gió. Cậu ngửa cổ nhìn bầu trời xanh nhạt. Hít thở thật sâu rồi bước vào trường nhằm thẳng kí túc xá. Đảo quanh mắt một vòng. Hình ảnh ai kia không lạc vào đâu được. Hạ đang ngửa cổ nhìn bầu trời, rồi tay trước mặt, mắt hơi nheo nhìn ánh nắng sớm. Môi cậu nở nụ cười, bước thẳng chỗ ai kia.

Ánh nắng sớm thật đẹp. Cô thích nhất là ngắm ánh nắng buổi sớm. Nó thuần khiết và bình yên lạ. Cảm giác như ai đó đang nhìn mình. Cô quay ra thì nhìn thấy Hùng, cậu đang bước về phía cô nhưng điểm đến không phải là cô. Cô thở dài thầm nghĩ “Con người lạnh lùng ấy. Đến bao giờ mới biết là cô thích cậu chứ”.

Cô nhìn thấy cậu từ khi vừa mới vào trường cơ. Cậu lạnh lùng, kiệm lời, khuôn mặt có gì đó rất buồn. Dáng người cao ráo, hơi gầy. Cậu mặc sơ trắng ngồi im lặng ở ghế đá như những người khác, cơ mà sao lại nổi bật đến vậy trong mắt cô. Rồi cô mở to mắt khi nhìn thấy cậu ở trong lớp của cô. Ồ, vậy là được học cùng cậu rồi. Cô nghĩ thầm rồi cười thích thú.

Cô cũng chỉ để ý đến cậu một chút thôi. Vì cô nghe mấy đứa bạn học cùng trường cấp 2 với cậu nói là cậu đã có người yêu rồi, nhưng học ở trường khác. Cô chỉ hỏi han cậu về mấy bài tập thầy cô giao và nhắc trực nhật vì cô làm lớp phó mà. Rồi cô lại nghe loáng thoáng là cậu với người yêu chia tay. Tự cho mình cơ hội. Cô tự nhủ phải có gì đó làm cậu ấn tượng.

Vậy là cô đã làm nhiều việc khiến ai kia phải chú ý đến. Cô hay vào thư viện đọc sách hoặc mượn sách vì đó là sở thích của cô rồi. Cô lại hay để ý mọi thứ xung quanh, ngó nghiêng lung tung vì mọi thứ có gì đó lạ lắm. Cô cũng phát hiện được một vài điều của ai kia nữa, điều đó khiến cô rất vui.
ha-nang-6
Cậu tên Hùng, lạnh lùng ít nói là từ cấp 2. Cậu ở kí túc xá trường vì nhà xa. Cậu có thói quen ngồi ghế đá mỗi buổi chiều hoặc là đá bóng cùng các bạn trong kí túc . Màu cậu thích có lẽ là trắng với đen vì cô thấy cậu chưa mặc áo màu khác ngoài hai màu đó. Cậu ngồi bàn thứ ba dãy bên kia, nhìn cậu ngồi học rất nghiêm túc nhưng thật ra cậu rất lười. Học lực bình thường. Cô tự quyết tâm phải cố gắng học thật tốt mới được, để còn có dịp ra oai chỉ bài cho cậu chứ. Cô cũng phát hiện là cậu đã để ý cô rồi, vì cô đã đôi lần chạm kịp ánh mắt cậu nhìn cô.

Học kì một kết thúc. Cậu ngồi ngay sau cô, điều đó làm cô rất vui. Cô không biết tại sao, khi cô nói chuyện với mọi người thì chả bào giờ hết chuyện, ấy vậy mà khi nói chuyện với cậu thì có đôi ba cậu là chẳng biết nói gì nữa rồi. Nhưng mà không sao. Cô đã chỉ bài cho cậu, nhắc cậu học bài. Và không quên cười tươi khi nhìn bài kiểm tra của cậu được trả. Cậu đã có tiến bộ rất nhiều, nhưng vấn đề là cậu chưa cười với cô một lần nào hay với bất kì ai trong lớp. Nhất định cô phải làm cho cậu cười và lúc đó cô sẽ tìm được vị trí của mình trong lòng cậu.

ha-nang-4

Nhíu mày nhìn chằm chằm vào ai kia. Tất nhiên cậu cũng đang nhìn cô. Tiến về phía cậu hai bước, nìn thẳng vào mắt cậu.

"Này. Nắng hạ về rồi đấy. Khi nào cậu mới cười hả? Đồ ngốc".

Cậu cũng tiến về phía cô hai bước. Tiện với tay xoa đầu cô, mỉm cười trước hành động của cô, đáp trả:

Tớ đã cười từ khi 'hạ' đến. Đồ ngốc à”.

Nói rồi cậu đi thẳng. Thấy phía sau vẫn đứng yên như phỗng. Cậu quay lại, cầm tay ai kia kéo đi.

“Còn đứng đó làm gì hả! Nhanh vào lớp rồi chỉ bài cho tớ nhanh lên

Lúc này ai kia mới bừng tỉnh. Nhìn tay mình bị người phía trước kéo đi. Mặt bất giác ửng đỏ. Lấy lại tinh thần bước vội để cùng bước chân với ai kia. Mỉm cười tươi rói che lấp đi ánh nắng ban mai.

Tình yêu đôi lúc rất đơn giản dù trong thời đại nào. Nó đơn giản là sự quan tâm hay là một nụ cười. Làm đối phương ấm áp, chỉ vậy thôi là đủ. Nó sẽ đến với tất cả mọi người. Đôi lúc nó cũng rất khó tìm, nhưng thời gian sẽ đem nó đến với bạn.

Và nó cũng rất nhẹ nhàng. Hãy trân trọng nó nhé, đừng đánh mất nó một cách ngu ngốc.

Hãy học cách im lặng, cảm nhận và lắng nghe để có thể nắm chặt tình yêu trong tay. Vì tình yêu cũng nhẹ tựa như cơn gió vậy, chỉ dành cho những ai biết trân trọng mà thôi.

© Mũ Đỏ - blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mười sáu - Ba sáu tuổi

Mười sáu - Ba sáu tuổi

Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.

Hành trình đi đến tự do

Hành trình đi đến tự do

“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

back to top